Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên thành hoàng hậu độc ác - Chương 21

Cập nhật lúc: 2024-08-03 08:03:10
Lượt xem: 115

21

 

Hạ Hà vẫn canh giữ bên cạnh thân thiết nhìn ta lúc này mới dám đi tới, quỳ gối bên giường, lôi kéo tay ta vừa khóc vừa nói: 

 

"Nương nương, người hù c.h.ế.t nô tỳ. May mắn Trần Giản Ngôn bị chế trụ, nương nương nếu có chuyện gì, nô tỳ cũng không sống nữa......”

 

Mèo không ăn cá

Trần Giản Ngôn... 

 

Trước đây ta nghĩ đến hắn, chỉ cảm thấy tò mò, nhưng bây giờ, trong lòng lại ngũ vị tạp trần. 

 

Hạ Hà thấy ta không nói gì, tưởng là dọa ta, vội vàng lau nước mắt lung tung, cười còn nói: 

 

"Nương nương nhìn tiểu hoàng tử đi, tiểu hoàng tử thân thể cường kiện, không khóc không nháo, tương lai nhất định hiền đức!" 

 

Ta vươn tay, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, nod đang ngủ phảng phất cảm nhận được , vặn vẹo một chút, thấy vậy lòng ta đều muốn tan. 

 

Hạ Hà cẩn thận từng li từng tí nói: "Nương nương, tiểu hoàng tử còn chưa có tên đâu." 

 

Bên ngoài mặt trời đang chiếu sáng rực rỡ, không có dấu hiệu nào cho thấy mùa thu đã sắp trôi qua. 

 

Ta nói: "Vậy thì gọi là Huyên đi. Lý Huyên." 

 

Các cung nhân trong tẩm điện đều quỳ xuống hành lễ: "Chúc mừng danh hiệu Đại hoàng tử." 

 

Ta lại suy nghĩ: Nguyên lai đây chính là một thái hậu cường thịnh, danh xứng với thực phô trương của một gia tộc.

 

Rất nhanh, Huyên Nhi liền đăng cơ. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac/chuong-21.html.]

 

Nói là đăng cơ, nó thì biết cái gì đây? 

 

Trong triều hết thảy sự việc đều là ta cùng Sở tướng xử lý. 

 

Mỗi lần lên triều, ta ngồi ở phía sau một phương rèm châu, lắng nghe những cuộc tranh luận, công kích không ngừng nghỉ, ta chợt hiểu ra ý nghĩa của câu “Nơi cao luôn lạnh lẽo”. 

 

Cân bằng thế lực triều đình là một môn kỹ thuật sống, cũng may tri thức lịch sử của ta vẫn còn. 

 

Sở tướng cũng sẽ không ở ngoài mặt phản đối ta. 

 

Ta bảo vệ Sở gia cùng phe cánh đời vinh hoa phú quý, Sở tướng cùng môn sinh của hắn duy trì bề ngoài ta nói một không nói hai. 

 

Các thân tín của Lý Giác rốt cục điều tra rõ quan hệ giữa cái gọi là "Tần gia" và Trần Giản Ngôn: Tần gia là hào hiệp tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ, mười năm trước bị cuốn vào triều đình phân tranh bị Lý Giác tiêu diệt. Sinh tử chi giao của Tần gia liều mạng cứu hậu nhân Tần gia, vốn định để cho hắn mai danh ẩn tích an ổn sống qua ngày, hắn lại cố ý muốn báo thù, vì thế vào cung, ẩn núp ở bên người Lý Giác. 

 

Khi ta suy tư câu chuyện này có vài phần thật, vài phần giả, sau lưng có bút tích của Sở Hành hay không, An ma ma mang đến cho ta thứ Trần Giản Ngôn nhớ mãi không quên trước khi đi: một hộp gấm. 

 

Trong hộp là một cây trâm tử ngọc thượng hạng. 

 

Tử ngọc có tiền cũng không mua được, ta không biết hắn làm sao có được thứ mà ngay cả ta thân là hoàng hậu cũng chưa từng thấy qua. 

 

Chất lượng cây trâm này vô cùng tốt, chạm trổ lại có vẻ vụng về, bất quá hoa văn lông vũ phía trên rõ ràng có thể thấy được. 

 

Đây là do chính tay hắn khắc ra sao? 

 

Ta đem trâm thu vào trong hộp, trong nháy mắt nước mắt rơi như mưa. 

 

Phần thâm tình này vốn không thuộc về ta, ta cũng không cách nào trả lại.

Loading...