Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 356

Cập nhật lúc: 2024-07-05 04:29:52
Lượt xem: 1,458

"Chết trên chiến trường." Giọng nói của Tiêu Dịch Nguyên có chút trầm trọng, "Nhi tử Tiêu Hoài của tổ phụ cũng c.h.ế.t trận."

Tiêu Thành Minh nghe hắn nói vậy, bàn tay già nua vỗ vào đùi khóc lên, bi thương vô cùng, "Lúc huynh ấy rời đi, ta mới mười một mười hai tuổi, huynh ấy bảo ta chăm sóc cha nương, huynh ấy đi tranh tiền đồ, để chúng ta có cuộc sống tốt đẹp. Cuộc sống tốt đẹp nào bằng gia đình đoàn tụ chứ...".

Tiêu Dịch Nguyên vỗ nhẹ vào lưng ông ấy, nhẹ giọng nói: "Nhị gia gia, đều qua rồi."

Tiêu Thành Minh khóc một hồi, dùng tay áo lau nước mắt, thở dài nói: "Có dịp hỏi xem mộ gia gia cháu chôn ở đâu, ta đi thăm ông ấy."

Tiêu Dịch Nguyên gật đầu: "Vâng."

"Gia gia cháu huynh ấy.... sau này lấy nhà nào?” Tiêu Thành Minh hỏi.

Tiêu Dịch Nguyên: "Đích nữ của phủ Võ Dương bá."

"Phủ Võ Dương bá có lợi hại không?" Tiêu Thành Minh lại hỏi.

Tiêu Dịch Nguyên đại khái hiểu ý của ông ấy, nhưng có một số việc chính là một mớ hỗn độn. Hắn nói: "Những gia đình có tước vị ở Thượng Kinh, cũng chỉ có mười mấy nhà, đương nhiên lợi hại rồi."

"Cái này..." Tiêu Thành Minh nắm lấy tay Tiêu Dịch Nguyên nói: "Nãi nãi cháu mấy năm nay hầu hạ cha mẹ chồng, sinh nhi dưỡng nữ không chút sai sót nào, không thể đến cuối cùng một danh phận cũng không có."

Trưởng tẩu như mẫu, khi ông ấy còn nhỏ, Lục thị đã chăm sóc ông ấy rất nhiều. Sau đó một nhà chạy nạn, cùng nhau đồng cam cộng khổ, tình nghĩa thúc tẩu cũng không phải bình thường. Tiêu Thành Minh cảm thấy mình có nghĩa vụ đấu tranh giành danh phận mà Lục thị nên có.

"Nhị gia gia," Tiêu Dịch Nguyên ngồi xuống bên cạnh ông ấy, nói: "Hầu phủ nếu như đã tiếp chúng ta Nam Cương đến đây, có nghĩa đã muốn nhận chúng ta."

"Đúng đúng," Tiêu Thành Minh vội vàng nói: "Ta có thể nhìn ra, họ thật lòng đối đãi chúng ta, chỉ là về sau… nên nói thế nào?"

Tiêu Dịch Nguyên hiểu, ý ông ấy muốn nói đến chuyện sau khi chết, chuyện này hắn cũng cảm thấy khó xử. Với sự hiểu biết của hắn đối với Hầu phu nhân, nàng nhất định sẽ không nhượng chuyện hợp táng như thế nào, mà phủ Võ Dương bá bên kia cũng sẽ không nhượng bộ.

"Chúng ta, về sau lại nói, ngày mai chúng ta gặp mặt trước đã." Tiêu Thành Minh lại nói.

"Vâng."

Tiêu Dịch Nguyên đi nói chuyện với Tiêu Thành Minh một lúc, sau đó đến viện của Lục thị. Sau khi bước vào, liền thấy phụ mẫu và muội muội đều đang ở đó, bốn người ngồi với nhau, vẻ mặt đều mang nét căng thẳng.

Nhìn thấy hắn bước vào phòng, bốn người họ dường như có rất nhiều điều muốn nói, nhưng nhất thời lại không biết phải nói gì. Tiêu Dịch Nguyên thở dài, ngồi xuống bên cạnh Lục thị nói: "Hầu phu nhân là người phân rõ phải trái đúng sai, mọi người không cần lo lắng."

"Thật ra ta không muốn đến, ông ấy đã c.h.ế.t rồi, ngôi nhà đó thuộc về người khác, ta ở đây thì có ích lợi gì?" Lục thị thở dài một hơi nói: "Nhị gia gia của cháu nói, bọn họ đều đến đây, để ta một mình ở Nam Cương, mọi người đều lo lắng."

