Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo - Chương 62

Cập nhật lúc: 2024-07-05 21:14:35
Lượt xem: 275

“Bác hai gái à, có phải Mãn Ngân xảy ra chuyện gì không?”

Mặc dù bà cụ Đường chân ngắn nhưng chạy rất nhanh, đại đội trưởng phải chạy bước nhỏ mới đuổi theo kịp, ông ấy thở hổn hển..

“Không phải, cháu đừng hỏi, hiện tại bác không rảnh kể.”

Bà cụ Đường không có tâm trạng tán gẫu, cuối cùng cũng tới ủy ban thôn, bà ấy lấy ra một tờ giấy, bên trên là số điện thoại khu ký túc xá của Đường Mãn Ngân, bà ấy ấn từng số một.

Người nhận cuộc gọi là chuyên viên điện thoại của khu ký túc xá, bảo bà cụ đợi một chút rồi chạy đi gọi người.

“Đường Mãn Ngân, mẹ anh gọi điện tới!”

Giọng vô cùng lớn, vang vọng trong khu ký túc xá.

Bà cụ Đường sốt ruột chờ, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng chạy bộ, Đường Mãn Ngân cũng lên giường, vội vàng chạy tới.

“Mẹ à, có phải trong nhà xảy ra chuyện gì không?”

Lần trước mẹ ông ấy gọi điện đến là lúc cha ông ấy sắp không qua khỏi, bảo ông ấy về nhà gặp mặt cha lần cuối, không biết lần này xảy ra chuyện gì?

Trái tim Đường Mãn Ngân dâng lên tận cổ họng, đầu ướt sũng mồ hôi.

“Thằng hai, mẹ hỏi con, có phải Niệm Niệm đang đi làm ở nhà máy của tụi con không? Một tháng lãnh 98 đồng?”

Đại đội trưởng đứng bên cạnh rùng mình một cái, còn tưởng tai mình nghe nhầm.

Con bé Niệm nhận một tháng 98 đồng?

Sao có thể?

“Mẹ biết rồi sao? Con nói với mẹ này, năng lực của Niệm Niệm rất lớn, ai da... Khó nói trong điện thoại lắm, dù sao hiện tại Niệm Niệm chính là công nhân chính thức trong nhà máy, còn là nhân tài đặc biệt, tiền lương... Dù sao cũng là số mà mẹ vừa nói đấy.”

Đường Mãn Ngân nhìn xung quanh, bác gái tiếp điện thoại đứng cách đó khá xa, không nghe thấy tiếng trong điện thoại, ông ấy hạ giọng, cầm điện thấp giọng nói: “Thật sự là 98 đồng, còn có tiền thưởng nữa!”

“Má ơi, thằng hai à, là thật sao?”

Bà cụ Đường thở gấp, cơ thể cũng lơ lửng, bà ấy có cảm giác hiện tại bản thân có thể thăng thiên ngay.

Ngoại trừ 98 đồng tiền lương, còn có tiền thưởng?

Chẳng lẽ xưởng trưởng của nhà máy Hồng Tinh là cha ruột của con nhóc Niệm sao?

“Vô cùng chính xác, lần này trong xưởng có một lô linh kiện quan trọng, chỉ có sư phụ cấp sáu mới có thể làm được, Niệm Niệm quen biết với sư phụ cấp tám, có thể dễ dàng gia công, xưởng trưởng nói, làm xong lô linh kiện này sẽ phát 50 đồng tiền thưởng, nếu sau này có nhiệm vụ như vậy tiếp, tiền thưởng ít nhất 50 đồng.”

Bà cụ Đường hít sâu vài hơi, nếu không hít vào, bà ấy sợ bản thân sẽ lên trời mất.

Chân đạp trên đất lại có cảm giác như đang đạp lên bông, cuối cùng bà ấy cũng cảm nhận được cảm giác cưỡi mây đạp gió.

“Thằng hai à, sao Niệm Niệm lại quen biết với sư phụ cấp bảy thế?” Bà cụ Đường không hiểu.

“Bạn học của con bé giới thiệu, dù sao năng lực của con bé Niệm rất lớn, sau này mẹ phải đối xử tốt với con nhóc Niệm, tương lai nhà ta đều dựa vào con nhóc Niệm đấy!”

