Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên thành hoàng hậu độc ác - C18

Cập nhật lúc: 2024-08-02 16:59:54
Lượt xem: 237

18 

 

Trong lòng ta căng thẳng: "Ta chưa từng làm gì, nàng nói gì, là ai sai khiến, ta đều không biết." 

 

Lý Giác lại nói: "Hoàng hậu giỏi tính toán, ngươi thật sự cái gì cũng không biết sao?"

 

Bỗng nhiên, linh quang ta lóe lên: "Nàng thật ra căn bản không nói gì cả. Nếu quả thật có cái gì, ngươi đã sớm hạ lệnh tịch thu Sở gia, sao còn có thể tới nơi này lừa ta chứ?" 

 

Giọng nói của Lý Giác không bị vạch trần mà thay đổi, ngược lại có chút vui vẻ quỷ dị: 

 

"Hoàng hậu quả nhiên thông minh a, bất quá sao ngươi không nghĩ tới, nàng không giao nộp công đạo, giao phó cái gì, đều không quan trọng. Trẫm nhất định sẽ tìm người trả giá cho cái c.h.ế.t của Oánh Oánh. Hoàng hậu mẫu thân duy nhất của hài tư, không nên đi quá sớm. Vậy Sở Hành thế nào? Trừ bỏ hắn, Sở gia sẽ nguyên khí đại thương, một mình Sở tướng có thể chống đỡ bao lâu đây?" 

 

Hắn điên rồi! 

 

Cho dù danh bất chính ngôn bất thuận, hắn cũng muốn trả thù! 

 

Điên cuồng trả thù người bị tình nghi nhất.

 

Có lẽ, hắn cũng muốn mượn chuyện này, dụ dỗ ta chủ động thừa nhận, thật sự là si tâm vọng tưởng!

 

Ta oán hận nhìn chằm chằm hắn:

 

"Không có chứng cớ, ngươi dựa vào cái gì cảm thấy là ta, là Sở Hành? Thẩm Oánh Oánh chết, ngươi liền không có trách nhiệm sao? Ngươi cho rằng trả thù chúng ta, có thể che dấu sai lầm của ngươi sao? Ta nói cho ta biết, không có khả năng! Là ngươi vừa muốn hoàng quyền, cưới ta, lại muốn nàng, đem nàng mang vào cung, đem tất cả chúng ta đặt ở trong trận tranh đấu này. Ngươi từ nhỏ ở trong cung lớn lên, còn vọng tưởng vừa có cá vừa có gấu, ngươi mới là người ngu xuẩn nhất!" 

 

Từ khi ta tới nơi này, vẫn nén giận, chỉ muốn sống, cái gì cũng không dám làm. 

 

Nhưng hắn dựa vào cái gì vẫn đúng lý hợp tình muốn tất cả mọi người nhân nhượng hắn như vậy! 

Mèo không ăn cá

 

Thẩm Oánh Oánh đã đi rồi, ta không muốn nói gì, nhưng hắn lại còn lừa mình dối người, dùng mạng người khác che giấu sai lầm của mình, hào quang nhân vật chính cường đại như vậy sao? 

 

Ta thật sự là càng nghĩ càng tức. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac/c18.html.]

 

Lý Giác giật mình một chút, thì thào nói: 

 

"Không, trẫm không sai, trẫm là hoàng đế, muốn cái gì không thể đạt được, làm cái gì không thể như ý?" 

 

Hắn đột nhiên lại cười một chút, chế nhạo ta: 

 

"Ngươi đừng giãy dụa, sát thủ trẫm phái đi lúc này hẳn là đã đắc thủ. Sở Hành không phải là huyết mạch Sở gia, còn thường xuyên vào cung như thế, ngươi cho rằng trẫm không biết các ngươi đang làm gì sao? Vốn trẫm là muốn mượn chuyện này phế ngươi, g.i.ế.c Sở Hành, không nghĩ tới, các ngươi xuống tay nhanh hơn. Lúc này đây, trẫm sẽ không do dự nữa, các ngươi đều phải vì cái c.h.ế.t của Oánh Oánh mà trả giá thật lớn!" 

 

Hắn lại hoài nghi ta và Sở Hành......

 

Hắn còn phái sát thủ ám sát Sở Hành! 

 

Sở Hành là người đối tốt với ta nhất ở thế giới này, hắn cư nhiên muốn g.i.ế.c y! 

 

Nhìn bóng lưng hắn muốn rời đi, ta vừa tức vừa hận, không suy nghĩ nhiều liền cầm lấy thanh đao An ma ma chuẩn bị cho ta đ.â.m về phía sau lưng hắn. 

 

Đáng tiếc ta sau khi sinh lực yếu, hắn lại đi một đoạn xa, cho nên ta vừa mới tiếp cận hắn đã bị phát hiện. 

 

Hắn xoay người bắt lấy cánh tay ta, đánh rơi con d.a.o găm kia, đem ta hung hăng ngã xuống đất. 

 

Toàn thân ta đều đau, đặc biệt là bụng, gần như ngay cả sức nói chuyện cũng không có. Lý Giác đầu tiên là vẻ mặt khiếp sợ, sau đó lại chậm rãi tới gần ta, ngồi xổm xuống, dùng một loại ánh mắt thương hại cùng đáng tiếc nhìn ta nói: 

 

"Hoàng hậu rốt cục nóng nảy, đã như vậy, trẫm liền đưa ngươi đi đoàn tụ với Sở Hành đi." 

 

Hắn muốn g.i.ế.c ta! 

 

Tay hắn chậm rãi vươn tới cổ ta, ta ra sức giãy dụa, lại tựa như cá trên thớt gỗ. 

 

Ngay khi ta liều mạng nghĩ xem nên nói gì mới có thể khiến hắn buông tha cho ta, Lý Giác đột nhiên ngừng động tác, chậm rãi ngã xuống. 

 

Phía sau hắn, Trần Giản Ngôn lẳng lặng nhìn ta, rút d.a.o găm ra.

Loading...