Xuyên Thành Khuê Mật Của Nữ Chính Truyện Ngược - 5.1

Cập nhật lúc: 2024-07-03 08:00:45
Lượt xem: 211

5.

Tôi và người đàn ông trung niên vừa đi đường, vừa nhỏ giọng trao đổi.

"Tôi họ Tần, mọi người đều gọi tôi là bác sĩ Tần, đến nơi này bọn họ gọi tôi là Tần thái y, cô thì sao?"

Bác sĩ Tần, sao có chút quen tai.

Tôi cẩn thận bước qua một nhánh cây khô: "Tôi họ Vu, anh cứ gọi tôi là Tiểu Vu là được."

"Vậy thân phận của cô ở đây là gì?"

Tôi quay đầu lại, nhìn hắn bằng ánh mắt đau đớn: "Bạn thân của nữ chính."

Sau đó tôi kể đại khái cho hắn nghe những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua, còn phổ cập cho hắn nghe về diễn biến của quyển truyện nhạt nhẽo này.

Tần thái y liên tục thở dài: "Quá thảm rồi, hai ta quá thảm rồi. Không được, nơi đây không nên ở lâu, chúng ta nên đi mau."

Vừa dứt lời, tôi liền nhìn thấy người vừa rồi còn chậm rãi dạo bước theo tôi đột nhiên tăng tốc, nhanh chóng đi một lèo.

Chỉ còn lại mình tôi ở phía sau, che m.ô.n.g ngơ ngác: "Tần thái y, không phải anh nói anh bảy, tám mươi tuổi rồi sao, sao bây giờ nhìn như bốn, năm mươi tuổi vậy? Có phải anh không muốn cõng tôi nên mới nói xạo phải không? Anh chờ tôi chút đi."

Cứ anh chạy tôi đuổi không biết được bao lâu mới thuận lợi tránh khỏi thị vệ tuần tra, tốn sức nhảy ra khỏi tường thành.

Nhưng chúng tôi vẫn chưa thể ngừng lại.

Mặc dù tôi và thái y đều là nhân vật nhỏ, nhưng có người mất tích, quây thành tìm người là bài cũ của nam chính.

Trước khi trời sáng phải rời khỏi tòa thành này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-khue-mat-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/5-1.html.]

Trong cảnh tối lửa tắt đèn, tôi đuổi theo bóng lưng Tần thái y, cứ chạy một bước lại thở mất ba lần về phía trước.

Chúng tôi tìm một lỗ chó, chui qua đó để ra ngoài, lại đánh ngựa không ngừng, chạy đến thôn trang nhỏ gần đó.

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Ngay lúc vừa đến nơi, Tần thái y vốn đang khỏe mạnh đột nhiên lảo đảo một cái, sau đó ngã thẳng xuống đất.

Thôi xong, sẽ không ngất xỉu đấy chứ.

Tôi là tôi không cõng nổi đâu đó.

Tôi bước nhanh đến: "Tần thái y, anh không sao chứ?"

Vừa đi qua, đã bị thứ gì đó cản chân, ngã thẳng xuống.

Dưới thân truyền đến hai tiếng kêu rên.

"Ai vậy?" Một giọng nói yếu ớt của thanh niên vang lên: "Mẹ nó, ai đè lên người ta thế?”

Tôi vội vàng bò dậy, đỡ Tần thái y dưới người tôi lên.

Chỉ thấy trên mặt đất có một người đàn ông mi thanh mục tú, sắc mặt tái nhợt, cặp lông mày thanh tú nhíu chặt, khóe miệng rỉ ra một vệt m.á.u tươi.

Tần thái y cùng tôi liếc mắt nhìn nhau, ăn ý giẫm qua chỗ đất trống bên cạnh hắn: "Xin lỗi huynh đài, cho ta đi qua nhé."

Đẹp trai như vậy tuyệt đối là nhân vật chính, vẫn là không nên chọc vào.

Nhớ tới bản thân đến giờ còn chưa từng yêu đương, tôi thở dài: "Tần thái y."

"Hả?"

 

Bình luận

7 bình luận

Loading...