Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo - Chương 630:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:55:32
Lượt xem: 116

"Chuyện con cái khoan hẳn vội, chờ sau khi chị đứng vững gót chân ở thành phố Thượng Hải rồi nghĩ biện pháp giành lại con.”

Tốc độ Viên Hồng Mai nói chuyện không nhanh không chậm, có vẻ rất điềm tĩnh.

Ngô Uyển Hoa gật đầu, cô ấy cũng định như vậy.

Viên Hồng Mai cười nói: "Em với chồng cùng thi đại học, lần này anh ấy không thi đậu, dự định sang năm thi lại, cũng thi vào trường học bên thành phố Thượng Hải."

"Em sắp đi học rồi, con là chồng của em chăm?" Mọi người quan tâm hỏi.

"Ông bà nội chăm, công việc của cha mẹ chồng em tương đối rỗi rảnh, đứa bé cũng rất thích ở với bọn họ.” Viên Hồng Mai cười nói.

"Em có phúc quá.”

Giọng điệu Ngô Uyển Hoa hâm mộ, cô ấy và chồng trước đều là thanh niên trí thức, còn đến từ hai tỉnh khác nhau, nhà chồng và nhà mẹ đẻ đều không giúp được gì, sinh hai đứa bé đều là bọn họ tự chăm, chua xót trong đó chỉ chính mình biết.

Hơn nữa Viên Hồng Mai có chiều cao, làn da trắng, quần áo cũng rất thời thượng, vẻ mặt hồng nhuận, vừa nhìn là biết gia cảnh không tệ, sống thư thái tự tại.

Người phụ nữ đã sinh con, sống có tốt hay không toàn biểu hiện trên mặt.

Cô ấy chỉ nhỏ hơn Viên Hồng Mai một tuổi, nhưng sắc mặt Viên Hồng Mai thì vàng như nến, tóc khô quắt, hốc mắt xanh đen, hai người đứng chung một chỗ nhìn Viên Hồng Mai lớn hơn cô ấy chí ít mười tuổi.

"Sáu người chúng ta có thể gặp nhau tại Phúc Đán, đã nói lên số phận của chúng ta đều tốt, cuộc sống tốt đẹp đang ở phía sau mà!”

Viên Hồng Mai rất biết cách ăn nói, chỉ dùng một câu đã cổ vũ tinh thần thành công, Ngô Uyển Hoa đang uể oải cũng tràn đầy lòng tin ngay lập tức.

"Nhỏ tuổi nhất phòng chúng ta chính là Tiểu Đường, có vẻ ngoài xinh đẹp, còn có tài hoa, thật làm cho người ta hâm mộ."

Viên Hồng Mai nói lời này là xuất phát từ sự hâm mộ từ tận đáy lòng. Cô ấy đã 29 tuổi rồi, đã bỏ lỡ mười năm tốt nhất, coi như cô ấy đã thi đậu đại học, nhưng vẫn sẽ cảm thấy tiếc nuối.

"Sắc đẹp là nhất thời, tài hoa mới là mãi mãi, may mắn chúng ta đều có tài hoa." Đường Niệm Niệm nói chuyện rất chân thành.

Mấy người Viên Hồng Mai hơi sửng sốt, mặt giãn ra, nở nụ cười, nói: "Không sai, may mắn chúng ta có tài hoa."

Sau một cuộc trò chuyện, quan hệ sáu người ký túc xá đã thân mật chút, Đường Niệm Niệm cũng đã hiểu rõ đại khái tính cách bạn cùng phòng.

Viên Hồng Mai có tài ăn nói, gia cảnh tốt, cảm xúc ổn định, làm người khéo đưa đẩy, nhưng không phải loại người hai mặt.

Ngô Uyển Hoa nhạy cảm, hiếu thắng, tính cách cứng cỏi.

Lưu Đan Hà không thích nói chuyện, chỉ giới thiệu tên và quê quán, rồi không nói lời gì nữa, tính cách tạm thời không biết, nhưng khẳng định không phải người hướng ngoại, hoạt bát.

Đồng Hiểu Phương xinh đẹp đơn thuần, là đơn thuần nhất trong sáu người, có thể là bởi vì cô ấy có cha mẹ che chở, không biết quá nhiều về lòng người hiểm ác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-phao-hoi-chong-lai-menh-xui-xeo/chuong-630.html.]

