Xuyên không về cổ đại, ta gả cho nông phu làm kiều thê - Chương 327 - Mở tiệc 2

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:32:56
Lượt xem: 1,239

Diệp Thiên Trung thu hồi lo lắng mà ngồi trở lại. Điểm tâm mà biểu tẩu làm không tồi, nghe nói là do tẩu ấy tự tay làm, có lẽ đồ ăn chắc cũng không tồi cũng nên?

Haiz, tóm lại hẳn là sẽ tốt hơn so với tủ tỷ Diệp Thiên Linh của hắn. Năm đó tỷ tỷ xung phong nhận làm một ít bánh trôi trong ngày hội nguyên tiêu, hắn nếm một cái liền chạy ra ngoài lặng lẽ ói ra, thế mà cha hắn vẫn duy trì nét mặt không đổi sắc mà cắn răng nuốt vào.

Nhưng mà nghe Ngô thúc nói, ba ngày sau cha chẳng nuốt trôi được bất cứ món ăn nào.

Giữa niềm chờ mong và thấp thỏm của cả đám người ngồi chờ, Phó Nguyệt mang theo người đi vào Bách Vị Hiên.

Phó Nguyệt chưa nói đã cười trước: “Để mọi người đợi lâu, chúng ta bắt đầu mở tiệc thôi.”

Diệp Trạch vội vàng nói: “Chúng ta cũng vừa ngồi xuống thôi, Tiểu Nguyệt cháu tới vừa hay kịp.”

Tiêu Thái dẫn Phó Nguyệt qua một bên vị trí còn trống rồi ngồi xuống.

Tuyết Nhạn và Cao ma ma lần lượt thay phiên nhau báo tên đồ ăn, bưng từng món ăn mỹ vị lên bàn. Hương thơm từ đồ ăn tỏa ra, lập tức tràn ngập trong toàn bộ thính đường.

Diệp Trạch hít sâu một hơi, chìm đắm trong hương thơm. Ông suýt xoa nói: “Hôm nay là ngày gì mà lại có thể được nếm nhiều món ngon mỹ vị như thế này?!”

Phó Nguyệt chỉ cười không nói.

Tề Đồng cười ngắt lời ông: “Món ăn mỹ vị ở trước mặt rồi mà chàng lại còn bận tâm đến những chuyện khác à? Mau dùng bữa đi.”

“Đúng đúng đúng, công chúa nói đúng. Mọi người dùng bữa cả đi.”

Diệp Trạch dẫn đầu động đũa, Diệp Thiên Trung cùng Tiêu Giản theo sát sau đó.

Thịt gà hầm tươi ngon vừa vào miệng, Diệp Thiên Trung liền hưởng thụ mà nheo lại mắt. Đúng kà tiểu đệ Tiêu Giản không hề lừa hắn! Biểu tẩu làm đồ ăn ăn quá ngon! Hắn không cần đám tiểu nha hoàn nhóm chia thức ăn nữa, tự mình chủ động gắp đồ ăn.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ thính đường chỉ có tiếng ăn cơm, không ai nói chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/chuong-327-mo-tiec-2.html.]

Ăn xong bữa cơm, mọi người được nha hoàn đưa nước tới rửa tay súc miệng, sau đó mới đi tới gian phụ của thính đường nhỏ nghỉ ngơi.

Cao ma ma chờ đám nha hoàn dọn dẹp xong chén đũa rồi mớ trở lại phòng bếp

Phó Nguyệt đi qua người bà, nhẹ giọng hỏi: “Hôm nay chuẩn bị hơi nhiều thức ăn, để qua đêm mùi vị sẽ không tốt. Còn làm phiền Cao ma ma vất vả thay ta đưa một phần cho cho ta trong viện Thạch bà bà trong viện của ta và trong nhà Ngô quản gia, còn lại thì phiền ngài giải quyết giúp ta đi.”

Cao ma ma sáng rực mắt nhìn về phía Phó Nguyệt.

Phó Nguyệt cười đi qua, không cần phải nhiều lời nữa.

Tay của Cao ma ma đang căng thẳng nắm chặt trong ống tay áo, biểu thiếu phu nhân cố ý nấu dùng nhiều nguyên liệu nấu đồ ăn để khao phòng bếp lớn bọn họ đây mà. Các chủ tử rất vừa lòng đối với bữa tiệc này, mà bọn đã ngửi thấy mùi thơm từ phòng bếp suốt cả buổi trưa!

Huống chi, bà cũng tò mò không thôi đối với tay nghề nấu ăn của Phó Nguyệt, trong lòng cứ tần ngần mãi.

Biểu thiếu phu nhân cũng quá biết quan tâm! Về sau nếu nghe thấy ai ngầm gài bẫy cả nhà biểu thiếu phu nhân, Cao ma ma bà nhất định sẽ là người đầu tiên phản đòn lại. Mà không biết về sau liệu có cơ hội thỉnh giáo tay nghề nấu nướng của biểu thiếu phu nhân hay không.