"Tôn tử cũng muốn luôn ở bên cạnh ngài." Tiêu Dịch Nguyên nhìn phụ mẫu và muội muội, lại nói: "Nếu như đã đến đây, cứ yên tâm ở lại, mọi chuyện đều có cháu."

"Nương, con thấy là nương suy nghĩ quá nhiều," Lúc này, mẫu thân của Tiêu Dịch Nguyên - Đào thị nói: "Ngài cũng được cưới hỏi đàng hoàng, ngài hầu họ cha mẹ chồng, chăm sóc tiểu thúc, sống ở đây cũng không ai có thể nói ngài cái gì. Cha chồng sau này cưới vị kia, nhưng lại chưa từng hầu hạ cha mẹ chồng của mình bao giờ, bà ấy có thể làm Hầu phu nhân, tại sao ngài không thể..."

"Đừng nói nữa." Phụ thân của Tiêu Dịch Nguyên - Tiêu Đại Dũng lên tiếng trách mắng: "Ngày mai đến Hầu phủ, cẩn thận cái miệng của bà, đừng nói nhảm."

"Ta nói không đúng sao?" Đào thị vặn lại.

Tiêu Đại Dũng trừng mắt nhìn nàng ta, "Tóc thì dài mà kiến thức thì ngắn, chuyện tiền đồ của Dịch Nguyên, bà có thể giúp nó hay ta có thể giúp nó?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-356.html.]

Đào thị ngừng nói, Lục thị liếc mắt nhìn nàng ta: "Đại Dũng nói đúng, ta không cảm thấy mình chịu nhiều oan ức, chỉ cần cháu trai ta tốt, ta thế nào cũng được."

Tiêu Dịch Nguyên nghe bà ấy nói như vậy, lồng n.g.ự.c như đánh vào bông mềm, khó chịu vô cùng. Hắn nhìn Lục thị nói: "Nãi nãi yên tâm, tôn tử nhất định sẽ kiếm một chức cáo mệnh về cho ngài."

Lục thị mỉm cười: "Được, ta sẽ chờ."

Đào thị có chút không vui, nhưng nàng ta cũng chỉ có thể kìm nén sự không vui của mình. Hài tử này mặc dù do chính nàng ta sinh ra, nhưng trừ nàng ta ra, ai hắn cũng thân.

Người một nhà nói chuyện một lúc rồi trở về nghỉ ngơi. Ra khỏi cửa phòng ngủ của Lục thị, Tiêu Đại Dũng nói với Tiêu Dịch Nguyên: "Đừng nghe lời nương con, quan hệ tốt với Hầu phủ, như vậy sẽ tốt cho chúng ta. Chúng ta không có gì để tranh đấu với người ta, hơn nữa cũng đấu không lại."

Tiêu Dịch Nguyên gật đầu: "Nhi tử hiểu."

Tiêu Đại Dũng ừm một tiếng, vỗ vỗ bả vai Tiêu Dịch Nguyên, "Đi ngủ đi, đừng để chuyện này ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi, ảnh hưởng đến việc học tập của con."

Tiêu Dịch Nguyên vâng một tiếng, nhìn Tiêu Đại Dũng bước vào phòng rồi mới xoay người rời đi.

.......

Ngày hôm sau, sáng sớm Tiêu Ngọc Minh đã đến phủ tướng quân, hôm nay xin Hướng đại tướng quân dạy hắn vẽ bản đồ. Đường Thư Nghi tất nhiên sẽ không vì chuyện trong nhà mà ảnh hưởng việc học tập của hắn, còn căn dặn hắn không cần lo lắng chuyện trong nhà.

Ăn sáng xong, nàng gọi Triệu quản gia đến bên kia đón người qua. Nửa canh giờ sau, Tiêu Thành Minh và Lục thị bọn họ đến. Đường Thư Nghi ở cửa tiền sảnh nghênh đón, thấy đoàn người đi tới, nàng chắp tay hành lễ về phía Tiêu Thành Minh nói: "Gặp qua thúc phụ."

Tiêu Thành Minh không ngờ nàng lại hành lễ với mình, có chút hoảng hốt lùi lại hai bước rồi mới nói: "Không... Không cần."

Đường Thư Nghi mỉm cười: "Chúng ta vào nhà nói chuyện đi."

