Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 242

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:19:54
Lượt xem: 1,148

Cho dù là Đại nho, cũng phải sinh tồn, cũng phải tính toán lợi hại được mất, tương lai Tiêu Ngọc Thần chính là Vĩnh Ninh hầu, thêm thân phận tiến sĩ, nếu vào triều làm quan nhất định sẽ không đơn giản. Thứ mà Hoàng thượng kiêng kị là quân quyền ở Tây Bắc, chứ không phải phủ Vĩnh Ninh hầu.

Nghĩ đến đây, Phương đại nho càng cẩn thận dặn dò những chuyện cần chú ý khi ra ngoài ngao du với Tiêu Ngọc Thần, cùng với những vấn đề về phương diện học tập. Cứ như vậy, đã trôi qua hơn nửa canh giờ.

Tiêu Ngọc Thần ra khỏi thư phòng, Trường Minh đang ngồi ở bàn đá trong viện trò chuyện với gã đầy tớ, hắn ngồi đến nỗi m.ô.n.g đã thấy hơi đau. Nhìn thấy Tiêu Ngọc Thần đi ra, lập tức đứng dậy đi tới, theo Tiêu Ngọc Thần đi ra ngoài.

Đến cửa lại nhìn thấy Tiêu Dịch Nguyên, Tiêu Ngọc Thần lại gật đầu với hắn, Tiêu Dịch Nguyên cũng gật đầu đáp lại. Đợi Tiêu Ngọc Thần đi xa, hắn lại đi trước mặt gã sai vặt: "Tiểu ca, có thể truyền lời giúp tại hạ không?"

"Đợi chút."

Gã sai vặt buông xuống một câu như vậy rồi rời đi, Tiêu Dịch Nguyên bình tĩnh hạ mắt xuống. Một lúc sau, gã sai vặt đi tới, trên mặt mang theo vẻ ân cần, "Phương đại nho mời công tử vào."

Tiêu Dịch Nguyên cúi đầu nhìn hắn ta, "Mệt ngươi rồi."

Đến cửa thư phòng, gã sai vặt bày ra tư thế mời, Tiêu Dịch Nguyên bước vào, đi đến trước mặt Phương đại nho, cúi sâu người hành lễ: "Học sinh Tiêu Dịch Nguyên, bái kiến Phương đại nho."

Phương đại nho ngước mắt cẩn thận đánh giá hắn một lát, sau đó nói: "Ngồi xuống."

Tiêu Dịch Nguyên ngồi xuống, lấy một lá thư ra đưa cho Phương đại nho, "Đây là thư của gia sư gửi cho ngài."

Phương đại nho nhận lấy thư, mở ra đọc kỹ, đọc xong trên mặt mang theo ý cười, hỏi: "Mặc Khanh hắn có khoẻ không?"

Tần Mặc Khanh, là một trong những môn sinh của Phương đại nho, tuy không vào triều làm quan, nhưng nhưng diện học vấn rất có thành tựu.

"Gia sư rất khỏe, trước khi học sinh đến đây, ngài ấy còn đặc biệt nhờ ta thay mặt ngài ấy hỏi thăm ngài." Tiêu Dịch Nguyên nói.

Phương đại nho ừm một tiếng: "Tình hình của ngươi Mặc Khanh nói với ta trong thư, bây giờ ngươi sống ở đâu?"

Tiêu Dịch Nguyên nói mình và đường đệ sống ở khách điếm, Phương đại nho lại hỏi tình hình cá nhân của hắn, sau đó bắt đầu kiểm tra học vấn của hắn. Thật sự càng kiểm tra càng hài lòng, thật sự giống như những gì Tần Mặc Khanh đã nói trong thư, đúng là người rất thích hợp đọc sách. Hơn nữa, từ lời nói có thể nhìn ra là người siêng năng khắc khổ. Ông ấy cũng có lòng trọng nhân tài.

"Lát nữa bảo Hưng Nhi dẫn ngươi nhập học, hôm nay có thể ở lại thư viện." Phương đại nho nghĩ tài chính của hắn có lẽ cũng không lạc quan, nếu cứ ở bên ngoài sẽ rất tốn kém.

Hưng Nhi chính là gã sai vặt kia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-242.html.]

Tiêu Dịch Nguyên lập tức đứng dậy cúi sâu người hành lễ, Phương đại nho xua tay bảo hắn ngồi xuống, nói: "Đường đệ của ngươi, hôm nay tạm thời ở cùng với đám người Hưng Nhi, ngày mai để ta xem trong thư viện có công việc nào hắn có thể làm."

Tiêu Dịch Nguyên lại cảm tạ, Phương đại nho lại xua tay, "Yên tâm đọc sách, năm sau là kỳ thi xuân, chuẩn bị cho tốt."

Tiêu Dịch Nguyên cảm kích gật đầu. Mặc dù cách kỳ thi xuân lần tới còn gần hai năm nữa, nhưng thời gian hắn đọc sách ở Thượng Lâm thư viện không nhiều. Bởi vì hắn không có hộ tịch ở Thượng Kinh, thi hương của kỳ thi xuân phải thi ở phủ thành nơi đăng ký hộ tịch. Đến lúc đó hắn phải trở về. Nhưng có thể học ở đây một năm, đã là may mắn lớn nhất rồi.

Ra khỏi thư phòng của Phương đại nho, trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng.

