Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH MẪU THÂN CỦA NỮ PHỤ ÁC ĐỘC - 9

Cập nhật lúc: 2024-10-13 23:18:04
Lượt xem: 1,180

Dạo gần đây, ta phát hiện ra rằng, Tạ Đường chẳng có khuyết điểm gì, ngoài chuyện thích ăn.

 

Quả nhiên, nàng tò mò cầm miếng bánh lên, nhưng ngay sau đó ném ngay xuống.

 

"Đồ trong cung của các ngươi cũng chỉ đến thế thôi, đường phủ quá nhiều, bánh quá ngọt, không ngon bằng mẹ ta làm."

 

Tam Hoàng tử ngạc nhiên: "Quận chúa còn biết làm bánh sao?"

 

Vãn Ca bất ngờ cười nhạt.

 

Thấy ta ngạc nhiên nhìn nàng, Vãn Ca giải thích: "Muội muội quả thực kén ăn."

 

Ta lại hỏi nàng: "Tam Hoàng tử có ý muốn từ hôn, trong lòng con nghĩ sao?"

 

Vãn Ca bình tĩnh đáp: "Thái hậu đã ban hôn, con nghĩ gì cũng không quan trọng. Mẹ đừng lo, từ nhỏ con đã đọc sách thánh hiền, những lý lẽ này con hiểu rõ, sẽ không vì thế mà trách móc muội muội."

 

Ta thở dài: "Ta đang hỏi con nghĩ sao. Phu quân của con không yêu con, sau này khi con vào phủ dù có quyền lực và địa vị, nhưng nếu Quận chúa và Quốc Công gia không còn thì sao?"

 

"Nếu sau này Tam Hoàng tử lên ngôi, hậu cung đầy rẫy thê thiếp, con phải lo toan những chuyện vặt vãnh cho một người đàn ông như vậy, suốt đời phải đề phòng trước những mưu mô ám hại, sống như vậy có đáng không?"

 

Vãn Ca trông có vẻ ngơ ngác.

 

Bình thường nàng quen nghe về lễ nghi, thi thư, mọi người đều né tránh những chuyện nam nữ.

 

Nàng đương nhiên không hiểu rõ.

 

Nhưng sau khi nghe lời ta nói, nàng cúi đầu suy nghĩ.

 

Không biết bao lâu sau, nàng nhẹ nhàng cất lời: "Có lẽ, con không cần phải gả cho hắn."

 

14

 

Tam Hoàng tử vẫn đang trò chuyện với Tạ Đường bên kia.

 

Tạ Đường tỏ rõ vẻ bực bội suốt cuộc nói chuyện, thậm chí nàng còn đứng dậy định rời đi.

 

Ngay giây tiếp theo, Tam Hoàng tử đột nhiên cầm một chiếc khăn ném lên mặt nàng, khiến nàng ngã ngửa ra phía sau, và hắn liền đỡ lấy nàng.

 

Tam Hoàng tử có vẻ bực mình, một tay ôm lấy eo Tạ Đường, giọng đầy mưu mô hiểm ác: "Không ngờ một nha đầu quê mùa như ngươi lại khó xử lý như vậy. Mẫu phi nói đúng, đối với loại người như ngươi, chỉ nói thôi thì không đủ."

 

"Đến lúc đó, ngươi muốn tự mình nói ra hay để ta gọi người khác đến chứng kiến những gì đã xảy ra, tùy ngươi chọn."

 

"Khốn kiếp, trong chiếc khăn có thuốc mê! Ký chủ, cốt truyện đã hoàn chỉnh, nhưng sao nam chính lại tồi tệ đến thế này!"

 

Ta lo lắng đến thắt lòng, vội bước ra từ sau giả sơn, lớn tiếng quát: "Ngươi đang làm gì đó!"

 

Vãn Ca giận đến đỏ cả mắt, xách váy lên, tiến thẳng đến tát Tam Hoàng tử một cái thật mạnh.

 

"Tam Hoàng tử nghĩ Quốc Công phủ không có người hay sao? Đồ đê tiện vô liêm sỉ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-mau-than-cua-nu-phu-ac-doc/9.html.]

 

Tam Hoàng tử sững sờ, còn kinh ngạc hơn khi thấy ta và Vãn Ca xuất hiện.

 

Hắn run rẩy nói: "Sao các ngươi lại ở đây? Ta đã không cho phép người khác..."

 

Ta cười lạnh: "Ngươi không cho phép gì? Để người khác canh giữ nơi này chứ gì?"

 

Trên bàn vẫn còn một đĩa điểm tâm.

 

Vừa nhìn qua, con ngươi Tam Hoàng tử đột nhiên co rút.

 

Ồ, hóa ra là còn bỏ thuốc ở đây nữa sao?

 

Nhanh như chớp, ta liền chộp lấy một miếng bánh.

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Vãn Ca lập tức hét lên: "Người đâu! Có kẻ muốn g.i.ế.c người!"

 

Ta: "..."

 

Khi Thẩm Tĩnh và hoàng đế đến, ta và Vãn Ca trông giống như kẻ xấu hơn.

 

Tam Hoàng tử sợ chuyện bại lộ, liền ném hết điểm tâm trên bàn xuống hồ.

 

Còn Vãn Ca thì tiện tay cầm đĩa ném thẳng vào người hắn.

 

Tam Hoàng tử muốn phản kháng, nhưng ta tốt bụng nhắc nhở: là một hoàng tử hiện chưa được hoàng đế trọng dụng, nếu hắn hại một đứa con gái của Quốc Công gia và Quận chúa, chẳng lẽ còn muốn hại thêm đứa thứ hai?

 

Hắn đành nén cơn giận, cho đến khi mọi người lững thững đến.

 

Thẩm Tĩnh vừa nhìn thấy Tạ Đường trong tình trạng đó thì hoảng hốt, lo lắng đến mức chạy vòng quanh nàng.

 

"Tạ Đường, con mở mắt nhìn mẹ đi! Đồ trời đánh, đứa nào dám hại con gái ta?"

 

Ánh mắt bà sắc bén như lưỡi dao, đ.â.m thẳng về phía Tam Hoàng tử đang run rẩy ở góc phòng.

 

Hoàng đế khẽ ho một tiếng, hỏi về sự việc đã xảy ra.

 

Vãn Ca lập tức bước lên, thuật lại toàn bộ câu chuyện.

 

Tam Hoàng tử tức giận đến xanh mặt, không thể chịu đựng thêm: "Một đứa con gái của một mụ nông dân thấp hèn, làm sao xứng đáng bước vào hoàng cung? Ta đổi sang Tạ Đường thì sao?"

 

"Nếu các ngươi cứ khăng khăng như vậy, Tần Vãn Ca cũng có thể làm thiếp!"

 

Vãn Ca ngỡ ngàng nhìn hắn, dường như có chút hoảng hốt.

 

Rồi nàng nhẹ nhàng nói: "Tần Vãn Ca, vĩnh viễn không làm thiếp."

 

Dù Tam Hoàng tử là con ruột của hoàng đế, nhưng hắn cũng bị phạt giam cầm nửa năm và bị trừ ba tháng bổng lộc sau khi hoàng đế do dự rất lâu.

 

Loading...