[Xuyên Nhanh] Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm - Chương 170

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:17:52
Lượt xem: 604

Hơi sửng sốt một chút rồi lập tức nở nụ cười, sau khi nghĩ một hồi thật sự không có mở nó ra, mà lấy anh trong khăn tay ra xem, trên ảnh chụp chỉ có một nhà ba người bọn họ, Giang Nhu ôm An An, mà anh ôm bả vai cô.

Ngoại trừ An An không ở trong trạng thái, anh với cô đều đang cười.

Duỗi tay chạm lên người trong ảnh, lồng n.g.ự.c Lê Tiêu nóng lên, đột nhiên cảm thấy mình thật may mắn.

——

Sau khi Lê Tiêu rời đi thì lên kế hoạch sau này cho mình và Lê Hân.

Giang Nhu phải tích cực thi cho nên việc nhà sau này hai người cùng nhau san sẻ, mà Lê Hân cũng phải ôn tập chương trình học, đã mượn được sách, ngoại trừ của Kim Đại Hữu, còn có của Vương Mẫn Quân, sách cấp hai của hai người cũng không qúa đầy đủ nhưng gom lại thì vừa khéo.

Về phần cô bé, hai người thay phiên trông coi.

Lê Hân biết Giang Nhu không có nhiều thời gian, nhiều lúc đều lén làm xong công việc trước.

Thím Vương cũng thường xuyên lại đây hỗ trợ, bây giờ sức khỏe của chú Vương tốt hơn không ít, nhưng công việc nặng nhọc giống như g.i.ế.c heo sau này cũng không làm được, trước khi Lê Tiêu đi từng thương lượng với Chu Kiến, sau đó quyết định thay Chu Kiến, bảo sau này anh ta hợp tác với thím Vương chú Vương.

Chu Kiến ở nhà kho thịt, chú Vương thím Vương đi bán, tuy rằng kiếm ít hơn một chút nhưng an toàn hơn đi thành phố.

Ở thị trấn, còn không có người dám đối nghịch với Chu Kiến.

Không nói tới tên tuổi Lê Tiêu bày ra ở đó, chỉ mình anh ta đã quen biết rất nhiều bạn bè.

Bởi vì hợp tác với nhà họ Vương, mỗi ngày sớm hay muộn Chu Kiến đều sẽ lại đây một chuyến, thuận tiện qua bên cạnh chào hỏi Giang Nhu, hỏi có thiếu cái gì không, còn có thể đưa ít thịt kho qua cho cô.

Giang Nhu cũng không tiện chiếm hời mãi, thỉnh thoảng đọc sách mệt mỏi, cũng sẽ làm ít đồ ăn với Lê Hân, cũng tặng một ít cho Chu Kiến.

Có lẽ vì ăn được uống được, cũng có thể là Kim Đại Hữu kê đơn có tác dụng, Lê Hân bắt đầu nảy nở, hai má dần dần đẫy đà, tóc cũng bắt đầu dài ra.

Cô nhóc cũng không hiểu, có lần không cẩn thận đụng vào đầu dì út, có lẽ cảm thấy ngưa ngứa chơi vui, còn không cho Lê Hân đội mũ, luôn vươn tay muốn sờ.

Sau khi chạm vào, tự mình cười khanh khách.

Làm cho người ta nhìn mà vừa tức giận vừa buồn cười.

Đừng thấy bây giờ cô bé còn nhỏ, nhưng trí nhớ tốt, mỗi ngày vừa đến chạng vạng, sẽ đến cửa, sau đó đôi mắt trông mong nhìn ra bên ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/chuong-170.html.]

Đợi không thấy người còn sốt ruột, Lê Tiêu đi mấy ngày nay, Giang Nhu làm thế nào cũng không dỗ được.

Chờ thêm mười ngày Lê Tiêu gọi điện thoại về, Giang Nhu bèn đặt điện thoại bên tai cô bé, "Này, có phải cha không?"

Lê Tiêu ở một đầu điện thoại khác còn chưa phản ứng kịp, hỏi một câu, "Làm sao vậy?"

Vừa nghe thấy tiếng Lê Tiêu, cô nhóc đã tức giận, cái miệng nhỏ nhắn dẩu lên, sau đó lắc người ôm lấy Giang Nhu, không nghe.

Giang Nhu dở khóc dở cười, giải thích với Lê Tiêu ở đầu điện thoại bên kia vì sao lại thế, sau đó bổ sung nói: "Bây giờ giận rồi, xem ra chờ anh về phải dỗ đấy."

Lê Tiêu nghe xong cũng cười, "Mọi người ở nhà thế nào?"

Giang Nhu dịu giọng, "Ăn được uống được, anh ở bên kia thì sao?"

Lê Tiêu ngẩng đầu nhìn đầu đường đô thị phồn hoa, thoải mái cười, "Cũng tốt lắm, nơi này rất được, về sau đón em qua đây chơi."

