Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo - Chương 207:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:51:45
Lượt xem: 236

Vớ trong cung tiêu xã bán một đồng hai hào một đôi, vớ Đường Thôn bán rẻ hơn một chút, có rất nhiều người muốn mua.

Hai mắt đại đội trưởng sáng lên, vui vẻ nói: “Đúng rồi, trong công xã có rất nhiều người không có vớ để mang đâu, bé Niệm à, nếu không bây giờ kêu người đi bán đi?”

“Không vội, đợi chú nhỏ về đã, nghe chú ấy nói thử xem sao.”

Đường Niệm Niệm không có hứng thú với bán lẻ, phiền hà lại còn tốn công, nên bán sỉ.

Nhưng mà—

“Bác ba, không cần phải kêu người đem ra ngoài bán, bác dán một tờ thông báo trước cổng nhà máy, nói nhà máy mới mở bán đại hạ giá, vì tình cảm hàng xóm láng giềng, một đôi vớ chín hào, chỉ bán sáu ngày, sáu ngày sau sẽ lên một đồng mốt!”

Đường Niệm Niệm đưa ra chủ ý, cần gì phải đem đi bán, để người ta tới cửa mua không phải tốt hơn sao.

Hai mắt của đại đội trưởng còn sáng hơn cả bóng đèn, nhìn Đường Niệm Niệm giống như đang nhìn Thần Tài.

“Sao đầu óc của bé Niệm lại thông minh như thế, chẳng trách lần nào thi cũng được một trăm điểm, bác lập tức kêu người đi viết thông báo, còn thông báo lên loa phát thanh!”

Đại đội trưởng khen ngợi hết lời, vừa định đi làm thì bị Đường Niệm Niệm kêu lại.

“Bác ba, bác phải cử người đáng tin cậy trông coi phân xưởng, đừng để người ta lấy trộm vớ về nhà, cháu nghe thím hai nói, trước kia thím ấy làm việc trong nhà máy, ngày nào cũng có người lấy vớ.”

Vẻ mặt của đại đội trưởng dần trở nên nghiêm túc, đây đúng là một vấn đề, nhưng ai cũng có tư lợi riêng, cử ai trông coi mới tốt đây?

“Bác ba, cháu không ngại đề cử người thân có tài, bà cháu vô cùng thích hợp.”

Đường Niệm Niệm tìm một công việc nhẹ nhàng cho bà cụ nhà mình, ngày nào cũng làm việc mệt muốn chết, vẫn nên tới phân xưởng làm quản lý đi.

Đại đội trưởng có hơi do dự, sợ bị người khác nói ông ấy thiên vị, chỉ dùng người nhà.

“Bác ba à, cho dù cử ai cũng có tư lợi riêng, chỉ có bà của cháu là không có, bởi vì cháu đã chiếm một nửa cổ phần, bà ấy nhất định trông coi sát sao tám mặt, một sợi tơ cũng không lấy đi được!”

Đường Niệm Niệm dễ dàng thuyết phục được đại đội trưởng, những người khác đều có tư lợi, ngay cả bác ba gái cũng không dễ tin cậy, chỉ có bà cụ Đường đáng tin.

Chỉ cần nói với bà cụ Đường, một nửa nhà máy là của nhà mình, chắc chắn mắt của bà cụ còn lợi hại hơn cả radar.

Đại đội trưởng không khỏi gật đầu, quả thật là như vậy.

“Vậy phải trả lương bao nhiêu mới thích hợp?”

“Mười tám đồng một tháng đi, sau này mở rộng xưởng chính lại tăng thêm!”

Đại đội trưởng đồng ý, hấp tấp rời đi.

Không bao lâu sau, trên loa phóng thanh trong thôn đã vang lên, các thôn dân đang làm việc ngoài ruộng đều ngẩng đầu lắng nghe.

“Alo alo alo...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-phao-hoi-chong-lai-menh-xui-xeo/chuong-207.html.]

Đại đội trưởng thử loa xong, mới đọc thông báo.

“Nhà máy khởi công bán đại hạ giá, một đôi vớ chín hào, cung tiêu xã trong công xã đều bán một đồng hai, chỉ bán sáu ngày, muốn mua thì mau mau tới nhà máy mua!”

Đại đội trưởng đọc ba lần rồi đóng loa.

Các thôn dân đều bùng nổ, một đôi vớ chín hào là rất rẻ, phải mau thông báo cho bạn bè người thân một tiếng tới mua vé lẹ.

“Tôi phải đi thông báo cho chị tôi một tiếng!”

“Cháu đi nói với cô cháu.”

“Tôi gọi điện hỏi người thân trong thành xem bọn họ có muốn mua vài đôi không.”

Các thôn dân đều không còn tâm trạng làm việc, chín hào một đôi vớ, rất hiếm khi có.

Bọn họ còn sợ là tin giả, chạy tới nhà máy vớ tìm hiểu, kết quả nhìn thấy tấm thông báo lớn đỏ thẫm dán trước cổng nhà máy, giấy đỏ chữ đen, đúng là một đôi vớ giá chín hào.

Đại đội trưởng và kế toán còn dọn một cái bàn và ghế dựa ra ngồi trước cổng bán vớ, dưới chân còn có một rương vớ nilon đủ màu sắc sặc sỡ.

“Bắt đầu tính từ ngày hôm nay, sáu ngày đấy, một đôi chín hào, muốn mua thì mau mau lên!”

Đại đội trưởng cười mỉm hét to, còn mở ra một chục đôi vớ, lắc lư, kéo kéo, vô cùng đàn hồi, còn rất dày dặn, chất lượng tốt.

