Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, hành trình tìm kiếm hạnh phúc hoàn hảo của nữ phụ - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-07-30 10:50:00
Lượt xem: 384

Cuối cùng tất cả cũng được chia lương thực xong. Chu Lâm lập tức đi tới chỗ đội trưởng để mua lương thực.

Ông đội trưởng hỏi anh muốn mua nhiều hay ít. Chu Lâm muốn mua một trăm cân ngô. Ở đây bọn họ bán 9xu một cân ngô, nên một trăm cân ở đây là chín đồng.

Ngoài ra, anh còn muốn mua hai mươi cân đậu nành. Đậu nành có giá khá đắt, 15 xu một cân, hai mươi cân là 3 đồng.

Ngoài ra còn có gạo kê, đậu phộng và các loại lương thực khác, Chu Lâm đều lấy một ít.

Nhưng mà loại mà Chu Lâm muốn mua nhất vẫn là khoai tây và khoai lang. Khoai tây giá bốn xu một cân, anh lấy 200 cân.

Khoai lang thì rẻ nhất, hơn một xu một cân, anh lấy 300 cân.

Mua nhiều đồ như thế này nên Chu Lâm đã tốn gần 25 đồng. Đừng nhìn thấy anh mua nhiều như vậy, nhưng mấy thứ này muốn ăn thì phải chờ đến lúc chia lương thực của vụ hè năm sau mới được!

Các đội viên chưa đi, nghe thấy ông đội trưởng tính toán thì không nói thành lời, 25 đồng mà nói trả là trả.

Ông đội trưởng nhìn Chu Lâm nói: “Hiện tại, cậu đã là người có vợ con, không giống lúc chỉ cần một mình no là cả nhà không lo nữa. Nếu cậu không nghiêm chỉnh hơn thì sau sẽ không nuôi được vợ con đâu.”

“Lời của đội trưởng nói thì tôi đều hiểu. Sang năm bắt đầu vụ mùa thì nhất định tôi sẽ đi làm việc chăm chỉ!” Chu Lâm không nói hai lời.

Lão đội trưởng hừ một tiếng: “Năm ngoái, năm kia cậu cũng nói với tôi như vậy. Nhưng mà bây giờ cậu sắp làm cha thì cậu tự mình làm đi. Tôi đoán rằng nhân sâm và linh chi trong núi cũng không còn nhiều nữa!” Nói xong, ông ta còn liếc mắt nhìn tên nhóc này một cái.

Chu Lâm cười hì hì: “Tôi biết tồi, sang năm tôi sẽ làm việc thật chăm chỉ.”

Một tay giao tiền một tay giao lương.

Chu Lâm xách lương thực lên, cùng với Lý Phong Thu cả hai người bọn họ cùng nhau mang lương thực về nhà.

Việc mua lương thực từ trong đội cũng có lợi, giá rẻ là cái thứ nhất, còn không cần phiếu, hơn nữa cũng chỉ giới hạn bán cho đội viên trong đại đội. Hơn nữa là tuyệt đối không phép bán ra bên ngoài, nếu không thì chính là đầu cơ trục lợi!

Chu Lâm cũng không nghĩ tới việc mang lương thực đi bán. Chưa nói tới việc lương thực rất nặng, mấu chốt là đạo lý thỏ khôn không ăn cỏ gần hang!

“Chu Lâm, sang năm anh phải làm việc thật chăm chỉ đấy. Nếu không sau này anh sẽ thấy cuộc sống hàng ngày khó khăn đến mức nào. Mỗi ngày thức dậy là hai đứa con nhà tôi đều mở miệng kêu khóc, anh không biết sầu người nhiều như thế nào đâu.” Trên đường đi Lý Phong Thu nói với anh.

“Tôi biết. Con trai mới lớn ăn nghèo cha già là hạnh phúc cũng là gánh nặng.” Chu Lâm nói, anh suy nghĩ mùa đông đến rồi anh có thể nhân lúc mùa đông để kiếm nhiều tiền hơn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-15.html.]

Chu Lâm trở lương thực của nhà Lý Phong Thu về nhà anh ta trước.

Năm nay, cả nhà Lý Phong Thu được chia khá nhiều lương thực, dựa theo nguyên tắc ‘người bảy lao ba’ để chia lương thực, về cơ bản thì Lý Phong Thu đều kiếm được mười công điểm.