"Được thơi, chờ em thi xong sẽ đi tìm anh, anh ở bên kia sống tốt, không cho quên ăn cơm."

"Được."

Trước khi cúp điện thoại, Lê Tiêu không nhịn được nói một câu, "Giang Nhu, anh hơi nhớ em."

Thanh âm trầm thấp thì thầm, Giang Nhu nghe mà lỗ tai tê dại một trận, cô mím môi, sau khi im lặng một hồi, cũng nhỏ giọng đáp lại một câu, "Em cũng rất nhớ anh."

Lê Tiêu cầm điện thoại nở nụ cười.

Chờ sau khi cúp điện thoại, người đàn ông đứng ở phía sau anh đi đến, người đàn ông mắc áo sơ mi hoa văn con báo, trước n.g.ự.c đeo trang sức thô màu vàng, ông ta ôm lấy bả vai Lê Tiêu, cười hỏi: "Thế nào?"

Lê Tiêu ra vẻ cau mày, lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Vợ tôi không đồng ý, cô ấy nói nếu tôi đi làm người mẫu gì đó, cô ấy lập tức ly hôn với tôi."

Sau đó vỗ bả vai người đàn ông, "Vẫn là quên đi, tôi cũng không có hứng thú với việc đó. Đúng rồi, lần trước cái người gọi là giám đốc Thường, là ai vậy?"

Người đàn ông cũng không nghĩ nhiều, nghe nói như thế có chút đáng tiếc, nhưng vẫn nói: "Cậu ta à, chỉ là một quả trứng mềm dựa vào anh rể cậu ta."

Khi nói tới người này vẻ mặt khinh thường, dường như không đáng coi trọng.

Lê Tiêu không trào phúng cùng, mà là lộ ra vẻ mặt trầm tư.

Bình luận

25 bình luận

  • Truyện nhẹ nhàng dễ thương, hk có drama kinh khủng gì, phù hợp ai muốn tìm nơi chữa lành nhó. Đọc hết hồi nào hk hay luôn. Cảm ơn nhà dịch nhiều vì đã dịch 1 bộ truyện đáng iu ngọt ngào như z, cảm ơn các bạn nhiều

    Changmeiz 6 ngày trước · Trả lời

  • nhìn nhiều chap nản ghê mn ai cho mình xin ý kiến nên đọc hong

    lemon🍋 3 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn team đã dịch. Truyện nhẹ nhàng, cuộc sống các nhân vật ban đầu khó khăn nhưng cố gắng vươn lên. Nên đọc nha mọi người. Truyện hay.

    Vân 1 tháng trước · Trả lời

  • Lụy truyện quá huhu🥲

    thaoyeudoi 1 tháng trước · Trả lời

  • hum nay ra chap ít v ạ hóng quá tr 😭

    soda 2 tháng trước · Trả lời

    • Dạ, nay đi làm rồi nên hơi bận ạ. giờ mình lên chương nè ^^

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

  • có tất cả bao nhiêu chap vậy ạ

    Araxie 2 tháng trước · Trả lời

  • Đọc cuốn quá

    dilyn 2 tháng trước · Trả lời

  • Chương 124. "Dùng xẻng xúc cơm " Chỗ ctôi xẻng đa số dùng trong xây dụng. Cụ thể là xúc cát,....

    DUNG 2 tháng trước · Trả lời

    • Vậy cho đao to búa lớn 🥲 nhưng mà mình edit lại cho đúng nghĩa rồi ạ.

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

    • Nê. Có rất nhiều chỗ sai chính tả. Nhưng thôi. Chuyện nhiều chương mà phải xởi lởi lên vậy kkkk

      DUNG 2 tháng trước · Trả lời

    • Dạ, mong bạn thông cảm nhé ~~ tại lắm chương quá nên lúc beta lại cũng mỏi mắt lắm ạ. Nếu các b nhắc nhở thì chúng mình lại vào sửa ạ 😅😅

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

    • Nê. Truyện cuốn đấy. Cảm ơn nhà cái nhé 😄

      DUNG 2 tháng trước · Trả lời

    • Hihi cảm ơn b đã ủng hộ nhé 🤣🤣

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

  • đang đọc chap 91 thì hết, vào lại thì thấy cập nhập 92 rồi cảm động khóc luôn trời ơi ToT

    fog 2 tháng trước · Trả lời

    • V là bạn may mắn lắm đó, mình đang định đi ngủ để chiều tối cập nhật sau nhưng trời xui đất khiến thế nào lại vào đăng tiếp 🤣🤣

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

    • chết cha, tốc độ may mắn nhanh quá, hay mình dùng hết may mắn 1 năm luôn rồi :)))))))

      fog 2 tháng trước · Trả lời

    • Chắc là khởi đầu của chuỗi ngày may mắn đó, ra làm lẹ con lô xem có trúng kh 🤣🤣

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

Loading...