Xuyên không về cổ đại, ta gả cho nông phu làm kiều thê - Chương 346 - Đón người 1

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:23:29
Lượt xem: 936

Gió lạnh gào thét, mùa đông ở Vân Kinh không chỉ tới sớm mà còn lạnh hơn so với thành Thạch Châu.

Vào mùa đông, từng tảng bông tuyết lớn rơi xuống, toàn bộ thế gian tựa như được phủ thêm tấm lụa màu trắng bạc.

Tiêu Giản chưa bao giờ thấy tuyết lớn như vậy, vừa mới nghỉ học mấy ngày liền tung tăng đi theo sau Diệp Thiên Trung chơi ném tuyết. Phó Nguyệt nhìn thấy liền nổi hứng, lôi kéo Tiêu Thái gia nhập cuộc chơi cùng bọn nhỏ.

Tiêu Thái bất đắc dĩ, thấy nương tử cao hứng liền chiều theo ý nàng.

Một đám bóng tuyết đập vào thân thể vỡ tung tóe nhưng không hề đau, tiếng cười xen lẫn những cuộc lẩn tránh tràn đầy hoa viên.

Dưới hành lang, Tề Đồng ôm lò sưởi trong tay nhìn bọn nhỏ cười đùa từ phía xa, trên gương mặt nàng cũng tràn đầy niềm vui. Từ sau khi người của Tiêu gia tới đây, Thiên Trung có người cùng đi học cùng chơi đùa càng trở nên vui vẻ hơn.

Tề Đồng cất tiếng dặn dò Chung Tình đang đứng ở phía sau: “Ngươi nhớ kỹ nói một tiếng với phòng bếp, chuẩn bị ít canh gừng cho bọn họ. Trời giá rét, chơi thì chơi nhưng đừng để bị ngấm gió lạnh.”

“Công chúa yên tâm, nô tỳ đã nói qua với phòng bếp rồi.”

“Ta luôn yên tâm khi ngươi làm việc.”

Lại cười nhìn trong chốc lát, Tề Đồng mới xoay người lại nói: “Đi thôi. Ngày này năm nay lạnh ghê, không biết là sao lại thế. Già rồi già rồi, đứng một lát đã đông cứng không chịu nổi lạnh nữa rồi.”

“Tuyết lành báo hiệu một năm bội thu. Huống hồ công chúa ngài đâu có già chứ, hôm kia có phu nhân tới phủ làm khách còn lặng lẽ tìm nô tỳ tìm hiểu công chúa ngài quen dùng phấn hoa dưỡng mặt loại gì, hâm mộ ngài bảo dưỡng quá tốt kia kìa.”

“Ngươi đúng là chỉ biết dỗ dành ta…”

Hai chủ tớ nói nói cười cười mà đi xa, Phó Nguyệt cùng Tiêu Thái chơi cùng Diệp Thiên Trung và Tiêu Giản một lát liền kêu ngừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/chuong-346-don-nguoi-1.html.]

Phó Nguyệt phủi phủi sạch sẽ bụi tuyết trên người hai đứa trẻ, sau đó nhìn chằm chằm hai đứa nhỏ uống hết canh gừng nóng hầm hập rồi mới thả bọn họ đi chơi.

Mới đầu Tiêu Giản nhìn thấy đại tuyết còn nổi hứng chơi đùa. Nhưng dù trời có lạnh nhưng Quốc Tử Giám cũng không cho phép nghỉ học.

Mỗi ngày bò ra khỏi ổ chăn ấm áp dễ chịu trên giường để đi học đối với hai đứa trẻ này cũng là vấn đề khó khăn không nhỏ. Mặc kệ trong lòng có do dự nhường nào thì vẫn phải đi học không thiếu một ngày.

Mà Nhu Nhu còn nhỏ, Tề Đồng cũng dặn dò Phó Nguyệt đặt con bé ở trong phòng có chậu than sưởi ấm mà chơi đùa, không được tùy ý ôm con bé đi lại ở bên ngoài, chỉ khi nào đến giữa trưa mặt trời ấm áp mới được đi ra ngoài phơi nắng và hoạt động.

Gần đến cuối năm, Dũng Nghị Công phủ cũng bắt đầu chuẩn bị hàng tết, sẵn sàng cho ngày tết.

Bọn họ tới Vân Kinh đã được hơn hai tháng, ngẫu nhiên Thạch bà bà cũng sẽ nhắc đến cháu trai cháu gái vài lần. Nhận thấy bà đang mong nhớ Thạch Dương và Thạch Mãn vẫn còn đang ở thành Thạch Châu, mà Phó Nguyệt cũng trăn trở hai đứa nhỏ kia.