Đường Mãn Ngân dặn đi dặn lại, ông ấy còn trông cậy vào cháu gái giúp đỡ chuyển lên chính thức.

Mẹ không phải người xấu tính, nhưng miệng quá độc, ngày nào cũng tóm lấy cháu gái mắng chửi, cần phải sửa tính này lại!

“Có khi nào mẹ đối xử tệ với nó chứ? Được rồi, mẹ hiểu rồi, con đừng có đi đồn khắp nơi, cũng ít nói với vợ con lại!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-phao-hoi-chong-lai-menh-xui-xeo/chuong-62.html.]

Bà cụ Đường hiểu rõ, chân cũng đạp lên mặt đất, tràn đầy năng lượng dạy dỗ một hồi mới cúp máy.

Bà ấy đứng đó, vui sướng vô cùng.

98 đồng, giàu rồi!

“Bác hai gái à, Niệm Niệm đi làm rồi?” Đại đội trưởng không nhịn được mà hỏi.

“Ừm, nhân tài đặc biệt, mỗi tháng 98 đồng, còn có tiền thưởng nữa!” Bà cụ Đường vô cùng đắc ý, bà ấy nhìn đại đội trưởng cao hơn mình một khoảng, đột nhiên phát hiện đại đội trưởng lùn đi không ít, cũng không cao hơn mình bao nhiêu.

“Tiểu Tam, sao dáng người cháu nhỏ lại rồi?”

Bà cụ Đường có chút ghét bỏ, còn chưa già đâu đấy, dáng người đã co lại rồi.

Đại đội trưởng nghẹn họng, trong lòng phiền muộn, rõ ràng là do mắt bà ấy nhìn lên trời, còn chê ông ấy co lại?

“Bác hai gái à, Niệm Niệm làm ở ban nào thế? Sao lại có tiền lương cao như vậy?”

Đại đội trưởng nén giận hỏi, con trai lớn và con trai út của ông ấy đều đang làm công nhân tạm thời trong thành, đứa lớn đang làm ở nhà máy máy móc Tiền Tiến, đứa thứ ba làm ở nhà máy máy kéo của huyện, đứa lớn làm được ba năm, đứa thứ ba làm được hai năm, đến hiện tại vẫn chưa được lên chính thức.

Con bé Niệm mới vào thành mấy ngày, sao đột nhiên thành công nhân chính thức rồi?

Còn lãnh tiền lương cao như vậy, ông ấy nghe nói đại sư phụ cũng chỉ có mức lương bốn năm chục đồng thôi đấy.

“Nhân tài đặc biệt, chuyện người khác không làm được, Niệm Niệm nhà bác làm được!”

Bà cụ Đường cười tủm tỉm giải thích, thật ra bà ấy cũng không hiểu nhân tài đặc biệt là có ý gì, nhưng không ảnh hưởng tới việc bà ấy khoe khoang.

“Con bé Niệm thật có bản lĩnh mà!”

Dù sao đại đội trưởng cũng đã trải sự đời, vừa nghe liền hiểu rõ, nhất định là do con bé Niệm giúp Hồng Tinh giải quyết khó khăn, nên Hồng Tinh mới bỏ ra nhiều tiền như vậy để giữ lại nhân tài.

Con giỏi đều là của nhà người khác mà!

“Đúng vậy, Niệm Niệm nhà bác từ nhỏ đã có phúc!”

Bà cụ Đường vô cùng tán đồng, lời này của bà ấy không hề nói bừa, trước đây trên núi thôn bên cạnh có một đạo quán, bên trong có một lão đạo sĩ, ông già ôm con bé Niệm lên núi tìm lão đạo sĩ xem thử, lão đạo sĩ nói con bé này có phúc.

Sao đó đạo quán bị một đám trẻ con không hiểu chuyện đập nát, không biết lão đạo sĩ đã đi đâu.

Trên đường đi, bà cụ Đường không khép miệng lại, vui mừng hớn hở trở về nhà, vừa về đến nhà đã bảo Đường Niệm Niệm lấy thẻ làm việc ra.

“Đừng làm mất.”

Đường Niệm Niệm lấy thẻ làm việc ra, tùy tiện dặn dò một câu.

“Không mất được.”