Tôn Đông Tú quật cường, hiếu thắng, hướng nội kiệm lời, lòng háo thắng tương đối mạnh.

Tổng thể, cảm giác của Đường Niệm Niệm về năm bạn cùng phòng cũng không tệ lắm, đều không phải là người thích gây sự.

Buổi tối khai giảng đầu tiên, Đường Niệm Niệm ngủ ở trường học, cô thả màn giường xuống, tiến vào không gian đi ngủ, bên ngoài cô không ngủ được. Viên Hồng Mai ngáy ngủ, Ngô Uyển Hoa nghiến răng, Tôn Đông Tú nói mơ, thính giác của cô quá nhạy, những âm thanh này bị phóng đại vô hạn, làm cho cô không thể chìm vào giấc ngủ.

Sáu giờ sáng hôm sau, loa phát thanh của trường phát ca khúc cách mạng hùng hồn sục sôi, ký túc xá trở nên nhộn nhịp, nơi náo nhiệt nhất chính là phòng tắm.

Tòa ký túc xá được thiết kế theo hình chữ U, ở giữa có hành lang, hai bên là các dãy phòng ký túc xá, nhà vệ sinh và phòng tắm công cộng thì hai đầu của lầu hai, buổi sáng là thời điểm chen chúc nhất, mặc dù vòi nước có mười cái, nhưng không đủ chia. chỉ có thể rót nước về ký túc xá rửa mặt. Hiện tại là đầu xuân, nước lạnh thấu xương, phải trộn lẫn nước nóng mới dùng được, lúc mỗi sáng sớm và buổi chiều tan học, trường học đều cung ứng nước sôi, một đồng một bình.

Buổi sáng Đường Niệm Niệm đã đi hứng hai bình nước sôi, còn thuận tiện đến nhà ăn gọi bữa sáng, một phần cháo trắng, ba cái bánh rán, ba cái bánh bao, mang về ký túc xá ăn.

Cô là người dậy sớm nhất trong túc xá, chờ đến lúc cô trở về, năm người khác mới lục đục thức dậy, vẫn đang rửa mặt.

"Uyển Hoa, chị đừng dùng nước lạnh rửa, dùng nước nóng của em nè."

Viên Hồng Mai nghiêng bình nước nóng của cô đổ nước nóng vào trong chậu cho Ngô Uyển Hoa.

"Cảm ơn."

Ngô Uyển Hoa ngượng ngùng nói cảm ơn, rửa mặt xong thì cô ấy ra ngoài, sau đó không về ký túc xá nữa.

Trong lòng Viên Hồng Mai hiểu, trợ cấp sinh hoạt của trường học còn chưa phát, khẳng định trên người Ngô Uyển Hoa không có tiền, ngay cả nước sôi cũng không mua được.

"Tôi đến phòng học trước, tám giờ tập hợp ở phòng học, mọi người đừng quên!"

Viên Hồng Mai nhắc mọi người một tiếng, sau đó cầm hai cái bánh bao thừa định ra cửa, Đường Niệm Niệm gọi cô ấy lại: "Em gọi hơi nhiều đồ ăn, chị Hồng Mai lúc chị ra ngoài thuận tiện giúp em vứt đi!"

Cô đem hai cái khô dầu dùng giấy bọc, đưa tới.

Mắt Viên Hồng Mai lấp lóe, nhận bánh rán, cười nói: "Được rồi."

"Bánh rán ngon vậy mà bỏ hết, thật lãng phí, Niệm Niệm sau này em gọi ít thôi!”

Vẻ mặt Đồng Hiểu Phương tiếc hùi hụi, còn có chút bất mãn với Đường Niệm Niệm, sao có thể lãng phí thức ăn được!

"Được!"

Đường Niệm Niệm dễ tính đồng ý.

"Hiểu Phương ăn nhanh lên, còn không ăn nữa sẽ trễ!" Tôn Đông Tú nhắc nhở một câu, dời đi lực chú ý của Đồng Hiểu Phương.

