Chạm để tắt
Chạm để tắt

XUYÊN SÁCH LÀM NỮ PHỤ ÁC ĐỘC TRONG TRUYỆN PỎN - C5

Cập nhật lúc: 2024-07-30 12:56:10
Lượt xem: 842

5.

 

Trên bàn tay khớp xương rõ ràng của Thẩm Dục dính đầy m.á.u ướt đẫm.

 

Một tay hắn chạm vào mặt tôi, hàng mi rũ xuống che khuất nửa đôi mắt.

 

Nhưng mà, hắn dường như đang cẩn thận quan sát biểu cảm của tôi.

 

Gương mặt tái nhợt lạnh lùng của Thẩm Dục có hơi dọa người.

 

Tôi hoang mang lo sợ kêu trong đầu.

 

[Thẩm Dục sắp ch rồi, mau cứu hắn đi, hắn là nam chính mà, sao lại ch ngay bây giờ được chứ?]

 

Không ai trả lời.

 

Thẩm Dục sáp lại gần, chạm nhẹ vào trán tôi, mang theo tia dỗ dành hỏi: 

 

“Em không muốn tôi ch ư?”

 

*Từ đoạn này đổi xưng hô nam chính nhé

 

Chắc là do tâm trạng biến đổi quá lớn, âm thanh trong đầu lại vang lên thêm lần nữa:

 

[Cảnh báo xóa bỏ, cảnh báo xóa bỏ, nhân vật OOC nghiêm trọng!]

 

Dựa theo miêu tả nhân vật trong sách, tôi lẽ ra không nên xuất hiện cảm xúc khổ sở và không đành lòng này.

 

Tiếng thét vốn chói tai nay càng chói tai hơn, đầu tôi đau đến muốn nứt ra.

 

Tựa như thật sự sắp bị xóa bỏ vậy.

 

Thế nhưng khi đối mặt với câu hỏi của Thẩm Dục, tôi vẫn nhẹ nhàng mà kiên định gật đầu.

 

“Nhớ kỹ, đây là do em chọn.”

 

Giọng nói của hắn khàn khàn lại trầm thấp, hệt như lời nguyền rủa của ác ma.

 

Vào thời khắc xe cứu thương đến, tôi cuối cùng cũng yên lòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-lam-nu-phu-ac-doc-trong-truyen-pon/c5.html.]

Rốt cuộc cũng không chịu nổi sự đau đớn như thể đầu bị xé toạc nữa, tôi ngất lịm đi.

 

Ý thức cuối cùng là Thẩm Dục ôm lấy tôi, trên môi bị thứ gì đó ấm áp mà mạnh mẽ cọ xát.

 

Lúc tỉnh lại, hắn đang ngồi cạnh giường đùa nghịch ngón tay tôi.

 

Tôi hôn mê khoảng hai hôm, bác sĩ không tìm ra nguyên nhân, chỉ có thể để tôi nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Nhưng mà, cúi đầu nhìn đồ ngủ mới trên người, nội tâm tôi có hơi sụp đổ.

 

Trong biệt thự tạm thời không còn người nào khác, Thẩm Dục nói hắn thích yên tĩnh chút.

 

Không hỏi là không tồn tại, tôi tự tẩy não mình.

 

Ngày nào Thẩm Dục cũng đút cơm cho tôi, thậm chí đến cả tắm rửa cũng muốn làm thay.

 

Cơ thể hắn hơi gầy đi, nhưng xương và cơ bắp càng trở nên tinh tế hơn, cứ như đang ẩn giấu một nguồn năng lượng khổng lồ.

 

Về sau, hắn đưa ra yêu cầu muốn làm hộ vệ thân cận của tôi.

 

Hắn nói hắn sẽ không chịu nổi nếu lại xảy ra việc bị tập kích thêm lần nữa.

 

Tôi mở miệng từ chối, hắn lại im lặng canh giữ ở cửa phòng cả đêm.

 

Vết thương bên eo thấm ra vệt m.á.u đỏ tươi.

 

Ngược lại tôi là người đầu tiên không nhịn được, chỉ có thể để hắn ngủ trên ghế sô pha. 

 

Sau này hắn liền tự nhiên ngã ra đất ngủ nghỉ ở cạnh giường tôi.

 

Tôi mới phát hiện hóa ra Thẩm Dục còn có một mặt bướng bỉnh và cố chấp thế này.

 

Chỉ là hắn làm gì cũng khiến tôi không hiểu sao mà liên tưởng đến con ch.ó chăn cừu Đức kia.

 

Trước đây nó thường hay nằm ở cửa hoặc cạnh giường canh gác cho tôi.

 

Có thể là do chìm sâu vào giấc mộng, trong màn đêm tĩnh lặng tôi luôn mơ hồ nghe âm vang của tiếng xiềng xích.

 

 

 

Loading...