Xuyên không về cổ đại, ta gả cho nông phu làm kiều thê - Chương 294 - Muốn ăn 1

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:26:18
Lượt xem: 575

“Ca ca, tẩu tử, Nhu Nhu khóc rồi!” Tiêu Giản hô to.

Tiêu Thái đứng lên: “Ta đi xem. Các ngươi cứ trò chuyện tiếp đi.”

Đã nói xong hết cả hai việc, Phó Nguyệt cũng không có chuyện gì ở nơi này nữa liền nói: “Xong hết chuyện rồi, ta cũng đi xem Nhu Nhu đây.”

Phó Nguyệt và Tiêu Thái cùng đứng dậy rời đi, ba người Thạch gia ở lại tại nhà chính.

Thạch Mãn: “Nãi nãi, ngày mai chúng ta sẽ được khôi phục thân phận hộ tịch à? Cháu…… sao cháu cảm thấy như đang nằm mơ vậy nhỉ?”

Thạch Dương nghe vậy, vươn tay ra nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa đầy đặn của cô bé.

Thạch Mãn hất tung bàn tay to của ca ca ra, bất mãn mà kêu lên: “Đau đau đau! Ca, ca làm gì thế?!”

“Đau thì không phải nằm mơ.”

“Hừ!”

Thạch bà bà cười khanh khách mà nhìn hai huynh muội đùa giỡn trong chốc lát.

Sau đó bà nghiêm nghị nói: “Ân đức của phu nhân đối với Thạch gia chúng ta quá lớn, chờ chúng ta đi tới kinh thành, hai cháu phải chăm lo canh giữ cửa hàng thật tốt! Nếu có lỗi gì, không cần phu nhân phải ra tay, ta sẽ xử lý các cháu!”

“Nãi nãi, cháu nhớ kỹ rồi.” Thạch Dương, Thạch Mãn trăm miệng một lời mà đáp.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tiêu Thái mang theo ba người của Thạch gia đi tới phủ nha làm hộ tịch ổn thỏa.

Từ đây ba người Thạch gia chính là lương dân của triều Lý.

Giữa trưa, Thạch bà bà tự bỏ tiền túi ra, cùng Thạch Dương gọi một bàn thức ăn phong phú, ăn mừng chuyện vui trong ngày này.

“Phu nhân mau ngồi xuống đi!” Thạch Mãn tiếp đón Phó Nguyệt đi tới.

Phó Nguyệt đặt Nhu Nhu đang ngủ xuống giường gỗ.

“Về sau cũng đừng gọi là phu nhân nữa.” Nàng vuốt ve mái tóc của tiểu nha đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/chuong-294-muon-an-1.html.]

“Vậy gọi là gì?” Thạch Mãn nghi hoặc hỏi.

Phó Nguyệt: “Chúng ta là ngang hàng, lại không cách biệt nhiều tuổi, ngươi gọi ta là Tiểu Nguyệt tỷ đi.”

Tiêu Thái đi tới nghe được, cũng nói: “Cũng đừng gọi ta là lão gia nữa, gọi giống đám người Thế Thịnh đi, gọi ta là A Thái ca là được.”

Thạch Mãn chớp chớp mắt đồng ý, nghe lời phu nhân…… À không đúng, Tiểu Nguyệt tỷ.

Thạch Dương ngước mắt nhìn nhìn Phó Nguyệt, kiên trì nói: “Ta đã chính thức bái sư, ta muốn gọi là sư phụ.”

Phó Nguyệt cười gật đầu.

Nhu Nhu được hơn sáu tháng tuổi, tay chân khỏe mạnh và hoạt bát hơn.

Khi cả nhà bọn họ đang dùng cơm, Nhu Nhu ngửi được mùi đồ ăn thơm ngọt, ngồi dậy tóm lấy giường gỗ nhìn về phía bên này, trong miệng “A a” mà gọi mọi người, tay nhỏ còn vỗ vỗ vào giường gỗ, dường như có vẻ tức giận khi bọn họ ăn cơm không đưa cô bé theo.

Phó Nguyệt buồn cười mà ôm cô bé tới ngồi cùng một chỗ với mọi người ở bên cạnh bàn.

Nếu không để ý tới con bé, nhóc tiểu yêu này chỉ ngồi một lát sẽ gào to lên như sét đánh giữa trời quang cho mà xem.

