Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 20. Phòng nhỏ trong rừng (3)

Cập nhật lúc: 2024-08-06 07:24:41
Lượt xem: 136

Âm, âm thanh gì vậy?” Bạch Tuyết Nhi giật lấy rìu trong tay Hạ Lâm Âm, bảo vệ trước ngực.

 

Tiếng kêu kia quả thật quá thê thảm, cứ như đang chịu đựng cơn đau đớn khủng khiếp.

 

“Người chơi khác! Là tiếng kêu của người chơi khác!”

 

Trước đó máy quay phim thông qua hành lang, thoáng qua cảnh tượng hai bên, trừ phòng các cô, còn có phòng khác.

 

Nói như vậy, trong phòng khác còn có người chơi gặp phải tình huống giống các cô.

 

Có người chơi đã bắt đầu động thủ!

 

Hạ Lâm Âm nhìn thoáng qua TV, cự mãng đã đến gần thang máy hơn rồi!

 

Nếu không chạy sẽ không kịp!

 

Lát nữa muốn chạy cũng không được!

 

Hạ Lâm Âm hít sâu vài hơi, bây giờ cô vẫn mặc bộ đồ thể dục khi cô mặc ở khách sạn lớn.

 

Hạ Lâm Âm cởi áo khoác, nhét tay áo vào miệng, cắn chặt lớp vải, cô vươn tay tới Bạch Tuyết Nhi, giữa mày đều mang vẻ mặt kiên quyết.

 

Bạch Tuyết Nhi đưa rìu cho Hạ Lâm Âm, cô ta che mắt, giấu khuôn mặt vào giữa hai đầu gối, trong lòng sợ hãi không thôi, chẳng lẽ lát nữa cô cũng phải c.h.é.m đứt tay mình như Hạ Lâm Âm sao?

 

“Một, hai, ba!”

 

Hạ Lâm Âm đếm ba tiếng trong lòng, giơ rìu muốn chặt đứt cổ tay mình!

 

“Phanh!”

 

Cửa sắt đột nhiên bị chân người khác đá văng, phát ra tiếng vang thật lớn.

 

Cổ tay Hạ Lâm Âm run lên, chiếc rìu c.h.é.m mạnh lên xích sắt, vài tia lửa rơi xuống đất.

 

Mồ hôi chảy xuống theo trán Hạ Lâm Âm, chảy vào trong mắt, cô chớp chớp đôi mắt chua xót, ngẩng đầu nhìn về phía người tới.

 

Một thân đồng phục màu đen, huân chương trên vai lập loè quang huy, hai chân thon dài thẳng tắp phối với giày da màu đen.

 

Tóc mái đen nhánh như mực lòa xòa trên trán, mảnh vải thật dài buộc lệch trên đầu bao lại một con mắt, có vết m.á.u thấm vải chảy ra.

 

Máu đỏ sẫm thấm qua mảnh vải, chảy xuống theo gương mặt trắng nõn láng mịn của hắn, xinh đẹp quỷ dị.

 

Ánh mắt thâm thúy, đường cong hàm dưới sắc sảo, chiếc mũi cao thẳng, là người đàn ông kia!

 

Là người đàn ông mặc áo khoác đen trong trò chơi trước!

 

Tô Cẩn Ngôn nói qua mỗi trò chơi đều sẽ phân phối người chơi, cô chơi chung hai trò với Bạch Tuyết Nhi đã là duyên phận, không ngờ còn có thể đụng phải người đàn ông này!

 

Hạ Lâm Âm mừng rỡ nhìn hắn: “Này! Anh còn nhớ tôi không? Ở trò chơi trước anh đã cứu tôi.”

 

Hạ Lâm Âm chờ mong nhìn hắn, dù sao trò chơi trước cô trang điểm đậm, son phấn đến mức chính cô cũng gần như không nhận ra mình, mà hiện tại là trạng thái mặt mộc hoàn toàn.

 

Người đàn ông chậm rãi cong đôi môi đỏ thắm lên, sâu trong đáy mắt là ánh sáng khó lường, khẽ mở môi mỏng: “Đương nhiên nhớ.”

 

Giày đen bước qua mặt đất phát ra tiếng vang “cộp, cộp”, người đàn ông tay cầm chiếc cưa điện nặng trịch, đi đến trước mặt Hạ Lâm Âm, hắn đột nhiên kéo vang chiếc cưa điện trong tay.

 

Âm thanh đôm đốp vang vọng trong phòng, đinh tai nhức óc.

 

Ánh mắt Hạ Lâm Âm nóng rực nhìn người đàn ông, chỉ cảm thấy giờ này khắc này người đàn ông cầm cưa điện thật sự quá đẹp!

 

Khó trách có người thích chơi đồng phục quyến rũ gì đó, đẹp! Thật sự đẹp trai hết sức!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/20-phong-nho-trong-rung-3.html.]

Đặc biệt là khi hắn cầm cưa điện cưa xích sắt đẹp trai cực kỳ!

 

“Cảm ơn! Thật sự cảm ơn! Anh tới quá kịp thời! Ban nãy tôi suýt nữa c.h.é.m đứt tay mình!” Hạ Lâm Âm đứng dậy cảm kích nói.

 

“Còn có tôi! Còn có tôi!” Bạch Tuyết Nhi chờ mong nhìn người đàn ông, nôn nóng nói.

