Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo - Chương 275:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 10:56:45
Lượt xem: 235

Ông ta không thể trông cậy được gì vào hai đứa cháu trai đó, bọn họ cũng chẳng có tác dụng gì.

Hai đứa cháu gái đều có năng lực, một đứa đã đi lấy chồng, một đứa khác vẫn còn ở nhà, nhưng con gái sớm muộn gì cũng sẽ là của nhà người ta, có năng lực cũng vô ích.

Ông cụ Chu đột nhiên có cảm giác buồn bã, ông ta anh dũng cả một đời, sao đến già lại không có một ai xứng đáng để nối nghiệp chứ?

“Cha phái ai đi vậy?” Đứa con thứ hai của nhà họ Chu—Chu Hưng Gia hỏi.

“Tư Minh với nhà họ Liễu, đứa con gái thứ ai của nhà họ Liễu cũng tới Đường Thôn, c.h.ế.t cách đây không lâu, bọn họ tới nhận tro cốt!”

Ông cụ Chu bình thản nói.

“Con gái nhà họ Liễu? Có phải cô gái hồi đó chơi cùng với Tư Nhân không? Sao nó lại chết?”

Chu Hưng Gia cũng có chút ấn tượng với Liễu Tịnh Lan, trước kia khá thân thiết với đứa con út Tư Nhân, ngoại hình bình thường, cha mẹ là cán bộ Cục văn hóa, gia thế cũng ở mức trung bình.

“Chết thì c.h.ế.t thôi, hỏi nhiều như vậy làm gì?’

Ông cụ Chu tức giận, mắng một câu rồi tối sầm mặt lại.

Ông ta đã phái người điều tra, cái c.h.ế.t của Liễu Tịnh Lan cũng có quan hệ với Đường Niệm Niệm.

Ông ta đã đánh giá thấp Đường Niệm Niệm này rồi!

“Cha à, Tư Minh vai không thể gánh, tay không thể nhấc, nó đi làm được gì? Nếu không bảo Tư Võ đi đi.” Chu Hưng Gia nhỏ giọng đều nghị.

Chu Tư Minh là con trai lớn của ông ta, mặc dù là thư sinh, nhưng cũng là con ruột của ông ta.

Ông ta luôn cảm thấy Chư Thành kia có hơi mờ ám, vẫn nên để Chu Tư Vũ, con trai nhà anh cả đi.

Ông cụ Chu lạnh lùng nhìn ông ta một cái, ông ta vừa liếc mắt đã thấy rõ tâm tư của đứa con thứ hai, chút ý đồ xấu xa kia toàn dùng để đối phó với người trong nhà.

“Cút đi!”

Giọng ông cụ vô cùng lạnh, ông ta đã hoàn toàn thất vọng với đứa con trai thứ hai của mình.

Chu Hưng Gia hậm hực ra ngoài, lại gọi điện thoại cho con trai cả--Chu Tư Minh.

Chu Tư Minh đã tốt nghiệp trường đại học Công Nông Binh, đang đi làm tại Cục Di Vật Văn Hóa, Chu Hưng Gia gọi điện sang, biết con trai cả đã đi từ mấy ngày trước.

Chu Tư Minh đã đến Chư Thành, vừa xuống xe lửa, lãnh đạo Cục văn hóa Chư Thành đích thân tới đón, lần này anh ta và cha của Liễu Tịnh Lan dẫn cả đội, tới Chư Thành khảo sát di tích lịch sử, một chuyến công tác thuộc về chi phí chung.

Chư Thành vào thời Xuân Thu được gọi là Việt Quốc, cũng coi như một nơi hùng mạnh thời đó, dự án khảo sát di tích lịch sử cũng không hề đột ngột.

Anh ta và em trai Chu Tư Nhân không giống nhau, anh ta nho nhã hơn một chút, chiều cao tầm trung, làn da trắng nõn, còn đeo kính cận, mặc dù hào hoa phong nhã, nhưng lại mang khí chất u tối, còn có phần kiêu ngạo, không phải tính tình bình dị gần gũi.

“Chủ nhiệm Chu, trưởng khoa Liễu, các vị lãnh đạo, mọi người đi đường vất vả rồi!”

Lãnh đạo Cục văn hóa Chư Thành cười tươi, bắt tay với từng người từ Bắc Kinh tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-phao-hoi-chong-lai-menh-xui-xeo/chuong-275.html.]

