Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 230

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:00:13
Lượt xem: 1,198

Một đường chạy đến cung yến, thấy Đường Thư Nghi vẫn ngồi bên cạnh Trường Bình công chúa, nhưng lúc này con bé không quan tâm nhiều như vậy, vội vàng chạy tới, nhào vào lòng Đường Thư Nghi kêu lên: "Nương, có người muốn g.i.ế.c con."

Đường Thư Nghi kinh ngạc đến mức trực tiếp đứng lên, trước tiên kéo Tiêu Ngọc Châu lại nhìn kỹ, khi nhìn thấy vết siết cổ trên cổ con bé, ánh mắt đột nhiên sắc bén, nghĩ đến chuyện gì đó, nàng mạnh mẽ quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Trường Bình công chúa.

Trường Bình công chúa đến cung yến trước, lại kéo nàng nói chuyện, mục đích là để kéo chân nàng, sau đó hãm hại nữ nhi của nàng?

Trường Bình công chúa bị ánh mắt của nàng làm cho giật mình, sau đó giận tím mặt: "Vĩnh Ninh Hầu phu nhân, ngươi đây là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi hoài nghi là bổn cung muốn g.i.ế.c nữ nhi ngươi sao?"

Đường Thư Nghi nhận ra vừa rồi mình bốc đồng, nàng thu hồi ánh mắt, chắp tay hành lễ về phía Trường Bình công chúa, "Thần phụ vì tiểu nữ gặp nguy, nhất thời hoảng loạn hành động không suy nghĩ, mong công chúa rộng lượng. Thần phụ còn có chuyện, xin rời đi trước."

Nàng cúi xuống ôm Tiêu Ngọc Châu đi ra ngoài, về phần chuyện này có đắc tội Trường Bình công chúa hay không, nàng không nghĩ đến nữa. Còn có chuyện gì quan trọng hơn hài tử suýt nữa bị sát hại?

Mà Trường Bình công chúa thấy nàng như vậy, khuôn mặt nàng ta trầm tĩnh như nước. Đường đại phu nhân cùng Đường nhị phu nhân đều vội vàng cáo từ, sau đó nhanh chóng đuổi kịp Đường Thư Nghi, hai người cũng sợ muốn chết.

Bên này, Đường Thư Nghi vừa đi vừa nói với Tiêu Ngọc Châu: "Ngọc Châu đừng sợ, nói cho nương nghe chuyện con gặp phải."

Dạo một vòng qủy môn quan, bây giờ nhìn thấy người thân nhất của mình, Tiêu Ngọc Châu sợ tới mức cả người run rẩy, ôm cổ Đường Thư Nghi khóc không ra tiếng.

Đường Thư Nghi cũng vô cùng đau lòng, nàng một tay ôm Tiêu Ngọc Châu, tay kia vỗ nhẹ lưng con bé, nhẹ giọng nói: "Ngọc Châu đừng sợ, nương ở đây, nói cho nương nghe đã xảy ra chuyện gì."

Đường đại phu nhân và Đường nhị phu nhân đứng bên cạnh, vẻ mặt nôn nóng, nhưng cũng nhẹ giọng dỗ dành.

Tiêu Ngọc Châu ôm cổ Đường Thư Nghi, vừa khóc vừa kể lại chuyện lúc nãy, sau đó nhỏ giọng nói bên tai Đường Thư Nghi: "Lý Cảnh Tập kia không cho con nói với người khác con thấy hắn."

Đường Thư Nghi miệng thầm đọc ba chữ Lý Cảnh Tập, nhị hoàng tử tên Lý Cảnh Minh, cho nên Lý Cảnh Tập này có lẽ cũng là hoàng tử, còn là hoàng tử không được sủng ái. Cụ thể là hoàng tử nào, quay về điều tra liền biết. Bây giờ chuyện quan trọng nhất là xử lý chuyện trước mắt.

Lúc này, Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh vội vàng chạy đến, Đường Quốc Công, Đường Thư Bạch và Đường Thư Kiệt cũng chạy đến, đi cùng bọn họ còn có Tề Lương Sinh.

"Mẫu thân, con ôm Ngọc Châu." Tiêu Ngọc Thần đi tới, duỗi tay ôm Tiêu Ngọc Châu qua, Đường Thư Nghi giải thích ngắn gọn với bọn họ, đương nhiên giấu đi chuyện Lý Cảnh Tập.

Mọi người đều vừa kinh vừa sợ, bước nhanh đến căn phòng nơi Tiêu Ngọc Châu gặp tai nạn trước đó. Mặt sau, Trường Bình công chúa cũng dẫn người theo sau. Vốn dĩ cũng không xa, đi không bao lâu liền đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-230.html.]

Cửa phòng đang đóng, Tiêu Ngọc Minh bước lên phía trước đá mở cửa, mọi người bước vào liền thấy căn phòng trống không, một cung nữ nằm trên mặt đất, trong tay cầm một sợi dây thừng.

Tiêu Ngọc Minh đi tới, ngồi xổm xuống đưa tay thăm dò hơi thở của nàng ta, biết người vẫn còn sống, hắn đứng dậy đạp một cái thật mạnh vào n.g.ự.c cung nữ. Cung nữ ăn đau tỉnh lại, nhìn thấy nhiều người đứng trong phòng như vậy, lại cúi đầu nhìn xuống, nàng ta vẫn đang cầm sợi dây thừng siết cổ Tiêu Ngọc Châu trong tay, vội vàng rụt người lại lui về phía sau.

