Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 207

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:55:28
Lượt xem: 1,357

Tề Nhị dùng bả vai đ.â.m Tiêu Ngọc Minh một cái: “Nói chuyện với nương ngươi đàng hoàng một phen, ngài ấy có thể nào cho chúng ta một ít bạc không? Như vậy chúng ta không cần bán đồ vật nữa.”

Tiêu Ngọc Minh: “...” Một lời khó nói hết.

Đều do hình tượng của nương hắn bên ngoài quá tốt.

Lau mặt, hắn nói: “Đi thôi, tới rồi các ngươi sẽ biết.”

Tề Nhị và Nghiêm Ngũ cảm thấy không có chuyện gì, Nghiêm Ngũ còn nói với Tề Nhị: “Ngươi biết nói ngọt, lát nữa ngươi nói nhiều chút đi.”

“Được, cứ giao cho ta.” Tề Nhị vô cùng tự tin, bình thường hắn cũng sẽ dỗ tổ mẫu của hắn.

Tiêu Ngọc Minh: Ta không nói lời nào, hai ngươi tùy tiện mơ đi.

Chỉ một lúc sau, ba người đã đến phủ Vĩnh Ninh hầu, một đường tới Thế An Uyển. Vừa vào viện đã thấy Thúy Vân đang đứng trong sân mỉm cười nhìn bọn họ, Tiêu Ngọc Minh cảm thấy nụ cười của Thúy Vân hình như có ẩn giấu d.a.o nhỏ trong đó. Mà Nghiêm Ngũ và Tề Nhị đều cảm thấy nha hoàn của Vĩnh Ninh hầu phu nhân đều giống ngài ấy, vô cùng hòa ái.

“Thúy Vân tỷ tỷ.” Tề Nhị cười hì hì chào hỏi Thúy Vân.

Hắn thường xuyên tới phủ Vĩnh Ninh hầu, tất nhiên là quen biết đại nha hoàn của Đường Thư Nghi.

Thúy Vân mỉm cười hành lễ với ba người bọn họ rồi nói: “Phu nhân còn chờ ba ngài ở trong phòng.”

Tiêu Ngọc Minh không muốn nhìn hai tên ngốc kia nên nhanh chân bước vào phòng, Tề Nhị và Nghiêm Ngũ lập tức đuổi kịp. Vừa vào phòng đã thấy Đường Thư Nghi ngồi trên nhuyễn tháp, mặc y phục thường ngày, vừa ăn điểm tâm vừa xem sổ sách, bộ dáng vô cùng thích ý.

Thấy nàng không có ý hưng sư vấn tội, Tề Nhị và Nghiêm Ngũ vô cùng an tâm, hai người cười hành lễ, Đường Thư Nghi bảo bọn họ ngồi xuống rồi nói: “Hôm qua ta còn nói với Ngọc Minh, dạo gần đây không gặp các ngươi, bận rộn chuyện gì vậy?”

Tề Nhị cùng Nghiêm Ngũ nghe nàng hỏi chuyện thì đều nhìn về phía Tiêu Ngọc Minh. Tuy nhìn Đường Thư Nghi không có vẻ gì là muốn hỏi tội nhưng dù sao bọn hắn cũng đã gạt người trong nhà làm ra chuyện lớn như vậy nên vẫn có chút chột dạ, muốn Tiêu Ngọc Minh cho một ám hiệu.

Nhưng Tiêu Ngọc Minh còn chẳng thèm cho bọn họ một cái liếc mắt, hai người chỉ có thể từ bỏ.

Nghiêm Ngũ đá Tề Nhị một cái, bảo hắn mau nói ngọt đi.

Tề Nhị nhìn Đường Thư Nghi cười hắc hắc, trên má lộ ra hai lúm đồng tiền: “Thẩm thẩm, Ngọc Minh nói ngài biết hết rồi.”

Đường Thư Nghi bị tiếng thẩm thẩm này dọa ngốc, sau đó cười gật đầu: “Ừ, biết cả rồi.”

“Thẩm thẩm, có phải ngài cũng thấy chuyện làm ăn này rất được hay không?” Tề Nhị hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-207.html.]

Đường Thư Nghi không nói gì, Tề Nhị cảm thấy nàng thừa nhận, lòng tin cũng tăng lên không ít, hắn đứng dậy đi đến chỗ ghế con bên cạnh Đường Thư Nghi ngồi xuống, mở to đôi mắt sáng lấp lánh nói: “Ba người bọn ta vừa nghe nói Khổng gia bị Nhị hoàng tử xử lý, lập tức cảm thấy đây là một cơ hội, thay thế Khổng gia tiến cống trà vào cung. Ta nghe nói mỗi năm Khổng gia kia cũng rút được vài vạn lượng từ Nội Vụ Phủ. Thẩm thẩm, ngài thích cái gì? Kiếm được bạc rồi, ta hiếu kính ngài.”

Đường Thư Nghi cười nhìn hắn, Tề lão phu nhân sủng hắm cũng không phải không có nguyên nhân, với cái miệng biết dỗ dành này, người lớn tuổi một chút đều không chống đỡ được.

Liếc Tề Nhị một cái, Đường Thư Nghi lại nhìn về phía Tiêu Ngọc Minh và Nghiêm Ngũ rồi nói: “Các ngươi chắc chắn là các ngươi có thể kiếm bạc được sao? Các ngươi xác định sẽ không có ai hố các ngươi?”

“Ai dám!”

“Ai dám!”

Nàng vừa nói xong thì Tề Nhị và Nghiêm Ngũ đã trăm miệng một lời hô lên.

Không hổ là “hồ bằng cẩu hữu”, cách tư duy thật giống nhau.

