Xuyên không về cổ đại, ta gả cho nông phu làm kiều thê - Chương 221: Oán hận 2

Cập nhật lúc: 2024-07-05 05:09:40
Lượt xem: 978

Thạch Dương đỡ bà đi, bà cũng đi theo, như một con rối gỗ vô hồn.

Mọi người trở lại nhà chính.

Tiêu Thái đốt chậu than, Thạch Mãn cũng mang một chậu nước ấm tới.

"Bà?" Thạch Dương ngồi xổm trước mặt Thạch bà bà, nhẹ nhàng gọi.

Thần sắc Thạch bà bà m.ô.n.g lung, nhìn xuống dưới mặt đất, không biết là đang suy nghĩ điều gì.

Nhìn ánh mắt lo lắng của Thạch Dương và Thạch Mãn, Phó Nguyệt thở dài.

Nàng kêu Tiêu Thái lấy một cái ghế dựa để bên cạnh Thạch bà bà, sau đó nàng lấy khăn bỏ vào chậu nước, thấm ướt rồi vắt.

Phó Nguyệt cầm lấy bàn tay thô ráp của Thạch bà bà, nhẹ nhàng lau, lúc nãy bà chống tay dưới đất, vừa bẩn lại vừa lạnh.

Phó Nguyệt mềm dẻo nói: "Thạch bà bà, người nhìn xem Thạch Mãn và Thạch Dương đi, hai đứa nó đều sợ chế.t khiếp rồi kìa."

Thạch bà bà nghe lời phu nhân, bà ngẩng đầu một cách máy móc.

Nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Thạch Dương và Thạch Mãn, ngay cả A Giản cũng đang dựa vào chân anh trai, lo âu nhìn bà.

Phó Nguyệt lau khô tay Thạch bà bà, sau khi rửa sạch chiếc khăn, nàng bảo Tiêu Thái đổi một chậu nước ấm khác.

Phó Nguyệt cầm tay bà, thành khẩn nói: "Chúng ta sớm đã là người một nhà, có chuyện gì bà cứ nói, đừng để trong bụng, muốn nói gì cũng được hết."

Thạch Dương cũng gật đầu.

Thạch bà bà nhìn cậu, im lặng trong chốc lát, sau đó nâng cánh tay run rẩy đặt lên đầu Thạch Dương.

"Không có, không còn thì tốt, không còn thì tốt..." Nói xong lời vô vị, Thạch bà bà lại lệ rơi đầy mặt.

Bà sống ngay thẳng hơn nửa đời người, không ngờ lại sinh ra một đứa nghiệt súc như vậy, bà thẹn với liệt tổ liệt tông Thạch gia, lại xấu hổ với đứa con dâu đã mất sớm. Sau này tên khốn đó mê muội đến mức bán mẹ bán con, không thể trị được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/chuong-221-oan-han-2.html.]

Nếu không phải gặp được lão gia và phu nhân, ba người bọn họ nào có được quang cảnh tốt như hiện tại.

Hiện tại kẻ vô liêm sỉ kia tự mình tìm đường chế.t, bà nên... nên hận hắn, nên cảm thấy giải thoát, không nên khóc như vậy, không thể làm cho hai đứa nó lo lắng nữa.

Thạch Dương suy nghĩ, vành mắt đỏ hoe, tay nắm chặt lại, toàn thân căng cứng.

Giờ phút này, trong lòng cậu ngũ vị tạp trần.

Đối với người hại chế.t mẫu thân của mình, cậu đã nhiều lần vừa ôm muội muội né tránh đòn roi, vừa nguyền rủa hắn. Hiện tại người đã không còn nữa, nhưng cậu lại không cảm thấy thống khoái vui vẻ chút nào.

Tiêu Thái đi nhanh về nhanh, hắn bưng chậu nước ấm mới đặt lên mặt bàn. Một lần nữa Phó Nguyệt giặt sạch chiếc khăn rồi nhẹ nhàng lau mặt cho Thạch bà bà.

