[Xuyên Nhanh] Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm - Chương 97

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:44:03
Lượt xem: 690

Lê Tiêu cũng không tiện quấy rầy bà ấy, đi ra ngoài trao đổi với y tá, biết được trước đó tiền anh đặt không đủ, lại trở về phòng nói một tiếng với thím Vương.

Thím Vương làm sao hiểu những việc này, bà ấy lớn tuổi, cũng không có tới bệnh viện, hồi nhỏ con gái bị bệnh bà ấy chỉ đến chỗ của thầy thuốc trên đường chích thuốc mua thuốc thôi.

Vừa rồi tiến vào bệnh viện thành phố, chỗ này lớn đến mức bà ấy cũng không biết đi như thế nào.

Thế nhưng thím Vương tin tưởng Lê Tiêu, trực tiếp lục tiền đưa cho Lê Tiêu, bảo anh nộp giùm, còn hỏi buổi sáng anh đưa bao nhiêu.

Lê Tiêu giúp bà ấy nhiều như vậy, bà ấy cũng không thể chiếm hời của người ta.

Lê Tiêu cũng không phải người có tính tình chịu thiệt, chủ yếu là bây giờ anh và Giang Nhu đều nghèo, không muốn ra vẻ người giàu có gì, bèn nói sự thật.

Sau đó xuống lầu nộp tiền bù cho thím Vương, khi lên lầu lại giúp bà ấy hỏi bác sĩ hạ tình huống cụ thể, cùng với mua cơm mang về ở nơi gần đó.

Trở lại phòng bệnh, dặn dò tỉ mỉ với người ta một phen, cuối cùng lại yên lặng lấy hai bình nước ấm cho bà ấy, sau khi hết thảy thỏa đáng mới xin từ biệt, "Thím chăm sóc trước, cháu đi dặn dò y tá, cơm trưa để cô ấy mua một phần về cho thím, buổi tối tự thím ra ngoài mua, ra cổng lớn quẹo trái có rất nhiều nhà bán đồ ăn, phòng nước ấm ở cuối hành lang, đợi lát y tá sẽ đưa chăn giường lại đây, buổi tối thím ngủ trên giường giữa, sáng mai cháu lại đến xem thím."

Giữa giữa là giường trống, có thể tạm thời ngủ.

Trái lại giường đầu tiên có người, nhưng chỉ có một mình bà cụ lẻ loi, ngay cả một người theo chăm sóc cũng không có.

Thím Vương không ngừng gật đầu, "Được, thím đều nhớ kỹ. Cháu ở trên đường đi chậm một chút, tiền trên người có đủ không?"

Nói xong còn móc túi tiền, muốn lấy ít tiền cho anh.

Lê Tiêu không lấy, phất tay trực tiếp rời đi.

Đợi sau khi người rời đi, thím Vương mới lau nước mắt trở về phòng, bà cụ ở giường đầu tiên thấy vậy, còn nhịn không được nói: "Con tai bà cũng thật hiếu thuận, mọi chuyện đều thu xếp cho bà."

Cũng không biết còn khóc không? Nếu bà ấy có đứa nhỏ hiếu thảo như vậy, bà ta phải vui mừng muốn chết.

Thím Vương nghe xong dở khóc dở cười, nhưng miệng không có lên tiếng phản bác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/chuong-97.html.]

Những việc Lê Tiêu làm, cũng không khác hơn con trai ruột là bao.

Trước kia bà ấy cũng xem thường Lê Tiêu, cảm thấy đứa nhỏ này là côn đồ, còn kém hơn đứa con gái thi đại học của mình. Nhưng bây giờ, con gái bà ấy có triển vọng thì thì có thật đấy, nhưng không ở bên cạnh, người thật sự có thể đến giúp bọn họ cũng chỉ có hai đứa nhỏ Lê Tiêu Giang Nhu.

Hôm nay nếu không phải có Lê Tiêu ở đây, cuộc sống sau này của bà ấy cũng không biết trải qua như thế nào?

Lê Tiêu chở Chu Kiến trở về thị trấn, hai người gần như một đêm không ngủ, đều mệt mỏi vô cùng.

Lê Tiêu đưa Chu Kiến đến cửa nhà, sau đó lại lái xe đi chợ một chuyến, mua chút đồ ăn mới về nhà.

Trong nhà Giang Nhu đang ôm dỗ con, bình thường lúc này đều là Lê Tiêu trông coi cô bé, cũng không biết có phải nhớ hay không, hôm nay làm sao cũng không ngủ, còn luôn mở to mắt xoay chuyển, tựa như đang tìm người.

Giang Nhu tức giận nói: "Thật sự là đứa bé lanh lợi."

Vừa dứt lời, chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng xe máy, thoáng cái có một bóng người trèo tường vào.

Giang Nhu từ cửa sổ phòng nhìn thấy, bèn ôm đứa nhỏ đi ra.

