Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo - 182

Cập nhật lúc: 2024-07-06 18:31:41
Lượt xem: 178

Dừng xe xong, người làm việc ở cửa thôn liền vây quanh như ong vỡ tổ, như nhìn thấy kính Tây Dương, tò mò muốn chết.

Lại nhìn thấy người nhà họ Đường từ trên xe bước xuống, tất cả đều như tổ ong vò vẽ bị nổ vậy.

"Thím hai, sao thím lại ngồi xe Tây về thế?"

"Bé Niệm, cái xe Tây này là của cháu?"

"Thím hai, ngồi xe Tây có cảm giác thế nào?"

Các thôn dân vây quanh bà cụ Đường, hỏi thăm không ngừng, trong ánh mắt đều là hâm mộ.

Đã không có ghen ghét nữa.

Khoảng cách quá xa, bọn họ ghen ghét không nổi, chỉ có hâm mộ mà thôi.

"Các cô đừng vây quanh tôi, để cho tôi thở một xíu."

Bà cụ Đường hữu khí vô lực vẫy tay, bảo đám người tản ra, bà ấy hung hăng hít thở mấy ngụm không khí mới mẻ, cảm giác thoải mái hơn, tinh thần cũng khá hơn không ít.

"Bé Niệm, Lục Cân, các cháu dẫn tài xế Mao về nhà trước, bà ở đây nghỉ ngơi một chút."

Đường Niệm Niệm liếc mắt nhìn bà cụ Đường, liếc mắt một cái thấy ngay tâm tư nhỏ của bà ấy, cũng không để ý, bà nội cô cũng chỉ có chút niềm vui ấy mà thôi.

Quả nhiên, đi chưa được mấy bước, liền nghe thấy bà cụ Đường lớn giọng.

"A nha, xe Tây ngồi rất dễ chịu, chỉ là cái mùi thơm không chịu được, chóng mặt, thiếu chút nôn ra cả mật xanh mật vàng, khó trách trong kịch nam luôn hát rằng, mặc long bào vào không giống Thái tử, cái thân già này của tôi ngồi xe Tây cũng không có phúc hưởng thụ."

"Thím hai, ngồi xe Tây còn nôn sao? Không thể nào, tôi ngồi máy kéo cũng không nôn mà."

"Cô ngốc hả, máy kéo tứ phía đều có gió lùa, có thể so sánh với xe Tây sao? Khó trách những người làm quan kia, ai cũng ăn ít như mèo, hóa ra là sợ ngồi trên xe phun ra!"

Các thôn dân giống như là phát hiện châu lục mới, tiếng thảo luận càng lúc càng lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thanh-phao-hoi-chong-lai-menh-xui-xeo/182.html.]

Rất nhanh, chủ đề lại bị bà cụ Đường cứng rắn lái sang hướng khác, lại chuyển đến trên xe Tây, bà ấy dương dương đắc ý nói khoác: "Xưởng trưởng Vũ coi trọng Niệm Niệm nhà tôi, không phải thấy trời mưa sao, sợ Niệm Niệm gặp mưa sinh bệnh, cố ý phái tài xế lái xe đưa Niệm Niệm trở về, tôi đây không phải đi trường học lấy nước tiểu sao, vừa lúc gặp được."

"Nước tiểu Mãn Đồng đang gánh đấy, hôm nay thật đúng là trùng hợp, trên đường toàn gặp được đầy đủ, hưởng ké phúc khí của Niệm Niệm nhà tôi, đời này tôi xem như đã ngồi qua xe Tây."

Bà cụ Đường hoàn toàn không còn choáng váng nữa, tinh thần cũng hoàn toàn tỉnh táo, cực kỳ có sức sống, thỏa thích hưởng thụ sự tâng bốc của đám người.

Cũng khoe bà ấy có phúc, có một đứa cháu gái tài giỏi, toàn bộ công xã cũng tìm không ra bà cụ nào có phúc hơn bà ấy.

Những lời này bà cụ Đường cực kỳ thích nghe, trên mặt cười tươi như hoa, chỉ là có một giọng nói lại vang lên không đúng lúc, "Thím hai, Mãn Đồng nhà thím đã tìm được đối tượng chưa? Cậu ấy cũng đã 25 rồi phải không?"

Gương mặt tươi cười như hoa của bà cụ Đường trong nháy mắt héo lại, trầm mặt, trừng mắt nhìn người phụ nữ đang nói chuyện, cười lạnh nói: "Mãn Đồng nhà tôi không vội tìm đối tượng, không phải nó tìm không được, là ánh mắt cao, Niệm Niệm và chú út nó thân với nhau, trước kia đã nói, phải tìm một người thím út khiến nó hài lòng, nhưng cô gái bình thường thì Niệm Niệm lại không nhìn trúng."

Hết chuyện để nói, người phụ nữ không biết xấu hổ này và nhà họ Tề là cùng một bọn, cố ý đ.â.m vào tim bà ấy.

Không đợi người phụ nữ kia mở miệng, bà cụ Đường nhanh chóng phản kích: "Tôi nhớ Tú Phương nhà cô cũng 21 rồi nhỉ, còn chưa tìm được đối tượng? Tuy nói Tú Phương dáng dấp cũng được, nhưng con gái lớn không giữ ở nhà mãi được, giữ tới giữ lui ở mãi thành thù, lớn thêm mấy tuổi nữa, thành bà cô già thì không biết gả cho ai!"

Thành công chọc cho người phụ nữ kia đen mặt, tâm tình của bà cụ Đường cực kỳ tốt, liếc mắt, ngẩng đầu, từ trong lỗ mũi nặng nề mà hừ một tiếng, lại chắp tay, sải bước đi.

Bà ấy phải trở về chiêu đãi tài xế Mao, không có thì giờ nói lý với loại người này.