Vẻ mặt Chu Tư Minh thơ ơ, lần này anh ta là người dẫn đoàn khảo sát, nhưng tính tình anh ta thanh lãnh, không thích kết giao với mọi người, hơn nữa anh ta thân là đại công tử nhà họ Chu, chức vị cao, từ trước tới giờ chỉ có người khác nịnh nọt anh ta, từ nhỏ đã được vây quanh, dẫn tới anh ta có tính cách kiêu ngạo.

Cha Liễu Tịnh Lan tên Liễu Kháng Nhật, một cái tên vô cùng cách mạng.

Lần này ông ta là phó đội trưởng đoàn khảo sát, hơn nữa ông ta am hiểu giao tiếp, kéo léo, biết co biết dãn, lần này nghe theo lệnh của nhà họ Chu, ông ta hạ quyết tâm phải phối hợp với Chu Tư Minh thật tốt, hoàn thành nhiệm vụ nhà họ Chu đã giao.

Trên đường đi, đều là Liễu Kháng Nhật nói chuyện với cán bộ Chư Thành, Chu Tư Minh nói không quá ba câu, cán bộ Cục văn hóa Chư Thành dù bất mãn trong lòng nhưng cũng không dám thể hiện ra ngoài, bọn họ không dám đắc tội nhà họ Chu ở Bắc Kinh, chỉ có thể kính trọng.

Vừa tới khách sạn, Chu Tư Minh đã gọi điện thoại về Bắc Kinh.

“Đường Niệm Niệm kia không đơn giản, cháu phải cẩn thận tuyệt đối, đều phải tìm ra kho báu của nhà họ Đường và Tư Nhân, mọi thứ đều có Liễu Kháng Nhật xuất đầu, cháu cứ đứng phía sau là được, có việc thì tìm mấy người đó.”

Ông cụ Chu nói ra vài cái tên cho cháu đích tôn, đều là những người có mặt mũi ở Chư Thành, trong đó có cả cục trưởng Sở công an.

Còn về Liễu Kháng Nhất, ông cụ Chu vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy được mục đích của ông ta, một tên tiểu nhân nịnh nọt, đúng lúc dùng để làm bia đỡ đạn cho cháu đích tôn.

“Cháu đã biết rồi, thưa ông!”

Chu Tư Minh đồng ý, nhưng trong lòng lại có chút khinh thường.

Chỉ là một cô gái nhà quê thôi, có thể lợi hại tới cỡ nào?

Tên Chu Tư Nhân kia từ nhỏ đã cơ bắp gấp đôi trí não, thế nhưng ông cụ lại thích kiểu như vậy, ở nhà họ Chu, biết đánh nhau mới được ông cụ yêu thích.

Anh ta chỉ hơi yếu ớt một chút, dù thế đầu óc lại thông minh nhất trong số những người cháu trai, vậy mà ông cụ lại khinh thường.

Lần này anh ta hiếm khi có được cơ hội, anh ta nhất định phải kiếm được báu vật của nhà họ Đường, để ông cụ biết sự lợi hại của anh ta.

Ngày 26 tháng 5.

Chỉ còn vài ngày nữa là tới tháng Sáu, Đường Niệm Niệm tới Ô Thành, kéo mấy chiếc máy móc kia vào trong không gian, từ từ sửa chữa.

Bên phía Chu Quốc Khánh cũng bận rộn, làm đủ mọi thủ tục để thành lập nhà máy.

Nhà máy Tiền Tiến và nhà máy Hồng Tinh, Đường Niệm Niệm cũng không bỏ bê bên nào, đều làm hết công việc một cách hoàn hảo, bốn người đồ đệ Đường Kiến Quốc Và Mạnh Nhiên kia, dưới sự huấn luyện của cô đã có thành tích vô cùng rõ rệt, qua hai tháng nữa là có thể điều khiển máy móc.

Bản thân bốn người họ đã có kinh nghiệm về máy móc mấy năm, rất thành thạo trong kinh nghiệm thực tiễn, cô chỉ cần huấn luyện thêm một chút là có thể nhanh chóng nắm rõ.

Thời tiết cuối tháng Năm không nóng không lạnh, nhất là thời gian sau bữa trưa, vô cùng dễ buồn ngủ, Đường Niệm Niệm ăn cơm xong liền ngáp một cái, kéo ghế xếp ra ngoài sân, lại ôm thêm tấm thảm, nằm xuống ngủ.

