Xuyên không về cổ đại, ta gả cho nông phu làm kiều thê - Chương 467

Cập nhật lúc: 2024-07-05 05:17:55
Lượt xem: 942

Đi đến tiền viện, Tiêu Thái và Bùi Mặc đang cùng nhau trở về phủ. Nhu Nhu cưỡi trên vai Bùi Mặc, trong tay giơ cao một cây mứt hoa quả, vui vẻ gọi ríu rít: "Cữu cữu."

Nhìn thấy nương, Nhu Nhu vẫy vẫy bàn tay múp míp còn lại về phía nàng, sức sống tràn trề: "Nương!"

"Đi đâu đấy?" Phó Nguyệt cười hỏi.

"Phụ thân và cữu cữu, dẫn Nhu Nhu, đi chơi!" Chẳng qua chỉ mới có một buổi sáng thôi mà Nhu Nhu đã hết sức thân thiết với Bùi Mặc.

"Mứt hoa quả này ai mua cho Nhu Nhu đấy?"

"Là cữu cữu mua."

"Nhu Nhu ăn bao nhiêu rồi?" Phó Nguyệt nhẹ nhàng hỏi, lại khiến Nhu Nhu nhăn nhăn chiếc mũi nhỏ.

"Một... hai..."

"Bốn." Tiêu Thái nhìn mứt hoa quả trên tay con bé, sáu miếng chỉ còn lại hai. Sáng sớm nay vừa mới mua cho con bé, ăn đến lúc này, mứt đã có phần chảy ra.

Phó Nguyệt vươn tay về phía Nhu Nhu.

Nhu Nhu không nỡ, ra vẻ đáng thương cầu xin: "Nhu Nhu muốn ăn."

Bùi Mặc không rõ chuyện gì cho nên nói đỡ cho tiểu bảo bối: "Chỉ còn có hai miếng, hay là cho Nhu Nhu ăn hết đi."

Phó Nguyệt vẫn đưa tay như cũ.

Nàng giải thích với Bùi Mặc: "Bây giờ phải ăn cơm trưa, ăn nhiều đồ ăn vặt như thế, lát nữa ăn cơm sẽ không vào nữa. Ăn ít cơm thì sẽ ăn vặt nhiều, như vậy sẽ không lớn lên được. Hơn nữa, muội và con bé đã giao ước với nhau, mỗi ngày không thể ăn quá ba viên đường, ăn nhiều quá sẽ không tốt cho sự phát triển."

Không nghĩ tới nuôi hài tử còn có nhiều điều cần chú ý như vậy, trước kia hắn dẫn theo đệ đệ, có gì ăn nấy, ăn còn không đủ, sao còn quan tâm có tốt hay không làm gì...

Bùi Mặc nhìn thấy Phó Nguyệt cười dịu dàng nhưng không hiểu sao gương mặt lại cực kỳ nghiêm túc, hắn quay đầu nhìn về phía Tiêu Thái giống như câm điếc đứng cạnh.

Rốt cuộc đây là khuê nữ của ai?! Sao lại không nói giúp hai câu chứ?

Tiêu Thái ngẩng đầu, nhẹ giọng nói với Nhu Nhu: "Nhu Nhu là hài tử ngoan không phải sao? Hài tử ngoan phải biết nghe lời nương."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/chuong-467.html.]

Bùi Mặc: "..."

Bùi Mặc ngượng ngùng ngậm miệng, nhẹ nhàng đặt tiểu cô nương xuống đất.

Rốt cuộc hắn cũng biết cuối cùng trong nhà này ai mới là lão Đại.

"Mau đi đi." Bùi Mặc xoa xoa mái tóc mềm mại của Nhu Nhu, đấy con bé bước lên.

Nhu Nhu bước từng bước nhỏ, lưu luyến không rời đưa mứt hoa quả cho Phó Nguyệt: "Đưa mẫu thân, Nhu Nhu là đứa trẻ ngoan!"

Phó Nguyệt cúi người nhận lấy, nhẹ nhàng chọt chọt chiếc má bánh bao phúng phính của nữ nhi: "Hài tử ngoan chắc chắn có thưởng, con đi rửa tay đi, hôm nay chúng ta ăn tiệc lớn!"

"Được!" Nhu Nhu vừa nghe nói có đồ ăn ngon thì bỗng chốc lấy lại tinh thần, phấn khởi chạy về phía trước.

Phó Nguyệt lấy mứt hoa quả trong tay đưa cho Tiêu Thái.

Tiêu Thái im lặng nhận lấy, giải quyết nốt hai miếng còn lại.

Phó Nguyệt xoay người, vội giục hai người bọn họ nhanh chóng đi rửa tay rồi ăn cơm: "Ca ca, hôm nay cho huynh nếm thử tay nghề của muội."

