Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 404

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:44:16
Lượt xem: 1,262

Một lúc sau, hắn đến Thế An Uyển, thấy Đường Thư Nghi liền báo cáo chuyện Tiêu Hoài ra khỏi thành. Mà Đường Thư Nghi cũng không cảm thấy, Tiêu Hoài ra ngoài còn phái người đến nói với nàng một tiếng là có tình nghĩa với mình.

Kiếp trước khi ở công ty nàng cũng như vậy, trước khi đi công tác phải báo cáo với giám đốc một tiếng, ta sắp đi công tác, khoảng vài ngày, nếu có chuyện thì tự mình xem rồi giải quyết, nếu không xử lý được thì chờ ta quay lại làm. Bây giờ ý của Tiêu Hoài hẳn là cũng tương tự vậy.

Không thể không nói, ở phương diện này nàng và Tiêu Hoài rất ăn ý, Tiêu Hoài thật sự là có ý này.

Giờ khắc này, Tiêu Hoài cưỡi ngựa ra khỏi thành, lại đi khoảng nửa khắc đến một khe núi nhỏ, cưỡi ngựa đi vào, nhìn thấy vài binh lính đang canh gác trước một hang động, mà trên bãi cỏ cách đó không xa, Tiêu Ngọc Minh đang nằm bắt chéo chân, chân còn lắc lư nhịp nhàng, trông rất thảnh thơi.

Tiêu Hoài liếc mắt nhìn hắn, nói: "Xem ra mang nặng chạy mười dặm vẫn còn ít."

Còn có thể thảnh thơi như vậy, không phải là còn ít sao.

Tiêu Ngọc Minh nghe thấy giọng nói của hắn, lập tức đứng dậy bật dậy quy quy củ củ đứng thẳng, "Không ít, con chạy được nửa đường thì đụng phải một con cá, liền mang cá trở về."

Tiêu Hoài ừm một tiếng, đi về phía hang động, Tiêu Ngọc Minh vội vàng đi theo. Hang động không lớn, nhưng có thể chứa được vài người, Tiêu Ngọc Minh và Tiêu Hoài đi vào, cũng không cảm thấy chật chội. Mà Lý Anh Triết đang bị trói chặt kia, nhìn thấy hai người thì sợ hãi trốn vào trong góc.

Tiêu Hoài đứng giữa hang động, cúi đầu nhìn xuống tiểu thiếu niên giống con thú nhỏ tầm mười hai mười ba tuổi kia, sắc mặt không chút biểu cảm. Tiêu Ngọc Minh thấy hắn như vậy, cũng mặt không biểu cảm nhìn Lý Anh Triết.

Lý Anh Triết lui vào một góc, lui đến mức không còn chỗ nào để lui, thằng bé ngẩng đầu nhìn Tiêu Hoài và Tiêu Ngọc Minh, sợ đến nỗi cả người run lên bần bật. Thằng bé lắp ba lắp bắp: "Định... Định Quốc Công, ta và ngài... và ngài không có thù oán, cầu xin ngài tha cho ta một con đường sống."

Nói rồi thằng bé bật khóc, Tiêu Hoài không trả lời thằng bé, mà quay đầu nhìn Tiêu Ngọc Minh nói: "Thẩm vấn chưa?"

Tiêu Ngọc Minh lắc đầu, Tiêu Hoài nói: "Hỏi đi."

Ý bảo hắn thẩm vấn, Tiêu Ngọc Minh không từ chối, tiến lên một bước, nhìn xuống Lý Anh Triết đang tê liệt trên mặt đất nói: "Nhị hoàng tử có phải do phụ thân các ngươi động thủ g.i.ế.c hay không?"

Lý Anh Triết lắc đầu, "Ta không biết, phụ thân và ngoại tổ ta bọn họ làm gì, trước giờ đều không nói cho ta biết."

Tiêu Ngọc Minh nửa tin nửa ngờ, lại hỏi: "Trước kia đám người phụ thân ngươi còn có kế hoạch gì không?"

Lý Anh Triết lắc đầu, "Ta không biết, ta thực sự không biết gì cả."

"Vậy ngươi trốn thoát như thế nào?" Tiêu Ngọc Minh lại hỏi.