Đường Thư Nghi nâng chung trà lên uống một ngụm, nói: “Các người tìm nguồn cung ở đâu?”

“Thượng Kinh có rất nhiều trà thương, mua ở chỗ bọn họ là được.” Nghiêm Ngũ nói.

Đường Thư Nghi ừ một tiếng, xem ra đã từng nghĩ tới vấn đề này. Nàng lại nói: “Các ngươi có thể phân rõ trà nào tốt, trà nào không tốt sao?”

Nghiêm Ngũ và Tề Nhị đều lắc đầu, nhưng Tề Nhị nói: “Những người đó không dám lừa gạt bọn ta.”

Đường Thư Nghi cười nhìn Tề Nhị nói: “Phụ thân ngươi có đối thủ không?”

Tề Nhị gật đầu, làm quan trong triều ai mà không có đối thủ.

“Nếu ta là đối thủ của phụ thân ngươi, biết ngươi muốn cống trà vào cung, ta sẽ thu mua đám trà thương kia để bọn họ cung cấp trà kém chất lượng cho ngươi hoặc là... hạ một chút độc gì đó...”

“Không có khả năng!” Tề Nhị ngắt lời Đường Thư Nghi.

Đường Thư Nghi: “Sao lại không có khả năng? Cha ngươi là Hộ bộ Thượng thư, đối thủ của hắn chắc chắn cũng có quan chức không kém hắn là bao, người ta không sợ ngươi, cũng không sợ cha ngươi.”

Trong phòng vô cùng an tĩnh, Tề Nhị, Nghiêm Ngũ cùng với Tiêu Ngọc Minh đều như cà tím hứng sương, cong eo gục đầu.

“Mỗi ngành sản xuất đều có con đường của riêng mình.” Đường Thư Nghi chậm rãi nói: “Muốn kinh thương không phải là không thể, nhưng buôn bán mặt hàng nào cần phải hiểu biết mặt hàng đó, bằng không dù ngươi là hoàng tử công chúa thì vẫn bị người ta hố tới chết.”

Tiêu Ngọc Minh nghe xong những lời này, bỗng nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát. Lần trước hắn hố Mạnh Thành Thiên, nhưng không phải là đang bẫy Nhị hoàng tử đó sao.

“Được rồi, các ngươi về nghĩ kỹ đi.” Đường Thư Nghi nói.

Bình luận

151 bình luận

  • Mình không đọc được chương từ 480😢có bạn nào biết tại sao không ạ?

    Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

    • Dạ web đang update tính năng chống reup nên nội dung chương đang chuyển sang dạng ảnh, bạn chờ một lúc sau quay lại nhé ạ

      Anh Lanh Chanh 4 ngày trước · Trả lời

    • Cảm ơn bạn nhiều nhé

      Minhphuong 4 ngày trước · Trả lời

  • Cuối cùng đã đọc xong bộ này hay quá t sợ t sẽ k tìm được thêm bộ nào hay như vậy

    Ilovecute 1 tuần trước · Trả lời

  • có ai có thể cho e xin bôn truyện nào có tính giáo dục tnay k ạ. em đọc mà học hỏi dc nhiều kiểu thành con của Đinh Thư Nghi

    [email protected] 1 tuần trước · Trả lời

  • biểu tỷ phu là anh rể họ hay gì ạ? sao ko dịch là anh rể họ đi để từ hán việt mình thấy đau đầu ghê

    chuchinhuoc 2 tuần trước · Trả lời

    • Mình lại thấy dịch như vầy mới hay áh bạn. Đọc truyện cổ đại mà dùng từ thuần việt nó cứ lạc quẻ sao áh, không hợp.

      Tia 1 tuần trước · Trả lời

    • Mình chỉ thấy phức tạp thêm

      chuchinhuoc 1 tuần trước · Trả lời

  • Trời ơi mấy cái câu nói về quan hệ họ hàng mà líu lưỡi luôn ý. Sao bạn dịch hiểu dc hay vậy

    Tee_456789 2 tuần trước · Trả lời

  • Ôi con mẻ ngô tĩnh vẫn

    Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

  • Ồ ồhhh, hiểu hiểu. Mình đang đọc c397, khả năng nam 9 xuyên tận 2 lần, 3 ng còn lại xuyên 1 lần. Nói chung 4 người, 2 thế giới đều hạnh phúc!! Hic truyện hay dzữ

    UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Na9 là ai thế bạn

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Năm đó có 2 người mất, ngoại trừ chồng của nguyên chủ thì ng còn lại là nam9 đó bạn. Mà tuyến tình cảm của 2 ng cũng nhẹ nhàng thôi ạ, chứ k phức tạp dài dòng

      UserNotLoser 3 tuần trước · Trả lời

    • Bao h n9 mới xhien vậy b Đọc đến 113 mà vẫn chưa có cái gió

      Tee_456789 3 tuần trước · Trả lời

    • Cũng cỡ chương 350 trở đi hay sao ấy ạ, bạn cứ chill thôi, còn lâu lắm

      UserNotLoser 2 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn độc giả Huahua đã donate cho team ạ, team cảm ơn bạn rất nhiều ạ

    Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Chương 200 đang bị lỗi hay sao đó, màn hình hiện ra 1 cái ảnh k hiển thị được admin ơi

    Titoetiton 3 tuần trước · Trả lời

    • Khi nãy web update nên lỗi, giờ vào bình thường được rồi ạ

      Anh Lanh Chanh 3 tuần trước · Trả lời

  • Ngôn tình nhẹ nhàng, truyện hay lắm

    Luna 4 tuần trước · Trả lời

Loading...