Viên Hồng Mai cầm bánh rán và bánh bao ra cửa, tìm được Ngô Uyển Hoa tại lầu dạy học gần vườn hoa, lấy ra bánh bao và bánh rán còn nóng hổi từ bên trong áo khoác, đưa cho cô ấy và nói: "Em với Tiểu Đường đều gọi dư, mấy cái này bọn em chưa hề ăn, chị giúp đỡ giải quyết hết đi, tránh cho lãng phí thức ăn!"

Thật ra là Ngô Uyển Hoa cố ý đi ra ngoài, trên người cô ấy chỉ còn năm hào, muốn giữ lại chuẩn bị cho bất cứ tình huống có thể xảy ra, hiện tại cô ấy chưa đói lắm, cho nên không có ý định sử dụng năm hào này.

Bình luận

116 bình luận

  • vl sao động tí là giết vậy

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • thấy nu9 ác quá đà đoạn này =)) cno đằng nào chả chết mà cố đuổi giết tận cùng, th thì thù diệt môn nhà Đường nên cũng tạm hiểu dc

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • cứ tưởng ông bố kia bị ngu chỉ thương con hoang, ra là do tưởng cbo con ruột kkk

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong truyện mà t cảm giác như đọc " Thổ phỉ phiêu lưu ký " vậy á . Không thích nam nữ 9 truyện này . Nhiều cái vô lí không thể tưởng được . Mấy cái ăn uống tả kỹ lắm nhưng quang cảnh khác thì qua loa . Nghi ngờ tác giả là trạch nữ có khi còn chưa hết cấp 3 . Ch 363 dừng là đủ rồi còn đọc truyện khác . Cố lắm mà không thấm nổi nữa .

    Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

    • đúng lúc tui đọc tới chap 363 lun á bà, nma chưa hết cấp 3 mà sao biết rõ linh kiện điện tử rùi này kia thế dc, cả món ăn tả hay vđ, về sau tả hơi nhiều như kiểu quảng bá ẩm thực tquoc, kh lq tới mạch truyện lắm nên t toàn lướt, thấy nanu9 hơi ác thiệt kkk

      yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

    • Má ơi . nhiều năm trước Việt Nam đã có tác giả đang học lớp 10 viết ngôn tình mafia , y học , nhiệt hạch phân tử hạt nhân các kiểu rồi . Chịu khó đọc sách , kiến thức xã hội tốt là hiểu thôi . Tôi cũng từng lớp 8 viết truyện mà thuộc làu mấy quyển từ điển , đọc hết chục tập thơ đường chỉ để đặt tên cho nhân vật . Nghiên cứu bản đồ cổ đại trung quốc để phân bố nơi ở nhân vật cho hợp lí . đọc xong chết cười luôn . Vì trong nhà t có mấy người theo ngành hán nôm nên mấy loại sách đó tôi đọc từ lúc biết chữ . Nhưng nam nữ 9 truyện này tôi thấy ngông cuồng quá không hợp gu. Nam 9 thì toàn bao che nữ 9 làm xằng bậy . Đối đầu n9 chút xíu là mất mạng luôn . Chịu tác giả không biết nghĩ gì mà bạo lực như trẻ trâu .

      Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa sao nhỏ họ Liễu kia tèo lãng xẹt z hả 🤔

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa nu9 có mỗi lket với a này hay gì nhỉ, lạ dữ ta

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Bỏ qua logic và nếp nhăn thì đọc giải trí được . Ảo ma tung chưởng.

    Minh Nguyệt 4 tuần trước · Trả lời

  • z anh thẩm kiêu thích nguyên thân hay nu9 nhỉ =))) kh nhận ra mà cũng kêu tính tình nu9 dữ hơn xưa, chả lẽ có nét tương đồng thật 🤔

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

    • cả hai là một mà bà đọc lướt à=)) Trong truyện nói rõ bã u oán quá nên đc đưa đi mạt thế r sau laii về nhập lại, cái này thực ra chính là bã trọng sinh quay lại thế giới ban đầu

      Vợ Của Ngôn Nhất Trì 3 tuần trước · Trả lời

  • eo ơi truyện dài thế 🥹 th vì mọi ng khen hay nên đọc thử z

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Sao mình không đọc được từ chương 200 trở đi vậy ạ

    Phương bùi 1 tháng trước · Trả lời

Loading...