Chị dâu cả Lý cũng là một người phụ nữ lấy được đủ mười công điểm. Tuy hai đứa con trai nhỏ vẫn chưa giúp đỡ được gì nhưng nếu tính theo nhân khẩu thì đều sẽ được phân chia lương thực.

Hơn nữa, năm nay thu hoạch cũng khá tốt, bởi vậy nên mới có từng bao lương thực được dỡ xuống từ trên xe như vậy.

“Tôi đi trước đây”, Chu Lâm chỉnh sửa bao lương thực của nhà mình xong thì lập tức nói với hai người bọn họ.

Đợi đến khi anh đẩy lương thực về nhà mình thì chị dâu cả Lý vừa khiêng lương thực vào nhà với Lý Phong Thu vừa hỏi: “Có chuyện gì vậy? Tại sao mặt Chu Lâm lại bị thương thế?”

“Cậu ấy đánh nhau với mấy anh em nhà họ Trần. Nhưng mà cậu ta cũng không tổn thất gì, còn mấy người kia đều có vết thương trên người.” Lý Phong Thu nói.

Nghe vậy thì chị dâu cả Lý cũng biết nguyên nhân rồi: “Là bởi vì cái miệng thối tha kia của Trần lão tứ phải không?”

“Cũng không hẳn là như vậy.”

“Anh mau kể cho em nghe đi.” Chị dâu cả Lý lập tức nói.

Lý Phong Thu nói: “Mấy ngày nay, cậu ta và vợ mình đều bận đi kiếm củi nên không biết việc này. Hôm nay bọn anh đi xếp hàng, Trần lão tứ nhìn thấy cậu ấy thì cho rằng Chu Lâm sợ anh ta nên không dám đi tìm anh ta gây phiền phức, nên lại nói ra mấy lời bẩn thỉu. Chu Lâm nghe xong thì lập tức đ.ấ.m cho Trần lão tứ một đ.ấ.m ngay tại chỗ. Chân cậu ấy cũng rất mạnh mẽ, một cước đá văng anh ta thật xa, thiếu chút nữa là không đứng dậy được!”

“Mấy người Trần lão đại cũng ở đó, nhìn thấy thế thì sao có thể vui cho được? Chu Lâm trực tiếp bảo bọn họ lên hết một lượt, do vậy họ lập tức đánh nhau!”

“Bọn họ có tận mấy người liền , sao anh không khuyên can chứ?” Chị dâu cả Lý nói.

“Lúc ấy anh đang nói chuyện cùng với Trương Đại Căn nên không biết. Lúc biết thì bọn họ đã đánh nhau được một lúc lâu rồi, anh lập tức kéo bọn Lý Thái Sơn và Vương Nhị Anh tiến lên tách họ ra.”

Nói tới đây, trên mặt Lý Phong Thu hiện lên vẻ khinh thường: “Chu Xuyên cũng thật không ra gì. Vốn dĩ, nhà họ Chu chỉ có hai anh em bọn họ, vậy mà khi Chu Lâm đánh nhau với người ta thì em đoán xem anh làm gì?”

“Anh ta không đi lên giúp đỡ ư?” Chị dâu cả Lý nhịn không được mà nói. Chu Xuyên chính là anh trai của Chu Lâm.

“Không!” Lý Phong Thu nói: “Còn không bằng một người ngoài như anh. Dù sao thì khi anh nhìn thấy còn gọi người đến để tách họ ra, còn anh ta thì chỉ đứng xem náo nhiệt thôi!”

Chị dâu cả Lý cũng chướng mắt như vậy: “Chắc là anh ta sợ bị Chu Lâm liên lụy đúng không? Em thấy Chu Lâm tốt hơn anh ta nhiều. Lúc trước cậu ấy đi tù cũng là vì không có tiền chữa bệnh cho mẹ mình nên mới bán mình lấy 200 đồng. Sau khi cậu ấy ra ngoài thì lại bị đuổi ra khỏi nhà, ngoài chiếc xe kéo kia ra thì cũng không muốn thứ gì. Kết quả hiện tại anh nhìn xem, cậu ấy muốn nhà ở thì có nhà ở, muốn có vợ thì có vợ. Sau này không biết ai sẽ cười ai đâu!”

Loading...