Hôm qua, Hoàng để hạ lệnh tịch thu nhà Thái phó, toàn bộ phủ Đại hoàng tử cũng vì phạm tội mưu nghịch mà bị giam cầm, dưới loại tình huống này, Lý Anh Triết có thể chạy ra ngoài chắc chắn là có người trợ giúp.

"Hôm qua ta.... mẫu thân ta nghe nói, ngoại tằng tổ phụ bị Hoàng thượng truy nã, liền lập tức bảo ta chạy trốn.” Lý Anh Triết nói.

Lúc đó thằng bé không hiểu tại sao, nhưng mẫu thân nói với hắn, chạy ra khỏi thành, chạy ra rồi không được trở lại. Lúc đó thằng bé sợ đến cùng cực, bảo mẫu thân chạy trốn với mình, nhưng mẫu thân nói cùng nhau chạy trốn mục tiêu quá lớn, nàng ta sẽ chạy về hướng khác, sau này bọn họ hội họp sau. Thằng bé nghe lời mẫu thân, chạy ra ngoài thành.

Thằng bé chạy ra ngoài thành, liền đi vòng ngoài Thượng Kinh tìm mẫu thân, nhưng tìm mãi tìm mãi mà không tìm thấy, lại gặp phải Nhị công tử của phủ Định Quốc Công.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-404.html.]

Tiêu Ngọc Minh nghe câu trả lời của thằng bé, cũng không hỏi nữa, cho dù có hỏi cũng không hỏi được gì. Nhìn dáng vẻ của thằng bé, hẳn là thật sự không biết những chuyện mà Đại hoàng tử và Thái phó làm. Hắn quay đầu nhìn Tiêu Hoài, "Con hỏi xong rồi."

Tiêu Hoài ừm một tiếng, dựa theo quan sát của hắn, Lý Anh Triết chắc hẳn không nói dối.

"Con nói nên xử lý nó thế nào?" Hắn hỏi Tiêu Ngọc Minh.

Lý Anh Triết nghe hắn nói như vậy, lo lắng nhìn Tiêu Ngọc Minh, số mệnh của thằng bé bây giờ đang nằm trong tay vị Nhị công tử này.

Tiêu Ngọc Minh suy nghĩ một hồi, nhìn Lý Anh Triết hỏi: "Có biết kẻ thù của ngươi là ai không?"

Lý Anh Triết vẻ mặt không hiểu, thằng bé vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra. Tiêu Ngọc Minh thấy vậy, nói cho thằng bé biết chuyện Đại hoàng tử và Thái phó thông đồng nước địch phản quốc, cùng với chuyện Đại hoàng tử không phải con cháu của Hoàng đế, sau đó hỏi: "Có biết kẻ thù của ngươi là ai không?"

Đầu óc của Lý Anh Triết lúc này hỗn loạn không thôi, những gì Tiêu Ngọc Minh nói, đối với thằng bé không khác gì một cuộc địa chấn, thậm chí còn chấn động nghiêm trọng hơn cả việc ngoại tằng tổ phụ bị truy nã.

Phụ thân thằng bé không phải nhi tử của Hoàng thượng, vậy thằng bé cũng không phải tôn tử của Hoàng thượng, vậy thì thằng bé là ai? Bây giờ thằng bé lâm vào tình cảnh nhà tan cửa nát, nên trách ai?

Thằng bé không biết nên trách ai, cũng không biết nên hận ai.

"Ta không biết, ta không biết kẻ thù là ai." Lý Anh Triết tự lẩm bẩm.

Tiêu Ngọc Minh trong mắt có mang theo vài phần thương cảm, cau mày suy nghĩ một hồi, hắn nói với Tiêu Hoài: "Thả nó đi."

Tiêu Hoài nhìn hắn, hỏi: "Con nghĩ kỹ chưa?"

Tiêu Ngọc Minh gật đầu: "Con nghĩ kỹ rồi."

"Được rồi, thả nó đi." Tiêu Hoài nói rồi đi ra ngoài, Tiêu Ngọc Minh nhìn Lý Anh Triết nói: "Khương Tu Minh thông đồng nước địch phản quốc, phụ thân ta lúc trước suýt chút nữa bị ông ta hại chết. Lần này, ông ta bị truy nã cũng do phụ thân ta động tay. Nói lên, nhà ta và ngươi coi như có thù có oán. Bây giờ ta tha ngươi, về sau nếu như ngươi muốn báo thù, ta chờ."

