Xuyên Thành Mẹ Của Nữ Chính Truyện Séccccc - Chương 2:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 22:25:15
Lượt xem: 2,124

“Giang Nghiêu là con trai, đối mặt với tình cảm của mình đúng là khá dũng cảm. Huống chi con gái da mặt mỏng, chưa chắc Đường Đường đã không thích.”

Người đàn ông quay đầu nói với Giang Nghiêu trông giống anh ta như đúc kia: “Đi đi, mau đi nói rõ ràng với Đường Đường.”

Tiểu Giang Nghiêu quả thật tiến đến bên cạnh Đường Đường, ấm ức nói: “Đường Đường, cậu không thích tớ sao? Nếu đã không thích tớ, sao lại nhận kẹp tóc và kẹo tớ đưa cho cậu?”

Đường Đường sợ hãi nhìn tôi, sau đó nhỏ giọng nói: “Tớ cũng tặng lại quà cho cậu mà… chúng ta là bạn bè.”

“Chúng ta trao đổi quà cáp, cậu còn dám nói không thích tớ?” Giang Nghiêu nghiêm trọng hẳn lên.

Đường Đường bối rối, bàn tay nắm chặt tà váy: “Thích, nhưng mà…”

Không đợi con bé nói xong, Giang Nghiêu đã hào hứng hô lên: “Cậu thích tớ, tớ cũng thích cậu, vậy cậu chính là vợ của tớ! Tớ hôn vợ mình, có gì không đúng?”

Cô Vương đứng bên cạnh hiền từ nhìn bọn họ, cười híp cả mắt: “Tên nhóc Giang Nghiêu này đúng là lém lỉnh.”

Tôi giận sôi lên, trực tiếp chất vấn cha Giang Nghiêu: “Anh cũng cảm thấy tư tưởng của Giang Nghiêu không có vấn đề gì sao?”

Anh ta nhìn tôi một hồi, nở nụ cười ái muội, nói một câu chả liên quan: “Theo tôi được biết, cô làm như vậy cũng được tính là mẹ ruột sao? Vì được gặp tôi mà không tiếc lợi dụng đứa nhỏ… Nhận lấy cái túi này đi, bên trong có thứ cô muốn.”

Tôi: ???

Tôi mở túi ra, phát hiện bên trong là một bộ áo ngủ bằng lụa mỏng.

Tôi tức giận đến mức trực tiếp nện cái túi vào đầu anh ta: “Tôi nhận hũ tro cốt của cha anh thì có!”

Hai mắt người đàn ông sáng lên: “Thích cốt truyện mẹ kế à? Đáng tiếc, cha tôi hoàn toàn khỏe mạnh, không cần cô hao tâm tổn sức.”

Ôi trời ơi.

Tôi nghẹn lời.

Lẽ nào đàn ông ở thế giới này không có ai bình thường sao?

Sau khi về nhà, tôi suy nghĩ hồi lâu, lo lắng hết lòng, cuối cùng nghĩ ra một cách tuyệt diệu!

Trong đêm, tôi đưa Bạch Đường Đường đi đăng ký lớp học Sanda.

3.

Ngày đầu tiên nữ chính truyện séccc học Sanda, thầy giáo dạy Sanda lo lắng: “Con gái con lứa sao lại học Sanda? Đường Đường xinh đẹp như vậy, để con bé học nhảy múa, đánh đàn không tốt hơn sao?”

Nữ chính truyện séccc học Sanda ngày thứ bảy, thầy Sanda khóc không ra nước mắt: “Đây là đứa nhỏ không có năng khiếu nhất mà tôi từng dạy! Đi đất bằng cũng té ngã, làn da non mềm đụng một cái đã tím xanh! Hơn nữa, người con bé quá mềm, tôi còn nghi ngờ cả đời này con bé không đủ canxi để phát triển chiều cao…”

Nữ chính truyện séccc học Sanda tháng thứ nhất, hai mắt thầy giáo Sanda tỏa sáng: “Được lắm! Hạt giống tốt! Cho dù hôm nay luyện tập nặng cỡ nào, hôm sau cũng sẽ khôi phục lại thể trạng! Tính dẻo dai và tính kìm chế cực cao, đúng là kỳ tài võ học!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-me-cua-nu-chinh-truyen-seccccc/chuong-2.html.]

Ngày Đường Đường về trường học, đó cũng là ngày họp phụ huynh, tôi cố ý đi vào tham quan.

Giang Nghiêu nhìn thấy con bé thì giống như chó đánh được hơi thịt, vội vã chạy đến: “Đường Đường, tớ rất nhớ cậu, cậu đi đâu thế?”

Vừa mè nheo vừa định chạm vào người con bé.

Gương mặt trắng mềm của Bạch Đường Đường trở nên nghiêm túc: “Giang Nghiêu, tớ ghét như vậy! Tớ cảnh cáo cậu, nếu cậu không được tớ cho phép mà đụng vào người tớ, tớ sẽ đánh cậu!”

Lời của trẻ con, khiến không ít phụ huynh cười vang lên.

“Con bé này đanh đá ghê đấy!”

“Cậu bé, rộng lượng chút đi, để con bé đánh.”

Giang Nghiêu cũng cười: “Đường Đường, cậu là nữ, sức yếu hơn tớ, cậu không đánh lại tớ đâu!”

“Thật không?”

Đường Đường đã trải qua huấn luyện cũng không dễ lừa gạt như vậy, con bé không nói gì nữa, chỉ túm lấy bàn tay đang đưa tới của Giang Nghiêu.

Con bé kéo một cái, Giang Nghiêu mất đà, bị con bé quật ngã chỏng vó.

Các phụ huynh cũng sợ ngây người.

Giang Nghiêu bò từ dưới đất dậy, đỏ mặt tía tai: “Bạch Đường Đường! Sao cậu lại thô lỗ như thế? Cậu là đồ bạo lực! Tớ không thích cậu nữa!”

Nói xong, thằng bé cũng không quên tuyên bố với cả lớp: “Bạch Đường Đường biết đánh người, về sau chúng ta đừng chơi với cậu ấy nữa!”

Cha Giang Nghiêu cũng đen mặt lại: “Con gái con lứa, hung hãn như thế làm gì? Đúng là không có giáo dục.”

Các phụ huynh cũng mỗi người một câu, ánh sáng trong mắt Đường Đường cũng trở nên ảm đạm, con bé cúi thấp đầu, co rúm người dưới ánh mắt soi mói của đám người lớn.

“Con gái điềm đạm nho nhã tốt biết bao nhiêu.”

“Đường Đường cứ như vậy thì sau này sẽ không có cậu bé nào thích đâu.”

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

“Giang Nghiêu đùa với nó, nó còn tưởng là thật.”

Tôi đứng trong đám phụ huynh, đang định đứng ra ngoài thì Bạch Đường Đường bỗng lớn tiếng nói: “Mọi người thiên vị!”

Tôi ngừng bước lại.

Chỉ thấy Bạch Đường Đường mềm mại trước giờ bỗng đỏ bừng mặt, ánh mắt tức giận liếc qua đám trẻ con cùng đám phụ huynh kia.

“Mọi người đều là cha mẹ của Giang Nghiêu sao? Nếu không phải, vì sao lại nói chuyện giúp Giang Nghiêu? Rõ ràng Giang Nghiêu cũng có lỗi, vì sao chỉ nói mỗi mình cháu?”

Đám phụ huynh mất tự nhiên cúi thấp mặt, không trả lời con bé, có người thấp giọng cười đùa: “Nhanh mồm nhanh miệng gớm!”

Bình luận

13 bình luận

Loading...