Nàng đã nghe Lâm quản sự đi đón người nói, Tiêu Thành Minh và Tiêu Dịch Nguyên bọn họ chưa phân gia, cả nhà vẫn ở cùng nhau, Tiêu Thành Minh là người đứng đầu trong nhà. Này đối với nàng mà nói khá tốt, thương lượng nhiều chuyện cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Ví dụ như bây giờ, nàng không phải trực tiếp đối mặt với Lục thị, làm yếu đi một số mâu thuẫn.

Mọi người bước vào sảnh đường, Đường Thư Nghi rất tự nhiên ngồi vào ghế chính, nàng mỉm cười hỏi Tiêu Thành Minh: "Hôm qua ngài nghỉ ngơi có tốt không?"

Tiêu Thành Minh vội vàng gật đầu: "Tốt, tốt."

Đường Thư Nghi lại nhìn về phía Lục thị: "Về phương diện thức ăn, có quen hay không?"

"Quen, đều rất ngon." Lục thị có chút hoảng loạn nói.

"Lúc trước lão Hầu gia phái rất nhiều người đi tìm người thân, nhưng tìm nhiều năm đều không có kết quả, bây giờ cuối cùng cũng tìm được rồi, ngài ấy cũng có thể nhắm mắt." Đường Thư Nghi thấy những người này thật thà biết thân phận, an tâm hơn một chút.

Nói đến Tiêu Thành Côn, sắc mặt của Tiêu Thành Minh và Lục thị đều trở nên ảm đạm, Tiêu Thành Minh nói: "Chúng ta muốn đi tế bái...."

"Phu nhân cứu mạng!"

Nghiễn Đài đột nhiên xông vào, quỳ xuống trước mặt Đường Thư Nghi khóc lóc kêu lên: "Phu nhân, Nhị hoàng tử c.h.ế.t rồi, Nhị công tử bị bắt vào Hoàng cung rồi."

Đường Thư Nghi nghe thấy lời hắn nói, phắt một tiếng đứng dậy.

Bình luận

151 bình luận

  • Mình không đọc được chương từ 480😢có bạn nào biết tại sao không ạ?

    Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

    • Cảm ơn bạn nhiều nhé

      Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

  • Cuối cùng đã đọc xong bộ này hay quá t sợ t sẽ k tìm được thêm bộ nào hay như vậy

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • có ai có thể cho e xin bôn truyện nào có tính giáo dục tnay k ạ. em đọc mà học hỏi dc nhiều kiểu thành con của Đinh Thư Nghi

    [email protected] 1 tuần trước · Trả lời

  • biểu tỷ phu là anh rể họ hay gì ạ? sao ko dịch là anh rể họ đi để từ hán việt mình thấy đau đầu ghê

    chuchinhuoc 2 tuần trước · Trả lời

    • Mình lại thấy dịch như vầy mới hay áh bạn. Đọc truyện cổ đại mà dùng từ thuần việt nó cứ lạc quẻ sao áh, không hợp.

      Tia 1 tuần trước · Trả lời

    • Mình chỉ thấy phức tạp thêm

      chuchinhuoc 1 tuần trước · Trả lời

  • Trời ơi mấy cái câu nói về quan hệ họ hàng mà líu lưỡi luôn ý. Sao bạn dịch hiểu dc hay vậy

    Tee_456789 2 tuần trước · Trả lời

  • Ôi con mẻ ngô tĩnh vẫn

    Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

  • Ồ ồhhh, hiểu hiểu. Mình đang đọc c397, khả năng nam 9 xuyên tận 2 lần, 3 ng còn lại xuyên 1 lần. Nói chung 4 người, 2 thế giới đều hạnh phúc!! Hic truyện hay dzữ

    UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Na9 là ai thế bạn

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Năm đó có 2 người mất, ngoại trừ chồng của nguyên chủ thì ng còn lại là nam9 đó bạn. Mà tuyến tình cảm của 2 ng cũng nhẹ nhàng thôi ạ, chứ k phức tạp dài dòng

      UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Bao h n9 mới xhien vậy b Đọc đến 113 mà vẫn chưa có cái gió

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Cũng cỡ chương 350 trở đi hay sao ấy ạ, bạn cứ chill thôi, còn lâu lắm

      UserNotLoser 2 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn độc giả Huahua đã donate cho team ạ, team cảm ơn bạn rất nhiều ạ

    Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Chương 200 đang bị lỗi hay sao đó, màn hình hiện ra 1 cái ảnh k hiển thị được admin ơi

    Titoetiton 3 tuần trước · Trả lời

    • Khi nãy web update nên lỗi, giờ vào bình thường được rồi ạ

      Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Ngôn tình nhẹ nhàng, truyện hay lắm

    Luna 4 tuần trước · Trả lời

Loading...