Bên phía Tiêu Ngọc Thần ra khỏi Thượng Lâm thư viện, không trở về phủ Vĩnh Ninh hầu mà đi đến phủ Quốc Công. Sắp đi xa, tất nhiên phải cáo từ ngoại công và các cữu cữu. Lại được dặn dò một hồi, hắn mới trở về phủ Vĩnh Ninh hầu.

Bởi vì hắn chỉ gặp mặt Tiêu Dịch Nguyên một lần, còn không nói một câu nào, trong quan niệm của hắn, đó chỉ là một người xa lạ, cho nên hắn không đề cập với Đường Thư Nghi. Cũng vì vậy, Đường Thư Nghi không biết nam chính nguyên tác đã đến Thượng Kinh.

Ngày hôm sau, Tiêu Ngọc Thần đến cáo từ Tề Lương Sinh, đến ngày thứ ba, hắn cùng Trường Phong và một hộ vệ xuất phát, đi cùng còn có Quan Nghi Niên và thư đồng của hắn. Đường Thư Nghi, Tiêu Ngọc Châu và Tiêu Ngọc Minh tiễn họ đến ngoài thành.

Nên dặn dò cũng đã dặn dò, cuối cùng Đường Thư Nghi giơ tay lên chỉnh lại áo choàng cho Tiêu Ngọc Thần, nói: "Thường xuyên viết thư về nhà."

Tiêu Ngọc Thần thấy mắt nàng ngấn nước, mũi có chút chua xót. Hắn nặng nề gật đầu nói: "Nhi tử nhớ rồi, cách mười ngày lại viết thư về nhà."

Sau đó hắn quay đầu nhìn Tiêu Ngọc Minh nói: "Chăm sóc mẫu thân và muội muội."

Tiêu Ngọc Minh không còn dáng vẻ cà lơ phất phơ như ngày thường, nghiêm túc nói: "Huynh yên tâm."

Tiêu Ngọc Thần lại nhìn Tiêu Ngọc Châu, "Nghe lời mẫu thân."

Tiêu Ngọc Châu gật đầu: "Đại ca, huynh phải mang đồ chơi về cho muội."

Tiêu Ngọc Thần mỉm cười: "Được."

Bên kia, phu thê Quan Hữu Căn cũng nước mắt đẫm lệ từ biệt Quan Nghi Niên.

Cho dù có không nỡ, nên đi vẫn phải đi. Đường Thư Nghi vỗ vỗ cánh tay Tiêu Ngọc Thần, nói: "Đi thôi."

Tiêu Ngọc Thần ừm một tiếng, đi đến bên ngựa, xoay người lên ngựa, lại quay đầu nhìn đám người Đường Thư Nghi một cái, rồi giơ roi cưỡi ngựa đi về phía trước.

Đường Thư Nghi nhìn bóng lưng đoàn người dần dần biến mất, sau đó mới quay đầu nói: "Đi thôi, về phủ."

Bình luận

151 bình luận

  • Mình không đọc được chương từ 480😢có bạn nào biết tại sao không ạ?

    Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

    • Cảm ơn bạn nhiều nhé

      Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

  • Cuối cùng đã đọc xong bộ này hay quá t sợ t sẽ k tìm được thêm bộ nào hay như vậy

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • có ai có thể cho e xin bôn truyện nào có tính giáo dục tnay k ạ. em đọc mà học hỏi dc nhiều kiểu thành con của Đinh Thư Nghi

    [email protected] 1 tuần trước · Trả lời

  • biểu tỷ phu là anh rể họ hay gì ạ? sao ko dịch là anh rể họ đi để từ hán việt mình thấy đau đầu ghê

    chuchinhuoc 2 tuần trước · Trả lời

    • Mình lại thấy dịch như vầy mới hay áh bạn. Đọc truyện cổ đại mà dùng từ thuần việt nó cứ lạc quẻ sao áh, không hợp.

      Tia 1 tuần trước · Trả lời

    • Mình chỉ thấy phức tạp thêm

      chuchinhuoc 1 tuần trước · Trả lời

  • Trời ơi mấy cái câu nói về quan hệ họ hàng mà líu lưỡi luôn ý. Sao bạn dịch hiểu dc hay vậy

    Tee_456789 2 tuần trước · Trả lời

  • Ôi con mẻ ngô tĩnh vẫn

    Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

  • Ồ ồhhh, hiểu hiểu. Mình đang đọc c397, khả năng nam 9 xuyên tận 2 lần, 3 ng còn lại xuyên 1 lần. Nói chung 4 người, 2 thế giới đều hạnh phúc!! Hic truyện hay dzữ

    UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Na9 là ai thế bạn

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Năm đó có 2 người mất, ngoại trừ chồng của nguyên chủ thì ng còn lại là nam9 đó bạn. Mà tuyến tình cảm của 2 ng cũng nhẹ nhàng thôi ạ, chứ k phức tạp dài dòng

      UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Bao h n9 mới xhien vậy b Đọc đến 113 mà vẫn chưa có cái gió

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Cũng cỡ chương 350 trở đi hay sao ấy ạ, bạn cứ chill thôi, còn lâu lắm

      UserNotLoser 2 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn độc giả Huahua đã donate cho team ạ, team cảm ơn bạn rất nhiều ạ

    Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Chương 200 đang bị lỗi hay sao đó, màn hình hiện ra 1 cái ảnh k hiển thị được admin ơi

    Titoetiton 3 tuần trước · Trả lời

    • Khi nãy web update nên lỗi, giờ vào bình thường được rồi ạ

      Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Ngôn tình nhẹ nhàng, truyện hay lắm

    Luna 4 tuần trước · Trả lời

Loading...