Bà cụ Đường tò mò nhìn thẻ làm việc giống như báu vật, vợ chồng Đường Mãn Kim và Đường Cửu Cân cũng thò đầu qua xem.

“Niệm Niệm trong ảnh thật là đẹp gái.” Từ Kim Phượng.

“Chữ này viết thật đẹp, người của cơ quan nhà nước đúng là có văn hóa.” Đường Mãn Kim.

“Thẻ làm việc này đẹp quá, nhìn chất da đi, có phải là da thật không?” Bà cụ Đường.

“Chị hai thật lợi hại!” Đường Cửu Cân.

Khóe miệng Đường Niệm Niệm nhếch lên, ánh mắt lạnh lùng có thêm chút ấm áp.

Bình luận

116 bình luận

  • vl sao động tí là giết vậy

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • thấy nu9 ác quá đà đoạn này =)) cno đằng nào chả chết mà cố đuổi giết tận cùng, th thì thù diệt môn nhà Đường nên cũng tạm hiểu dc

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • cứ tưởng ông bố kia bị ngu chỉ thương con hoang, ra là do tưởng cbo con ruột kkk

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong truyện mà t cảm giác như đọc " Thổ phỉ phiêu lưu ký " vậy á . Không thích nam nữ 9 truyện này . Nhiều cái vô lí không thể tưởng được . Mấy cái ăn uống tả kỹ lắm nhưng quang cảnh khác thì qua loa . Nghi ngờ tác giả là trạch nữ có khi còn chưa hết cấp 3 . Ch 363 dừng là đủ rồi còn đọc truyện khác . Cố lắm mà không thấm nổi nữa .

    Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

    • đúng lúc tui đọc tới chap 363 lun á bà, nma chưa hết cấp 3 mà sao biết rõ linh kiện điện tử rùi này kia thế dc, cả món ăn tả hay vđ, về sau tả hơi nhiều như kiểu quảng bá ẩm thực tquoc, kh lq tới mạch truyện lắm nên t toàn lướt, thấy nanu9 hơi ác thiệt kkk

      yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

    • Má ơi . nhiều năm trước Việt Nam đã có tác giả đang học lớp 10 viết ngôn tình mafia , y học , nhiệt hạch phân tử hạt nhân các kiểu rồi . Chịu khó đọc sách , kiến thức xã hội tốt là hiểu thôi . Tôi cũng từng lớp 8 viết truyện mà thuộc làu mấy quyển từ điển , đọc hết chục tập thơ đường chỉ để đặt tên cho nhân vật . Nghiên cứu bản đồ cổ đại trung quốc để phân bố nơi ở nhân vật cho hợp lí . đọc xong chết cười luôn . Vì trong nhà t có mấy người theo ngành hán nôm nên mấy loại sách đó tôi đọc từ lúc biết chữ . Nhưng nam nữ 9 truyện này tôi thấy ngông cuồng quá không hợp gu. Nam 9 thì toàn bao che nữ 9 làm xằng bậy . Đối đầu n9 chút xíu là mất mạng luôn . Chịu tác giả không biết nghĩ gì mà bạo lực như trẻ trâu .

      Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa sao nhỏ họ Liễu kia tèo lãng xẹt z hả 🤔

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa nu9 có mỗi lket với a này hay gì nhỉ, lạ dữ ta

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Bỏ qua logic và nếp nhăn thì đọc giải trí được . Ảo ma tung chưởng.

    Minh Nguyệt 4 tuần trước · Trả lời

  • z anh thẩm kiêu thích nguyên thân hay nu9 nhỉ =))) kh nhận ra mà cũng kêu tính tình nu9 dữ hơn xưa, chả lẽ có nét tương đồng thật 🤔

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

    • cả hai là một mà bà đọc lướt à=)) Trong truyện nói rõ bã u oán quá nên đc đưa đi mạt thế r sau laii về nhập lại, cái này thực ra chính là bã trọng sinh quay lại thế giới ban đầu

      Vợ Của Ngôn Nhất Trì 3 tuần trước · Trả lời

  • eo ơi truyện dài thế 🥹 th vì mọi ng khen hay nên đọc thử z

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Sao mình không đọc được từ chương 200 trở đi vậy ạ

    Phương bùi 1 tháng trước · Trả lời

Loading...