"Tốt tốt tốt. Không dối gạt gì Tiểu Nguyệt, lúc trước muội gửi thức ăn lên Tây Bắc cho Tiêu Thái, ta vừa ăn đã thèm." Khi đối diện với Phó Nguyệt, Bùi Mặc cười nhiều hơn, ít đi sự vô lại, nhiều thêm một tia ngờ nghệch.

"Vậy đúng lúc, A Thái ca nói huynh thích ăn đồ cay, muội đã cố ý nấu mấy món cay, cũng không biết là có hợp khẩu vị của huynh không."

Bùi Mặc liếc mắt nhìn Tiêu Thái, vừa lòng gật đầu.

Hắn quay đầu đáp: "Ta thích ăn cay nhất, nhưng cũng không kén chọn mấy món khác."

Mọi người ngồi xuống, mùi vị thức ăn thơm phức bao trùm lấy mọi người. Đồ ăn trước mặt được trang trí rất hoàn mỹ, hơn nữa mỗi món đều có một cái tên rất hay. Hương vị và màu sắc khiến người khác không khỏi chảy nước miếng.

Bùi Mặc ăn thử vài miếng, âm thầm nhướng mày kinh ngạc. Tay nghề của Tiểu Nguyệt có thể nói là hoàn hảo. Nếu lúc này có Tiểu Tam Tử ở đây, sợ là sẽ vui sướng đến mức gào khóc.

Vốn còn đang muốn khen Phó Nguyệt mấy câu, nhưng Bùi Mặc vừa ngẩng đầu đã thấy một bàn người đang nhiệt tình nhấm nháp thức ăn ngon rồi. Ngay cả Tiểu Nhu Nhu cũng không cần người đút ăn, chính mình tự cầm muỗng xúc một miếng rồi lại một miếng, ăn đến ngon lành.

Tiêu Thái ăn có thể coi như là văn nhã, nhưng hắn vừa mở miệng là thấy, hắn ăn cháo vừa nhiều nhất vừa nhanh nhất!

Bình luận

71 bình luận

  • Truyện cực hay ,văn phong mượt Cảm ơn các dịch giả nhé❤️

    Ngân Nguyễn 2 ngày trước · Trả lời

  • sao từ chương 326 lại không xem được nhỉ

    LILY 4 ngày trước · Trả lời

  • Truyện hay, cốt truyện mạch lạc. Chương ko quá dài, đọc ko bị oải .Nhà dịch rất mượt, phong cách hành văn rất ổn luôn. Mn nên đọc nha khá thú vị

    Rain 1 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn shop đã dịch bộ này ❤️ mạch truyện nhẹ nhàng mà cuốn quá, đọc rất dễ chịu ❤️ ddúng chất chữa lành luôn ạ

    GiangPer 3 tuần trước · Trả lời

    • cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện ạ :3

      Anan 3 tuần trước · Trả lời

  • Hết luôn rồi à shop?

    Hellen 1 tháng trước · Trả lời

    • dạ truyện đã full rùi ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bài học rút ra: nhất định phải thật giỏi một cái gì đó để thành công. Hãy giúp đỡ mọi người trong khả năng của mình.

    Chimmytata 1 tháng trước · Trả lời

    • Ai bảo ngôn tình là nhảm nhí, nhiều cái bài học hay mà đúng khum 😘

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Nàng ơi t thấy thiếu 1 đoạn ngắn mn về thăm mộ và truongg thẩm kể tr ý

    Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

    • đoạn đó mình check lại cũng không thấy nên coi như tình tiết nhanh nhó :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chô khạp

      Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

  • Chương 260 bị cắt mất 1 đoạn liên kết vs chương 259 xong còn bị lặp lại nữa editor ơi

    Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • ko biết có bị lỗi ko chứ mình vẫn thấy bthg ý :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chương 259 mới gặp Ngô Thúc mà chương 260 đã đi thăm mộ xong rồi 😅

      Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • Mình cũng bị á, vừa 259 tới cảnh Ngô Thúc thả bồ câu xong qua 260 lại là Ngô Thúc gọi Diệp An lấy đồ tặng Trương thẩm, hổng biết có sự kiện gì xảy ra luôn 🥲

      Silv 1 tháng trước · Trả lời

    • Tui cũng kb sao, thui các bồ coi như chỗ đó tình tiết nhanh đi ha ☺️

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay xuất sắc, mê quá sức. Cảm ơn nhà dịch rất rất nhiều. Đọc truyện như đắm mình trong dòng suối mát lành giải toả tâm trạng vô cùng ạ

    Rouge2011 1 tháng trước · Trả lời

    • cảm ơn b đã ủng hộ truyện ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ơi ví dụ mình lười đọc muốn sao chép cho trình đọc văn bản đọc cho nghe thì phải làm sao ạ, chứ đọc vậy hoài đau mắt nhưng truyện lại cuốn quá 😢😢😢

    Ni 1 tháng trước · Trả lời

    • cố lên bồ ơi chứ web chống sao chép á :>

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

Loading...