Nàng liền bàn bạc với Tiêu Thái nói: “A Thái ca, nếu không chúng ta đón A Dương và A Mãn tới Vân Kinh ăn tết đi.” Tết nhất, để lại hai huynh đệ bọn họ đơn độc ở nhà, bầu không khí ăn tết chẳng náo nhiệt chút nào.

Tiêu Thái xoa xoa mái tóc Phó Nguyệt nói: “Đón bọn họ tới cũng được, ta đi nói với Diệp An một tiếng, bảo hắn mang vài người quay về thành Thạch Châu một chuyến. Nhưng mà khi nào bọn họ lại quay trở về?”

Ban đầu bọn họ tính toán chờ đến đầu xuân thời tiết ấm áp hơn một chút thì mới mang theo Nhu Nhu lên đường. Theo dự tính thì phải chờ đến tháng ba.

Nếu đón Thạch Dương và Thạch Mãn tới đây, qua năm mới lại đưa trở về, bọn nhỏ lăn lộn trên đường suốt mười ngày nửa tháng cũng vất vả. Mà chờ đến tháng 3 trở về cùng với bọn họ thì cửa hàng ở thành Thạch Châu phải đóng cửa vài tháng.

Phó Nguyệt hiểu ý của hắn.

Nhưng tiền lúc nào kiếm chẳng được, nếu nói theo kiểu khoe khoang thì nhà bọn họ hiện tại thật sự đúng là không thiếu mấy trăm lượng bạc.

Tiền bạc kiếm đủ dùng là được, người nhà đoàn tụ càng trở nên quan trọng hơn.

Bình luận

71 bình luận

  • Truyện cực hay ,văn phong mượt Cảm ơn các dịch giả nhé❤️

    Ngân Nguyễn 2 ngày trước · Trả lời

  • sao từ chương 326 lại không xem được nhỉ

    LILY 4 ngày trước · Trả lời

  • Truyện hay, cốt truyện mạch lạc. Chương ko quá dài, đọc ko bị oải .Nhà dịch rất mượt, phong cách hành văn rất ổn luôn. Mn nên đọc nha khá thú vị

    Rain 1 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn shop đã dịch bộ này ❤️ mạch truyện nhẹ nhàng mà cuốn quá, đọc rất dễ chịu ❤️ ddúng chất chữa lành luôn ạ

    GiangPer 3 tuần trước · Trả lời

    • cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện ạ :3

      Anan 3 tuần trước · Trả lời

  • Hết luôn rồi à shop?

    Hellen 1 tháng trước · Trả lời

    • dạ truyện đã full rùi ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bài học rút ra: nhất định phải thật giỏi một cái gì đó để thành công. Hãy giúp đỡ mọi người trong khả năng của mình.

    Chimmytata 1 tháng trước · Trả lời

    • Ai bảo ngôn tình là nhảm nhí, nhiều cái bài học hay mà đúng khum 😘

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Nàng ơi t thấy thiếu 1 đoạn ngắn mn về thăm mộ và truongg thẩm kể tr ý

    Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

    • đoạn đó mình check lại cũng không thấy nên coi như tình tiết nhanh nhó :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chô khạp

      Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

  • Chương 260 bị cắt mất 1 đoạn liên kết vs chương 259 xong còn bị lặp lại nữa editor ơi

    Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • ko biết có bị lỗi ko chứ mình vẫn thấy bthg ý :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chương 259 mới gặp Ngô Thúc mà chương 260 đã đi thăm mộ xong rồi 😅

      Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • Mình cũng bị á, vừa 259 tới cảnh Ngô Thúc thả bồ câu xong qua 260 lại là Ngô Thúc gọi Diệp An lấy đồ tặng Trương thẩm, hổng biết có sự kiện gì xảy ra luôn 🥲

      Silv 1 tháng trước · Trả lời

    • Tui cũng kb sao, thui các bồ coi như chỗ đó tình tiết nhanh đi ha ☺️

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay xuất sắc, mê quá sức. Cảm ơn nhà dịch rất rất nhiều. Đọc truyện như đắm mình trong dòng suối mát lành giải toả tâm trạng vô cùng ạ

    Rouge2011 1 tháng trước · Trả lời

    • cảm ơn b đã ủng hộ truyện ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ơi ví dụ mình lười đọc muốn sao chép cho trình đọc văn bản đọc cho nghe thì phải làm sao ạ, chứ đọc vậy hoài đau mắt nhưng truyện lại cuốn quá 😢😢😢

    Ni 1 tháng trước · Trả lời

    • cố lên bồ ơi chứ web chống sao chép á :>

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

Loading...