Đường Niệm Niệm từ bên trong lồng lấy ra một con thỏ rừng và gà rừng, lấy từ bên trong không gian ra không ít, đều nhốt trong lồng, muốn ăn thì giết.

Cô vừa chuẩn bị xong thì bà cụ Đường liền trở lại, vào phòng bếp bận rộn.

Tài xế Mao co quắp ngồi ở bên trong nhà chính uống trà, ông ấy cũng không biết vì sao lại ở lại, ban đầu ông ấy nói muốn đi, Đường Niệm Niệm nhìn ông ấy một cái, ông ấy liền không tự chủ mà đồng ý ở lại ăn cơm, sau đó ngồi yên ở chỗ này.

Cũng may Đường Mãn Đồng đã trở về, anh ta vào trong phòng đổi quần áo sạch sẽ, là người chuyên môn tiếp khách nên rất nhanh liền chuyện trò vui vẻ với tài xế Mao.

Cơm trưa là thỏ rừng kho tàu, canh gà rừng, còn có một bát tam tiên hấp, là Đường Niệm Niệm mua nguyên liệu, nhờ đại sư phụ nhà ăn của nhà máy Tiền Tiến làm, tiền công là ba bao Trung Hoa.

Bên trong không gian có không ít Trung Hoa, Đường Niệm Niệm xé vỏ đựng, chỉ lấy t.h.u.ố.c lá ra, dùng báo chí quấn lại tặng cho người ta, lý do là cô có người quen ở nhà máy thuốc lá.

Đại sư phụ nhà ăn không chút nghi ngờ, t.h.u.ố.c lá lấy được ở nhà máy t.h.u.ố.c lá khẳng định là t.h.u.ố.c lá vụn, có đóng gói hay không cũng không sao, chỉ cần hương vị ngon là được.

Ba bao thuốc lá Trung Hoa khiến đại sư phụ và Đường Niệm Niệm trở thành bạn bè tri kỷ, mặt mũi của Đường Niệm Niệm còn lớn hơn xưởng trưởng Tiền một chút.

Bình luận

116 bình luận

  • vl sao động tí là giết vậy

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • thấy nu9 ác quá đà đoạn này =)) cno đằng nào chả chết mà cố đuổi giết tận cùng, th thì thù diệt môn nhà Đường nên cũng tạm hiểu dc

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • cứ tưởng ông bố kia bị ngu chỉ thương con hoang, ra là do tưởng cbo con ruột kkk

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • Đọc xong truyện mà t cảm giác như đọc " Thổ phỉ phiêu lưu ký " vậy á . Không thích nam nữ 9 truyện này . Nhiều cái vô lí không thể tưởng được . Mấy cái ăn uống tả kỹ lắm nhưng quang cảnh khác thì qua loa . Nghi ngờ tác giả là trạch nữ có khi còn chưa hết cấp 3 . Ch 363 dừng là đủ rồi còn đọc truyện khác . Cố lắm mà không thấm nổi nữa .

    Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

    • đúng lúc tui đọc tới chap 363 lun á bà, nma chưa hết cấp 3 mà sao biết rõ linh kiện điện tử rùi này kia thế dc, cả món ăn tả hay vđ, về sau tả hơi nhiều như kiểu quảng bá ẩm thực tquoc, kh lq tới mạch truyện lắm nên t toàn lướt, thấy nanu9 hơi ác thiệt kkk

      yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

    • Má ơi . nhiều năm trước Việt Nam đã có tác giả đang học lớp 10 viết ngôn tình mafia , y học , nhiệt hạch phân tử hạt nhân các kiểu rồi . Chịu khó đọc sách , kiến thức xã hội tốt là hiểu thôi . Tôi cũng từng lớp 8 viết truyện mà thuộc làu mấy quyển từ điển , đọc hết chục tập thơ đường chỉ để đặt tên cho nhân vật . Nghiên cứu bản đồ cổ đại trung quốc để phân bố nơi ở nhân vật cho hợp lí . đọc xong chết cười luôn . Vì trong nhà t có mấy người theo ngành hán nôm nên mấy loại sách đó tôi đọc từ lúc biết chữ . Nhưng nam nữ 9 truyện này tôi thấy ngông cuồng quá không hợp gu. Nam 9 thì toàn bao che nữ 9 làm xằng bậy . Đối đầu n9 chút xíu là mất mạng luôn . Chịu tác giả không biết nghĩ gì mà bạo lực như trẻ trâu .

      Minh Nguyệt 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa sao nhỏ họ Liễu kia tèo lãng xẹt z hả 🤔

    yentiphu 3 tuần trước · Trả lời

  • ủa nu9 có mỗi lket với a này hay gì nhỉ, lạ dữ ta

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Bỏ qua logic và nếp nhăn thì đọc giải trí được . Ảo ma tung chưởng.

    Minh Nguyệt 4 tuần trước · Trả lời

  • z anh thẩm kiêu thích nguyên thân hay nu9 nhỉ =))) kh nhận ra mà cũng kêu tính tình nu9 dữ hơn xưa, chả lẽ có nét tương đồng thật 🤔

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

    • cả hai là một mà bà đọc lướt à=)) Trong truyện nói rõ bã u oán quá nên đc đưa đi mạt thế r sau laii về nhập lại, cái này thực ra chính là bã trọng sinh quay lại thế giới ban đầu

      Vợ Của Ngôn Nhất Trì 3 tuần trước · Trả lời

  • eo ơi truyện dài thế 🥹 th vì mọi ng khen hay nên đọc thử z

    yentiphu 4 tuần trước · Trả lời

  • Sao mình không đọc được từ chương 200 trở đi vậy ạ

    Phương bùi 1 tháng trước · Trả lời

Loading...