Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 363

Cập nhật lúc: 2024-07-04 19:08:54
Lượt xem: 1,140

"Để Ngọc Minh đi thôi, chỉ cần an bài một chút là được." Đường Quốc Công nói.

Đường Thư Nghi nghĩ nghĩ, cuối cùng gật đầu, không thể chỉ vì sợ c.h.ế.t mà vẫn luôn ở nhà được, đi thì đi đi.

Nói chuyện xong, Đường Thư Nghi bảo Thuý Vân sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho Lỗ Chí Quốc, nàng tiếp tục thảo luận mọi chuyện với Đường Quốc Công và Tiêu Ngọc Minh. Đầu tiên là vấn đề tăng quân và lương thảo ở Tây Bắc, chuyện này bọn họ lại không sợ Hoàng đế.

Vị Hoàng đế hiện nay, mặc dù không có hùng tài đại lược, tính khí có chút giống nữ nhân, nhưng gặp phải đại sự thật sự cũng sẽ không hồ đồ. Chiếm được Nhu Lợi quốc là di nguyện của tiên hoàng, Hoàng đế sẽ không cản trở, chắc chắn sẽ ủng hộ mạnh mẽ.

Điều họ sợ là có người thừa nước đục thả câu, hơn nữa, lần trước Tiêu Hoài bị gian tế hại đến suýt chút nữa mất mạng, vậy gian tế đó là ai? Có ai đứng sau tên gián tế kia không? Người đứng sau có phải ở Thượng Kinh hay không?

Hơn nữa, Hoàng đế ủng hộ thì có ủng hộ, nhưng liệu y có động tay động chân, làm Tiêu Hoài đánh hạ Nhu Lợi quốc xong rồi mất mạng không?

Tất cả những thứ này đều phải phòng bị trước.

"Lát nữa ta sẽ liên lạc với mọi người, thương nghị đối sách, ngày mai đến diện kiến Hoàng thượng." Đường Quốc Công giọng nói chắc nịch: "Đại hoàng tử, Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử và đám người trong thế lực của bọn họ đều không thể dính dáng vào, những kẻ đối địch với Tiêu Hoài không thể dính dáng vào, toàn bộ phải dùng người của chúng ta."

"Có cần kéo Tạ gia vào không?" Đường Thư Nghi hỏi.

Đường Quốc Công suy nghĩ một hồi, "Tạm thời không cần, vạn bất đắc dĩ mới liên hệ với bọn họ."

Đường Thư Nghi gật đầu, Đường Quốc Công lại nói: "Chỉ là Ngọc Minh đi Tây Bắc, phải nghĩ ra kế sách vẹn toàn."

Đường Thư Nghi suy nghĩ một hồi, "Tối nay để Ngọc Minh và Lỗ Chí Quốc xuất phát, chỉ có hai người bọn họ, mục tiêu nhỏ. Sáng sớm ngày mai, bốn đội nhân mã đồng thời lên đường, đi nhiều đường khác nhau về Tây Bắc."

"Nghe nhìn lẫn lộn, là một chủ ý hay." Đường Quốc Công nói: "Thời gian cấp bách, mau chuẩn bị đi."

Nói rồi, ông ấy đứng dậy đi ra ngoài, Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Minh tiễn ông ấy ra cửa, sau đó bắt đầu chuẩn bị. Hai người đến phòng Tiêu Ngọc Minh trước, bảo Thuý Vân và Thuý Trúc giúp hắn thu dọn hành lý, Đường Thư Nghi bắt đầu dặn dò: "Nhất định phải nhớ rõ, cái gì cũng không quan trọng bằng mạng sống, mạng của bất cứ ai cũng không quan trọng bằng mạng của con."

Nàng không muốn nhi tử của mình làm chuyện lấy thân cứu người hay vì bạn mà bỏ mình.

Tiêu Ngọc Minh nhìn ra sự lo lắng của nàng, trong lòng cũng không nỡ. Hắn ngồi xuống bên cạnh Đường Thư Nghi, thấp giọng nói: "Nương người yên tâm, con rất quý mạng mình, con sẽ sống sót trở về."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-363.html.]

"Được rồi, nương chờ con trở về." Đường Thư Nghi nhìn nhi tử cao hơn mình một cái đầu, khóe mắt bắt đầu ẩm ướt, nàng lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác nhi tử đi xa mẫu thân lo lắng.

Lại dặn dò thêm vài lần, nàng đứng dậy về viện tử của mình, viết thư trả lời Tiêu Hoài. Chưa nói chuyện khác, nàng nhất định phải cho Tiêu Hoài biết, mạng sống của nhi tử nàng quan trọng hơn Nhu Lợi quốc kia.

Cầm bút lên, nàng cũng viết một bức thư chuẩn mực, đại khái nói về những gì đã xảy ra trong nhà trong ba năm qua, cùng với chuyện ba hài tử nhớ phụ thân như thế nào. Cuối cùng nhấn mạnh, nàng giao Nhị nhi tử cho hắn, hắn phải đảm bảo an toàn cho mạng sống của nhi tử.

Viết xong, Đường Thư Nghi nhìn bức thư trong tay, trong lòng lại có chút hoảng hốt. Tiêu Hoài tại sao hắn lại sống chứ? Trong nguyên tác không có tình tiết như vậy!

Đường Thư Nghi cất thư vào phong bao, vừa định rời khỏi thư phòng, Tiêu Ngọc Châu vội vàng chạy vào, theo sau là Lý Cảnh Tập.