Nhu Nhu ngồi ở trong lòng nương, bàn tay nhỏ muốn tóm lấy đồ vật trên bàn.

Phó Nguyệt bắt được bàn tay nhỏ mập mạp trắng muốt của con bé nói: “Muốn ăn cơm à? Nhu Nhu còn nhỏ, không thể ăn đâu.”

Nhu Nhu ngẩng đầu nhìn nương, lại nhìn đồ ăn đa dạng sắc thái trên mặt bàn rồi mở miệng “Ê a?”

Thạch bà bà thò đầu qua nhìn bảo bối nhỏ hỏi: “Nhu Nhu đói rồi sao?”

Phó Nguyệt bắt được cái tay nhỏ đang quơ lộn xộn của con bé: “Ta mới cho con bé ăn cách đây không lâu.”

Thạch bà bà nghĩ nghĩ, nói thương lượng với Phó Nguyệt: “Hiện tại con bé cũng có thể ăn một chút những thứ khác, để ta đi làm một ít cháo bột cho Nhu Nhu nhé?”

Cái răng nhỏ của Nhu Nhu đã mọc ra một ít, có thể dần dần ăn dặm thêm một ít thức ăn phụ để gia tăng dinh dưỡng.

Phó Nguyệt đồng ý: “Cũng được.”

Bình luận

71 bình luận

  • Truyện cực hay ,văn phong mượt Cảm ơn các dịch giả nhé❤️

    Ngân Nguyễn 2 ngày trước · Trả lời

  • sao từ chương 326 lại không xem được nhỉ

    LILY 4 ngày trước · Trả lời

  • Truyện hay, cốt truyện mạch lạc. Chương ko quá dài, đọc ko bị oải .Nhà dịch rất mượt, phong cách hành văn rất ổn luôn. Mn nên đọc nha khá thú vị

    Rain 1 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn shop đã dịch bộ này ❤️ mạch truyện nhẹ nhàng mà cuốn quá, đọc rất dễ chịu ❤️ ddúng chất chữa lành luôn ạ

    GiangPer 3 tuần trước · Trả lời

    • cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện ạ :3

      Anan 3 tuần trước · Trả lời

  • Hết luôn rồi à shop?

    Hellen 1 tháng trước · Trả lời

    • dạ truyện đã full rùi ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bài học rút ra: nhất định phải thật giỏi một cái gì đó để thành công. Hãy giúp đỡ mọi người trong khả năng của mình.

    Chimmytata 1 tháng trước · Trả lời

    • Ai bảo ngôn tình là nhảm nhí, nhiều cái bài học hay mà đúng khum 😘

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Nàng ơi t thấy thiếu 1 đoạn ngắn mn về thăm mộ và truongg thẩm kể tr ý

    Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

    • đoạn đó mình check lại cũng không thấy nên coi như tình tiết nhanh nhó :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chô khạp

      Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

  • Chương 260 bị cắt mất 1 đoạn liên kết vs chương 259 xong còn bị lặp lại nữa editor ơi

    Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • ko biết có bị lỗi ko chứ mình vẫn thấy bthg ý :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chương 259 mới gặp Ngô Thúc mà chương 260 đã đi thăm mộ xong rồi 😅

      Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • Mình cũng bị á, vừa 259 tới cảnh Ngô Thúc thả bồ câu xong qua 260 lại là Ngô Thúc gọi Diệp An lấy đồ tặng Trương thẩm, hổng biết có sự kiện gì xảy ra luôn 🥲

      Silv 1 tháng trước · Trả lời

    • Tui cũng kb sao, thui các bồ coi như chỗ đó tình tiết nhanh đi ha ☺️

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay xuất sắc, mê quá sức. Cảm ơn nhà dịch rất rất nhiều. Đọc truyện như đắm mình trong dòng suối mát lành giải toả tâm trạng vô cùng ạ

    Rouge2011 1 tháng trước · Trả lời

    • cảm ơn b đã ủng hộ truyện ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ơi ví dụ mình lười đọc muốn sao chép cho trình đọc văn bản đọc cho nghe thì phải làm sao ạ, chứ đọc vậy hoài đau mắt nhưng truyện lại cuốn quá 😢😢😢

    Ni 1 tháng trước · Trả lời

    • cố lên bồ ơi chứ web chống sao chép á :>

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

Loading...