Tiêu Ngọc Minh thấy vậy, bước lên phía trước lần nữa giơ chân lên đạp một cái, Đường Thư Nghi vội vàng ngăn cản, "Ngọc Minh, giữ mạng sống."

"Nương, con biết, con muốn nàng ta sống không bằng chết."

Ánh mắt hung tàn, giơ chân lên đạp mạnh xuống cổ cung nữ, chân dùng lực, cung nữ cơ hồ không thể thở nổi, bắt đầu giãy giụa, nhưng cổ họng bị mắc kẹt, nàng ta vô lực giãy dụa, cảm giác cái c.h.ế.t sắp đến gần.

"Nói, là ai ra lệnh cho ngươi?" Tiêu Ngọc Minh nghiến răng hỏi.

Cung nữ lắc đầu, Tiêu Ngọc Minh cười lạnh, lực đạo dưới chân tăng lên một chút, đồng thời bắt đầu di qua di lại, miệng nói: "Tiểu gia biết những người bị sai sử đến g.i.ế.c người như các ngươi đều ôm tâm lý phải chết. Nhưng tiểu gia không cho ngươi chết, mà khiến ngươi sống không bằng chết. Còn có người nhà của ngươi, tiểu gia cũng cho bọn họ nếm thử mùi vị ngươi đã thử qua."

Cung nữ càng giãy dụa mạnh mẽ hơn, nhưng sức lực dưới chân Tiêu Ngọc Minh không hề buông lỏng chút nào.

Trường Bình công chúa và Tề Lương Sinh đứng trong phòng, coi như lần nữa nhận thức vị công tử bột của phủ Vĩnh Ninh hầu là một người tàn nhẫn.

"Ngọc Minh, để nàng ta nói." Đường Quốc Công nói.

Tiêu Ngọc Minh nghe lời ông ấy, buông chân ra, tiểu cung nữ nằm trên mặt đất ho khan. Đường Quốc Công bước lên phía trước, cúi đầu hỏi: "Ai sai sử ngươi?"

Tiểu cung nữ đôi mắt đẫm lệ, nâng đầu lên nhìn mọi người trong phòng, nói: "Là...."

"Hoàng hậu nương nương đến."

Một giọng nói the thé vang lên, cắt ngang lời nói của tiểu cung nữ, tất cả mọi người đều không cam lòng, nhưng chỉ có thể xoay người chuẩn bị tiếp giá. Một lúc sau, Hoàng hậu tầm năm mươi tuổi, được bảo dưỡng tốt, từ đám người bước ra.

"Hoàng hậu nương nương."

Mọi người cúi đầu hành lễ, Hoàng hậu một mặt từ ái nói: "Miễn lễ đi."

Đồng thời nàng ta liếc nhìn công công bên người, công công kia lập tức đi đến trước mặt Đường Quốc Công, đưa tay nâng ông ấy dậy.

Bình luận

151 bình luận

  • Mình không đọc được chương từ 480😢có bạn nào biết tại sao không ạ?

    Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

    • Cảm ơn bạn nhiều nhé

      Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

  • Cuối cùng đã đọc xong bộ này hay quá t sợ t sẽ k tìm được thêm bộ nào hay như vậy

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • có ai có thể cho e xin bôn truyện nào có tính giáo dục tnay k ạ. em đọc mà học hỏi dc nhiều kiểu thành con của Đinh Thư Nghi

    [email protected] 1 tuần trước · Trả lời

  • biểu tỷ phu là anh rể họ hay gì ạ? sao ko dịch là anh rể họ đi để từ hán việt mình thấy đau đầu ghê

    chuchinhuoc 2 tuần trước · Trả lời

    • Mình lại thấy dịch như vầy mới hay áh bạn. Đọc truyện cổ đại mà dùng từ thuần việt nó cứ lạc quẻ sao áh, không hợp.

      Tia 1 tuần trước · Trả lời

    • Mình chỉ thấy phức tạp thêm

      chuchinhuoc 1 tuần trước · Trả lời

  • Trời ơi mấy cái câu nói về quan hệ họ hàng mà líu lưỡi luôn ý. Sao bạn dịch hiểu dc hay vậy

    Tee_456789 2 tuần trước · Trả lời

  • Ôi con mẻ ngô tĩnh vẫn

    Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

  • Ồ ồhhh, hiểu hiểu. Mình đang đọc c397, khả năng nam 9 xuyên tận 2 lần, 3 ng còn lại xuyên 1 lần. Nói chung 4 người, 2 thế giới đều hạnh phúc!! Hic truyện hay dzữ

    UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Na9 là ai thế bạn

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Năm đó có 2 người mất, ngoại trừ chồng của nguyên chủ thì ng còn lại là nam9 đó bạn. Mà tuyến tình cảm của 2 ng cũng nhẹ nhàng thôi ạ, chứ k phức tạp dài dòng

      UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Bao h n9 mới xhien vậy b Đọc đến 113 mà vẫn chưa có cái gió

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Cũng cỡ chương 350 trở đi hay sao ấy ạ, bạn cứ chill thôi, còn lâu lắm

      UserNotLoser 2 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn độc giả Huahua đã donate cho team ạ, team cảm ơn bạn rất nhiều ạ

    Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Chương 200 đang bị lỗi hay sao đó, màn hình hiện ra 1 cái ảnh k hiển thị được admin ơi

    Titoetiton 3 tuần trước · Trả lời

    • Khi nãy web update nên lỗi, giờ vào bình thường được rồi ạ

      Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Ngôn tình nhẹ nhàng, truyện hay lắm

    Luna 4 tuần trước · Trả lời

Loading...