“Tôi về nhà lấy tiền!”

Các thôn dân đứng ngồi không yên, chạy như bay về nhà lấy tiền, người này mua một đôi, người kia mua hai đôi, đại đội trưởng phụ trách đưa vớ, kế toán thì lấy tiền, bận tối mặt tối mày.

Bình thường, các thôn dân đó đều than nghèo, nhưng tới khi có việc, sức mua lại vô cùng kinh ngạc, không bao lâu sau đã bán được hơn một trăm đôi vớ, đại đội trưởng cười tới mức khóe miệng kéo tới mang tai.

Buổi tối, khi nhà họ Đường đang ăn cơm tối, Đường Niệm Niệm nói ra tin bảo bà cụ Đường đi làm quản lý.

“Cạch”

Chiếc đũa rơi xuống bàn, là bà cụ Đường.

“Bà đi làm? Còn được trả lương mười tám đồng? Bé Niệm à, là thật sao?”

Bà cụ Đường hưng phấn tới mức hai mắt sáng bừng, cũng mặc kệ miếng thịt thỏ rơi xuống đất, căng thẳng nhìn chằm chằm Đường Niệm Niệm, hỏi.

“Thật sự, ngày mai đi làm ngay, bà ơi, bà phải trông coi giống như coi gạo nhà chúng ta, nhìn chằm chằm những người đó, cháu chiếm một nửa cổ phần nhà máy đấy.” Đường Niệm Niệm nói nửa đùa nửa thật.

“Chắc chắn sẽ theo dõi sát sao bọn họ, mắt bà còn sắc bén hơn cả diều hâu, một sợi tơ cũng không được thiếu!”

Bà cụ Đường lộ rõ vẻ vui mừng, vỗ mạnh lên đùi bảo đảm.

Không ngờ Trương Mãn Nguyệt bà ấy dù đã già rồi mà vẫn có thể làm công nhân.

Ha ha ha...

Bình luận

116 bình luận

  • vl sao động tí là giết vậy

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • thấy nu9 ác quá đà đoạn này =)) cno đằng nào chả chết mà cố đuổi giết tận cùng, th thì thù diệt môn nhà Đường nên cũng tạm hiểu dc

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • cứ tưởng ông bố kia bị ngu chỉ thương con hoang, ra là do tưởng cbo con ruột kkk

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong truyện mà t cảm giác như đọc " Thổ phỉ phiêu lưu ký " vậy á . Không thích nam nữ 9 truyện này . Nhiều cái vô lí không thể tưởng được . Mấy cái ăn uống tả kỹ lắm nhưng quang cảnh khác thì qua loa . Nghi ngờ tác giả là trạch nữ có khi còn chưa hết cấp 3 . Ch 363 dừng là đủ rồi còn đọc truyện khác . Cố lắm mà không thấm nổi nữa .

    Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

    • đúng lúc tui đọc tới chap 363 lun á bà, nma chưa hết cấp 3 mà sao biết rõ linh kiện điện tử rùi này kia thế dc, cả món ăn tả hay vđ, về sau tả hơi nhiều như kiểu quảng bá ẩm thực tquoc, kh lq tới mạch truyện lắm nên t toàn lướt, thấy nanu9 hơi ác thiệt kkk

      yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

    • Má ơi . nhiều năm trước Việt Nam đã có tác giả đang học lớp 10 viết ngôn tình mafia , y học , nhiệt hạch phân tử hạt nhân các kiểu rồi . Chịu khó đọc sách , kiến thức xã hội tốt là hiểu thôi . Tôi cũng từng lớp 8 viết truyện mà thuộc làu mấy quyển từ điển , đọc hết chục tập thơ đường chỉ để đặt tên cho nhân vật . Nghiên cứu bản đồ cổ đại trung quốc để phân bố nơi ở nhân vật cho hợp lí . đọc xong chết cười luôn . Vì trong nhà t có mấy người theo ngành hán nôm nên mấy loại sách đó tôi đọc từ lúc biết chữ . Nhưng nam nữ 9 truyện này tôi thấy ngông cuồng quá không hợp gu. Nam 9 thì toàn bao che nữ 9 làm xằng bậy . Đối đầu n9 chút xíu là mất mạng luôn . Chịu tác giả không biết nghĩ gì mà bạo lực như trẻ trâu .

      Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa sao nhỏ họ Liễu kia tèo lãng xẹt z hả 🤔

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa nu9 có mỗi lket với a này hay gì nhỉ, lạ dữ ta

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Bỏ qua logic và nếp nhăn thì đọc giải trí được . Ảo ma tung chưởng.

    Minh Nguyệt 4 tuần trước · Trả lời

  • z anh thẩm kiêu thích nguyên thân hay nu9 nhỉ =))) kh nhận ra mà cũng kêu tính tình nu9 dữ hơn xưa, chả lẽ có nét tương đồng thật 🤔

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

    • cả hai là một mà bà đọc lướt à=)) Trong truyện nói rõ bã u oán quá nên đc đưa đi mạt thế r sau laii về nhập lại, cái này thực ra chính là bã trọng sinh quay lại thế giới ban đầu

      Vợ Của Ngôn Nhất Trì 3 tuần trước · Trả lời

  • eo ơi truyện dài thế 🥹 th vì mọi ng khen hay nên đọc thử z

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Sao mình không đọc được từ chương 200 trở đi vậy ạ

    Phương bùi 1 tháng trước · Trả lời

Loading...