Lý Anh Triết vội vàng lắc đầu: "Không, không, không, ta không báo thù, không, chúng ta không có thù."

Tiêu Ngọc Minh không quan tâm đến thằng bé, xoay người đi ra khỏi động, nhìn thấy Tiêu Hoài đứng cách đó không xa, hắn đi tới hét một tiếng: "Cha."

Tiêu Hoài ừm một tiếng, "Nếu như đã quyết định rồi thì đừng hối hận, Chúng ta là quân nhân, mặc dù ở chiến trường hô c.h.é.m gọi giết, nhưng cũng không đại biểu chúng ta là người m.á.u lạnh, chúng ta chỉ g.i.ế.c người nên giết."

Tiêu Ngọc Minh nghiêm túc gật đầu: "Con không sợ sau này nó báo thù. Xuất phát điểm bây giờ của nó không phải kém con một tý tẹo. Nếu đã như vậy, nhiều năm sau con còn không thắng được nó, vậy thì cũng là con đáng chết."

Tiêu Hoài nghe hắn nói vậy thì ha ha cười lớn, sau đó vỗ vỗ vai hắn nói: "Được, vậy lại bắt đầu mang nặng chạy mười dặm đi."

Tiêu Ngọc Minh: "........"

Đây đúng là cha ruột mà!

Bình luận

151 bình luận

  • Mình không đọc được chương từ 480😢có bạn nào biết tại sao không ạ?

    Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

    • Cảm ơn bạn nhiều nhé

      Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

  • Cuối cùng đã đọc xong bộ này hay quá t sợ t sẽ k tìm được thêm bộ nào hay như vậy

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • có ai có thể cho e xin bôn truyện nào có tính giáo dục tnay k ạ. em đọc mà học hỏi dc nhiều kiểu thành con của Đinh Thư Nghi

    [email protected] 1 tuần trước · Trả lời

  • biểu tỷ phu là anh rể họ hay gì ạ? sao ko dịch là anh rể họ đi để từ hán việt mình thấy đau đầu ghê

    chuchinhuoc 2 tuần trước · Trả lời

    • Mình lại thấy dịch như vầy mới hay áh bạn. Đọc truyện cổ đại mà dùng từ thuần việt nó cứ lạc quẻ sao áh, không hợp.

      Tia 1 tuần trước · Trả lời

    • Mình chỉ thấy phức tạp thêm

      chuchinhuoc 1 tuần trước · Trả lời

  • Trời ơi mấy cái câu nói về quan hệ họ hàng mà líu lưỡi luôn ý. Sao bạn dịch hiểu dc hay vậy

    Tee_456789 2 tuần trước · Trả lời

  • Ôi con mẻ ngô tĩnh vẫn

    Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

  • Ồ ồhhh, hiểu hiểu. Mình đang đọc c397, khả năng nam 9 xuyên tận 2 lần, 3 ng còn lại xuyên 1 lần. Nói chung 4 người, 2 thế giới đều hạnh phúc!! Hic truyện hay dzữ

    UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Na9 là ai thế bạn

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Năm đó có 2 người mất, ngoại trừ chồng của nguyên chủ thì ng còn lại là nam9 đó bạn. Mà tuyến tình cảm của 2 ng cũng nhẹ nhàng thôi ạ, chứ k phức tạp dài dòng

      UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Bao h n9 mới xhien vậy b Đọc đến 113 mà vẫn chưa có cái gió

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Cũng cỡ chương 350 trở đi hay sao ấy ạ, bạn cứ chill thôi, còn lâu lắm

      UserNotLoser 2 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn độc giả Huahua đã donate cho team ạ, team cảm ơn bạn rất nhiều ạ

    Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Chương 200 đang bị lỗi hay sao đó, màn hình hiện ra 1 cái ảnh k hiển thị được admin ơi

    Titoetiton 3 tuần trước · Trả lời

    • Khi nãy web update nên lỗi, giờ vào bình thường được rồi ạ

      Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Ngôn tình nhẹ nhàng, truyện hay lắm

    Luna 4 tuần trước · Trả lời

Loading...