Bà cụ Đường nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn cô, khởi động cơ hàm, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

Hai ngày trước cháu gái vừa cho bà ấy hai chiếc vòng tay bằng vàng đấy, nặng trĩu, còn vô cùng xinh đẹp, vừa nhìn là biết loại mà các bà địa chủ hay mang, bà ấy đã đem đi giấu hết.

Sau khi dọn dẹp phòng bếp xong, bà cụ Đường vội vã tới nhà máy vớ làm việc, cả Từ Kim Phượng và Tuyên Trân Châu, ba người mẹ chồng con dâu hiện tại vô cùng bận rộn.

Đường Niệm Niệm đang ngủ rất ngon thì bị tiếng hét giống như tiếng sấm đánh thức.

“Tề Quốc Tú nhảy sông? Dương Bảo Căn c.h.ế.t rồi? Ai da, ông trời thật sự mở mắt rồi!”

Bình luận

116 bình luận

  • vl sao động tí là giết vậy

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • thấy nu9 ác quá đà đoạn này =)) cno đằng nào chả chết mà cố đuổi giết tận cùng, th thì thù diệt môn nhà Đường nên cũng tạm hiểu dc

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • cứ tưởng ông bố kia bị ngu chỉ thương con hoang, ra là do tưởng cbo con ruột kkk

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong truyện mà t cảm giác như đọc " Thổ phỉ phiêu lưu ký " vậy á . Không thích nam nữ 9 truyện này . Nhiều cái vô lí không thể tưởng được . Mấy cái ăn uống tả kỹ lắm nhưng quang cảnh khác thì qua loa . Nghi ngờ tác giả là trạch nữ có khi còn chưa hết cấp 3 . Ch 363 dừng là đủ rồi còn đọc truyện khác . Cố lắm mà không thấm nổi nữa .

    Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

    • đúng lúc tui đọc tới chap 363 lun á bà, nma chưa hết cấp 3 mà sao biết rõ linh kiện điện tử rùi này kia thế dc, cả món ăn tả hay vđ, về sau tả hơi nhiều như kiểu quảng bá ẩm thực tquoc, kh lq tới mạch truyện lắm nên t toàn lướt, thấy nanu9 hơi ác thiệt kkk

      yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

    • Má ơi . nhiều năm trước Việt Nam đã có tác giả đang học lớp 10 viết ngôn tình mafia , y học , nhiệt hạch phân tử hạt nhân các kiểu rồi . Chịu khó đọc sách , kiến thức xã hội tốt là hiểu thôi . Tôi cũng từng lớp 8 viết truyện mà thuộc làu mấy quyển từ điển , đọc hết chục tập thơ đường chỉ để đặt tên cho nhân vật . Nghiên cứu bản đồ cổ đại trung quốc để phân bố nơi ở nhân vật cho hợp lí . đọc xong chết cười luôn . Vì trong nhà t có mấy người theo ngành hán nôm nên mấy loại sách đó tôi đọc từ lúc biết chữ . Nhưng nam nữ 9 truyện này tôi thấy ngông cuồng quá không hợp gu. Nam 9 thì toàn bao che nữ 9 làm xằng bậy . Đối đầu n9 chút xíu là mất mạng luôn . Chịu tác giả không biết nghĩ gì mà bạo lực như trẻ trâu .

      Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa sao nhỏ họ Liễu kia tèo lãng xẹt z hả 🤔

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa nu9 có mỗi lket với a này hay gì nhỉ, lạ dữ ta

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Bỏ qua logic và nếp nhăn thì đọc giải trí được . Ảo ma tung chưởng.

    Minh Nguyệt 4 tuần trước · Trả lời

  • z anh thẩm kiêu thích nguyên thân hay nu9 nhỉ =))) kh nhận ra mà cũng kêu tính tình nu9 dữ hơn xưa, chả lẽ có nét tương đồng thật 🤔

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

    • cả hai là một mà bà đọc lướt à=)) Trong truyện nói rõ bã u oán quá nên đc đưa đi mạt thế r sau laii về nhập lại, cái này thực ra chính là bã trọng sinh quay lại thế giới ban đầu

      Vợ Của Ngôn Nhất Trì 3 tuần trước · Trả lời

  • eo ơi truyện dài thế 🥹 th vì mọi ng khen hay nên đọc thử z

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Sao mình không đọc được từ chương 200 trở đi vậy ạ

    Phương bùi 1 tháng trước · Trả lời

Loading...