Ở ngoài gian nhà phụ, hai đứa trẻ Diệp Thiên Trung và Tiêu Giản ăn quá nhiều, hiếm khi cả hai đứa lại không gây ầm ĩ, nửa ngồi nửa nằm trên ghế nói chuyện cho tiêu cơm.

Diệp Trạch cảm thấy được ăn một bữa mỹ mãn liền khen ngợi Phó Nguyệt: “Không ngờ tay nghề nấu ăn của Tiểu Nguyệt lại mỹ vị như thế, ta thấy không hề kém Ngự Thiện Phòng chút nào.”

Tề Đồng cũng gật gật đầu, có phần tò mò mà đánh giá Phó Nguyệt.

Người này thật sự xuất thân từ tiểu nha hoàn sao? Chữ viết đẹp, kỹ thuật thêu tinh xảo, tài vẽ mới lạ, tay nghề nấu ăn tinh vi, con bé này còn tạo niềm vui bất ngờ gì nữa đây?

Phó Nguyệt nhìn Tiêu Thái, Tiêu Thái nói với Diệp Trạch: “Thật không dám giấu giếm, chúng cháu thật sự có việc muốn nhờ cữu cữu.”

Diệp Trạch đứng lên nói: “Nếu như thế thì cháu đi theo ta tới thư phòng đi.”

Diệp Trạch cũng không so đo cháu ngoại cùng nương tử cháu ngoại xum xoe nhờ vả. Cho dù hai người bọn họ không làm gì cả, Tiêu Thái có việc ông cũng sẽ không từ chối giúp chứ đừng nói tới việc Phó Nguyệt trình lên cả một bàn tiệc khiến người khác háu ăn như thế!

Bình luận

71 bình luận

  • Truyện cực hay ,văn phong mượt Cảm ơn các dịch giả nhé❤️

    Ngân Nguyễn 2 ngày trước · Trả lời

  • sao từ chương 326 lại không xem được nhỉ

    LILY 4 ngày trước · Trả lời

  • Truyện hay, cốt truyện mạch lạc. Chương ko quá dài, đọc ko bị oải .Nhà dịch rất mượt, phong cách hành văn rất ổn luôn. Mn nên đọc nha khá thú vị

    Rain 1 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn shop đã dịch bộ này ❤️ mạch truyện nhẹ nhàng mà cuốn quá, đọc rất dễ chịu ❤️ ddúng chất chữa lành luôn ạ

    GiangPer 3 tuần trước · Trả lời

    • cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện ạ :3

      Anan 3 tuần trước · Trả lời

  • Hết luôn rồi à shop?

    Hellen 1 tháng trước · Trả lời

    • dạ truyện đã full rùi ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bài học rút ra: nhất định phải thật giỏi một cái gì đó để thành công. Hãy giúp đỡ mọi người trong khả năng của mình.

    Chimmytata 1 tháng trước · Trả lời

    • Ai bảo ngôn tình là nhảm nhí, nhiều cái bài học hay mà đúng khum 😘

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Nàng ơi t thấy thiếu 1 đoạn ngắn mn về thăm mộ và truongg thẩm kể tr ý

    Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

    • đoạn đó mình check lại cũng không thấy nên coi như tình tiết nhanh nhó :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chô khạp

      Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

  • Chương 260 bị cắt mất 1 đoạn liên kết vs chương 259 xong còn bị lặp lại nữa editor ơi

    Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • ko biết có bị lỗi ko chứ mình vẫn thấy bthg ý :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chương 259 mới gặp Ngô Thúc mà chương 260 đã đi thăm mộ xong rồi 😅

      Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • Mình cũng bị á, vừa 259 tới cảnh Ngô Thúc thả bồ câu xong qua 260 lại là Ngô Thúc gọi Diệp An lấy đồ tặng Trương thẩm, hổng biết có sự kiện gì xảy ra luôn 🥲

      Silv 1 tháng trước · Trả lời

    • Tui cũng kb sao, thui các bồ coi như chỗ đó tình tiết nhanh đi ha ☺️

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay xuất sắc, mê quá sức. Cảm ơn nhà dịch rất rất nhiều. Đọc truyện như đắm mình trong dòng suối mát lành giải toả tâm trạng vô cùng ạ

    Rouge2011 1 tháng trước · Trả lời

    • cảm ơn b đã ủng hộ truyện ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ơi ví dụ mình lười đọc muốn sao chép cho trình đọc văn bản đọc cho nghe thì phải làm sao ạ, chứ đọc vậy hoài đau mắt nhưng truyện lại cuốn quá 😢😢😢

    Ni 1 tháng trước · Trả lời

    • cố lên bồ ơi chứ web chống sao chép á :>

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

Loading...