Giữa trưa, Lê Tiêu nấu đơn giản một mặn một chay và một món canh đậu hủ.

Cơm nước xong, anh bèn đi tắm rửa ngủ bù, Giang Nhu ôm đứa nhỏ nằm ở bên cạnh anh, cũng không biết có phải tình cảm hai cha con sâu nặng, cô nhóc lập tức ngủ theo.

Còn ngủ thẳng tới hơn sáu giờ chiều, Lê Tiêu mới tỉnh.

Sau khi tỉnh lại người còn có chút mơ hồ, trợn tròn mắt nhìn đỉnh đầu ngẩn người, thẳng đến khi cảm nhận được hai má bị cái gì đó mềm nhũn chạm vào, mới phản ứng lại, chậm nửa nhịp nhìn qua bên cạnh.

Sau đó trực tiếp đối diện với một khuôn mặt trẻ con kề sát, con mắt của cô nhóc vừa đen vừa to, tinh thần sáng láng nhìn anh.

Phía sau cô bé là Giang Nhu, Giang Nhu lại ôm con gái tới trước, cười hỏi: "Ngơ ngẩn gì vậy? Hôm nay anh không ở nhà, cả buổi trưa con bé cũng không chịu ngủ, một mực tìm anh."

Lê Tiêu nghe thế trực tiếp nở nụ cười, ôm đứa nhỏ ôm lại đây, trong lòng mềm mại vô vàn.

Vừa rồi thật ra anh không nghĩ gì, chỉ là cảm thấy tối hôm qua tìm người cứu người tuy rằng mệt chết, nhưng trong lòng còn rất vui vẻ, bởi vì anh biết, thím Vương tìm đến anh là coi anh như người một nhà. Loại chuyện này, trước kia cũng sẽ không xảy ra ở trên người anh.

Bình luận

25 bình luận

  • Truyện nhẹ nhàng dễ thương, hk có drama kinh khủng gì, phù hợp ai muốn tìm nơi chữa lành nhó. Đọc hết hồi nào hk hay luôn. Cảm ơn nhà dịch nhiều vì đã dịch 1 bộ truyện đáng iu ngọt ngào như z, cảm ơn các bạn nhiều

    Changmeiz 6 ngày trước · Trả lời

  • nhìn nhiều chap nản ghê mn ai cho mình xin ý kiến nên đọc hong

    lemon🍋 3 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn team đã dịch. Truyện nhẹ nhàng, cuộc sống các nhân vật ban đầu khó khăn nhưng cố gắng vươn lên. Nên đọc nha mọi người. Truyện hay.

    Vân 1 tháng trước · Trả lời

  • Lụy truyện quá huhu🥲

    thaoyeudoi 1 tháng trước · Trả lời

  • hum nay ra chap ít v ạ hóng quá tr 😭

    soda 2 tháng trước · Trả lời

    • Dạ, nay đi làm rồi nên hơi bận ạ. giờ mình lên chương nè ^^

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

  • có tất cả bao nhiêu chap vậy ạ

    Araxie 2 tháng trước · Trả lời

  • Đọc cuốn quá

    dilyn 2 tháng trước · Trả lời

  • Chương 124. "Dùng xẻng xúc cơm " Chỗ ctôi xẻng đa số dùng trong xây dụng. Cụ thể là xúc cát,....

    DUNG 2 tháng trước · Trả lời

    • Vậy cho đao to búa lớn 🥲 nhưng mà mình edit lại cho đúng nghĩa rồi ạ.

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

    • Nê. Có rất nhiều chỗ sai chính tả. Nhưng thôi. Chuyện nhiều chương mà phải xởi lởi lên vậy kkkk

      DUNG 2 tháng trước · Trả lời

    • Dạ, mong bạn thông cảm nhé ~~ tại lắm chương quá nên lúc beta lại cũng mỏi mắt lắm ạ. Nếu các b nhắc nhở thì chúng mình lại vào sửa ạ 😅😅

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

    • Nê. Truyện cuốn đấy. Cảm ơn nhà cái nhé 😄

      DUNG 2 tháng trước · Trả lời

    • Hihi cảm ơn b đã ủng hộ nhé 🤣🤣

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

  • đang đọc chap 91 thì hết, vào lại thì thấy cập nhập 92 rồi cảm động khóc luôn trời ơi ToT

    fog 2 tháng trước · Trả lời

    • V là bạn may mắn lắm đó, mình đang định đi ngủ để chiều tối cập nhật sau nhưng trời xui đất khiến thế nào lại vào đăng tiếp 🤣🤣

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

    • chết cha, tốc độ may mắn nhanh quá, hay mình dùng hết may mắn 1 năm luôn rồi :)))))))

      fog 2 tháng trước · Trả lời

    • Chắc là khởi đầu của chuỗi ngày may mắn đó, ra làm lẹ con lô xem có trúng kh 🤣🤣

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

Loading...