"Nương," Tiêu Ngọc Châu túm lấy tay áo Đường Thư Nghi, thanh âm háo hức hỏi: "Cha... Cha thực sự chưa c.h.ế.t sao?"

"Đúng vậy," Đường Thư Nghi dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán con bé, nhưng nước mắt Tiêu Ngọc Châu lại rơi đầy mặt, con bé vừa cười vừa rơi nước mắt nói: "Cha con chưa chết, cha con chưa chết."

Sau đó con bé quay đầu lại nói với Lý Cảnh Tập: "Lý Cảnh Tập, cha của ta thật sự chưa chết."

Lý Cảnh Tập bước lên phía trước, hành lễ với Đường Thư Nghi, sau đó mỉm cười nói với Tiêu Ngọc Châu: "Chúc mừng!"

Tiêu Ngọc Châu mỉm cười lau nước mắt, ngẩng đầu nhìn Đường Thư Nghi nói: "Nương, con... con vui quá, cha chưa chết."

Đường Thư Nghi lau nước mắt cho con bé, "Đúng vậy, cha của con chưa chết, còn sắp lập công lớn. Con muốn viết thư cho cha không?"

Tiêu Ngọc Châu vội vàng gật đầu, Lý Cảnh Tập thấy vậy nói cáo từ với Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Châu. Hôm nay cậu bé nghe Thái phi nói Tiêu Ngọc Minh xảy ra chuyện, Thái phi lập tức chạy tới Hoàng cung, cậu bé đến phủ Vĩnh Ninh hầu.

Sau khi đến, biết rằng Tiêu Ngọc Châu đang ở phủ Đường Quốc Công, cậu bé lại đến phủ Đường Quốc Công, cậu bé vẫn luôn ở đó với Tiêu Ngọc Châu cho đến khi Đường Quốc Công về phủ.

Tin tức Tiêu Hoài chưa c.h.ế.t cũng khiến cậu bé chấn kinh, chỉ là cậu bé mừng cho Đường Thư Nghi, cũng mừng cho Tiêu Ngọc Châu. Vĩnh Ninh Hầu chưa chết, cuộc sống tương lai của hai người sẽ suôn sẻ hơn.

Đường Thư Nghi vẫn còn rất nhiều việc phải làm, không giữ cậu bé lại. Đợi cậu bé rời đi, nàng kéo Tiêu Ngọc Châu vào thư phòng, nhỏ giọng nói cho con bé nghe chuyện Tiêu Ngọc Minh đi xuyên đêm về Tây Bắc, sau đó nói: "Con viết thư cho cha con, bảo Nhị ca con mang đi."

"Liệu Nhị ca có gặp nguy hiểm không?" Tiêu Ngọc Châu lo lắng hỏi.

Đường Thư Nghi thở dài: "Con đường nó chọn ban đầu vốn dĩ đã là một con đường nguy hiểm."

Bình luận

151 bình luận

  • Mình không đọc được chương từ 480😢có bạn nào biết tại sao không ạ?

    Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

    • Cảm ơn bạn nhiều nhé

      Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

  • Cuối cùng đã đọc xong bộ này hay quá t sợ t sẽ k tìm được thêm bộ nào hay như vậy

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • có ai có thể cho e xin bôn truyện nào có tính giáo dục tnay k ạ. em đọc mà học hỏi dc nhiều kiểu thành con của Đinh Thư Nghi

    [email protected] 1 tuần trước · Trả lời

  • biểu tỷ phu là anh rể họ hay gì ạ? sao ko dịch là anh rể họ đi để từ hán việt mình thấy đau đầu ghê

    chuchinhuoc 2 tuần trước · Trả lời

    • Mình lại thấy dịch như vầy mới hay áh bạn. Đọc truyện cổ đại mà dùng từ thuần việt nó cứ lạc quẻ sao áh, không hợp.

      Tia 1 tuần trước · Trả lời

    • Mình chỉ thấy phức tạp thêm

      chuchinhuoc 1 tuần trước · Trả lời

  • Trời ơi mấy cái câu nói về quan hệ họ hàng mà líu lưỡi luôn ý. Sao bạn dịch hiểu dc hay vậy

    Tee_456789 2 tuần trước · Trả lời

  • Ôi con mẻ ngô tĩnh vẫn

    Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

  • Ồ ồhhh, hiểu hiểu. Mình đang đọc c397, khả năng nam 9 xuyên tận 2 lần, 3 ng còn lại xuyên 1 lần. Nói chung 4 người, 2 thế giới đều hạnh phúc!! Hic truyện hay dzữ

    UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Na9 là ai thế bạn

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Năm đó có 2 người mất, ngoại trừ chồng của nguyên chủ thì ng còn lại là nam9 đó bạn. Mà tuyến tình cảm của 2 ng cũng nhẹ nhàng thôi ạ, chứ k phức tạp dài dòng

      UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Bao h n9 mới xhien vậy b Đọc đến 113 mà vẫn chưa có cái gió

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Cũng cỡ chương 350 trở đi hay sao ấy ạ, bạn cứ chill thôi, còn lâu lắm

      UserNotLoser 2 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn độc giả Huahua đã donate cho team ạ, team cảm ơn bạn rất nhiều ạ

    Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Chương 200 đang bị lỗi hay sao đó, màn hình hiện ra 1 cái ảnh k hiển thị được admin ơi

    Titoetiton 3 tuần trước · Trả lời

    • Khi nãy web update nên lỗi, giờ vào bình thường được rồi ạ

      Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Ngôn tình nhẹ nhàng, truyện hay lắm

    Luna 4 tuần trước · Trả lời

Loading...