 

Nhưng người đàn ông chỉ sâu kín nhìn cô ta.

 

Có ý gì? Người đàn ông này sẽ không tính không cứu cô đi! Dựa vào cái gì! Dựa vào cái gì hắn cứu Hạ Lâm Âm lại không cứu cô!

 

Nhưng không biết vì sao, đáy lòng Bạch Tuyết Nhi lềnh phềnh sợ hãi người đàn ông, đặc biệt là đôi mắt hắn, như đôi mắt của ác ma, chỉ liếc qua thôi đã khiến tâm hồn run sợ.

 

Bạch Tuyết Nhi đành phải dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Hạ Lâm Âm.

 

Hạ Lâm Âm nhìn người đàn ông, người đàn ông mỉm cười, rồi sau đó giơ cưa điện lên.

 

Trong nháy mắt, Bạch Tuyết Nhi cho rằng người đàn ông sẽ c.h.é.m cưa điện xuống người cô, nhưng cũng may, tình cảnh đáng sợ đó không xảy ra.

 

Xiềng xích “Cùm cụp” một tiếng bị cưa điện cắt đứt, Bạch Tuyết Nhi thở phào nhẹ nhõm, sau lưng thấm đầy mồ hôi lạnh, càng sợ hãi người đàn ông thêm vài phần.

 

Sau khi cưa đứt xích sắt, ba người nhanh chóng rời phòng, lao nhanh ra hành lang rồi tới tầng hầm ngầm.

 

Lòng bàn tay đột nhiên truyền đến đau đớn.

 

“Người chơi thân ái, ngài có thể chọn một vật phẩm mang đi từ trên bàn, nhớ kỹ, chỉ có thể lấy một món, tham lam sẽ không có kết cục tốt.”

 

Trong tầng hầm ngầm tối tăm chất đầy các loại vật phẩm hiếm lạ cổ quái, chỗ đất trống chính giữa bày một cái bàn, trên bàn đặt chín hòm nhỏ cổ xưa.

 

Chín cái hòm đều đã bị mở ra, từ trái sang phải, hòm đầu tiên có một búp bê bằng rơm to bằng bàn tay, đáy hòm khắc một hàng chữ đỏ: “Bạn là bạn của người bù nhìn.”

 

Hòm thứ hai là một quả táo đỏ căng mọng, đáy hòm có khắc… “Bạn là bạn của nữ phù thủy.”

 

Nữ phù thủy? Nữ phù thủy hẳn là chỉ người phụ nữ mặc áo đen, trên mặt vẽ đầy đồ đằng màu đen.

 

Hòm thứ ba là một quả cầu kim loại, giống như đúc cầu kim loại trong tay gã đàn ông cắm đầy răng cưa trên đầu, đáy hòm có khắc… “Bạn là bạn của thủ lĩnh địa ngục.”

 

Hòm thứ tư trống không, chỉ để lại một hàng chữ đỏ… “Bạn là bạn của cự mãng.”

 

Xem ra đồ trong hòm đã bị người chơi khác cầm đi.

 

Hòm thứ năm là mặt dây chuyền bạc hình chữ thập… “Bạn là bạn của người sói.”

 

Hòm thứ sáu là một hộp nhạc vô cùng tinh xảo xinh đẹp… “Bạn là bạn của bé gái múa ba lê không mặt.”

 

Hòm thứ bảy là một quyển nhật ký… “Bạn là bạn của cương thi gia tộc Buckner.”

 

Hòm thứ tám là một ngón tay rùng rợn… “Bạn là bạn của quỷ ăn người.”

 

Hòm thứ chín lại là một cục sạc, đáy hòm viết… “Bạn là bạn của sát thủ người máy.”

 

“Chẳng lẽ chúng ta cầm đi thứ này, quái vật kia sẽ là bạn của chúng ta, nó sẽ bảo vệ chúng ta?”

 

Bạch Tuyết Nhi kích động nhìn đồ trên bàn, nhưng làm cô cảm thấy đáng tiếc là cô chỉ có thể mang đi một thứ, nếu có khả năng, cô muốn gói lại toàn bộ đồ trong hòm.

 

Nhưng cô không dám thật sự làm vậy, quy tắc trò chơi nói chỉ có thể mang đi một thứ, cảnh tượng người đàn ông trung niên trong trò chơi trước bởi vì không lên xe buýt mà biến mất còn rõ ràng trước mắt.

 

Hiển nhiên tuyệt đối không thể làm trái quy tắc.

 

Hạ Lâm Âm lắc đầu, cô cảm thấy trở thành bạn của quái vật sẽ có thể khiến quái vật bảo vệ mình là không có khả năng, nhiều lắm là để quái vật không g.i.ế.c mình.

 

Bằng không, có quái vật muốn bảo vệ người chơi, có quái vật muốn g.i.ế.c người chơi, chẳng phải quái vật sẽ g.i.ế.c hại lẫn nhau sao.

 

Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé

Trò chơi giả thiết quái vật là kẻ tàn sát, người chơi là người chạy trốn, khẳng định sẽ khiến bọn quái vật đuổi g.i.ế.c người chơi, đạo cụ trong hòm chỉ có thể giúp người chơi chọn một loại quái vật không g.i.ế.c mình.

Loading...