Có một số việc không thể tránh khỏi, phải trực tiếp đối mặt mới có thể vượt qua nó.

Phó Nguyệt: "Bà có tính toán gì không, cứ nói hết ra, chúng ta cùng nhau thương lượng."

Không biết chiếc khăn tay mà Phó Nguyệt đưa cho Thạch bà bà có sưởi ấm bà.

Bà cầm lấy tay của Thạch Mãn và Thạch Dương, chậm rãi mở miệng nói: "Các cháu cũng nghe rõ rồi chứ? A Dương muốn làm như thế nào?"

Thạch Dương cầm bàn tay to thô ráp của bà, cúi đầu trầm mặc trong phút chốc, sau đó mới nhìn Thạch bà bà và nghiêm túc nói: "A Dương đều nghe theo bà."

Thạch Mãn cũng gật đầu liên tục.

Nàng cũng đều nghe theo bà và anh trai.

Người nọ chế.t rồi, cũng không thể bắt bọn họ trở về đánh đập được, nàng không sợ hắn.

Hai mắt Thạch bà bà từ từ nhắm lại, thở dài một tiếng rồi nói: "Người chế.t như đèn tắt. Hãy để bà tự tay chôn cái thứ nghiệp chướng mà mình đã sinh ra này."

Thạch bà bà ngẩng đầu nhìn Tiêu Thái và Phó Nguyệt nói: "Lão gia, phu nhân, hai người yên tâm. Nợ nần của tên nghiệp chướng kia là chuyện trước đó giữa hắn và đổ phường, nếu đổ phường đã dám cho người như vậy vay nợ, thì bọn chúng cũng phải tự gánh vác tổn thất. Chúng ta đã bị bán đi, sớm đã không còn quan hệ gì với hắn."

Nếu nói người bà oán hận đến tán tận lương tâm là đứa con kia, thì đổ phường là nơi Thạch bà bà ghét thứ hai.

Bọn họ có thể nhặt xác nhập liệm cho Thạch Đại Minh, đó cũng là chuyện cuối cùng bọn họ làm cho hắn, sao còn phải bận tâm đến cái số nợ rối mù kia chứ!

Bình luận

71 bình luận

  • Truyện cực hay ,văn phong mượt Cảm ơn các dịch giả nhé❤️

    Ngân Nguyễn 2 ngày trước · Trả lời

  • sao từ chương 326 lại không xem được nhỉ

    LILY 4 ngày trước · Trả lời

  • Truyện hay, cốt truyện mạch lạc. Chương ko quá dài, đọc ko bị oải .Nhà dịch rất mượt, phong cách hành văn rất ổn luôn. Mn nên đọc nha khá thú vị

    Rain 1 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn shop đã dịch bộ này ❤️ mạch truyện nhẹ nhàng mà cuốn quá, đọc rất dễ chịu ❤️ ddúng chất chữa lành luôn ạ

    GiangPer 3 tuần trước · Trả lời

    • cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện ạ :3

      Anan 3 tuần trước · Trả lời

  • Hết luôn rồi à shop?

    Hellen 1 tháng trước · Trả lời

    • dạ truyện đã full rùi ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bài học rút ra: nhất định phải thật giỏi một cái gì đó để thành công. Hãy giúp đỡ mọi người trong khả năng của mình.

    Chimmytata 1 tháng trước · Trả lời

    • Ai bảo ngôn tình là nhảm nhí, nhiều cái bài học hay mà đúng khum 😘

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Nàng ơi t thấy thiếu 1 đoạn ngắn mn về thăm mộ và truongg thẩm kể tr ý

    Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

    • đoạn đó mình check lại cũng không thấy nên coi như tình tiết nhanh nhó :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chô khạp

      Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

  • Chương 260 bị cắt mất 1 đoạn liên kết vs chương 259 xong còn bị lặp lại nữa editor ơi

    Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • ko biết có bị lỗi ko chứ mình vẫn thấy bthg ý :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chương 259 mới gặp Ngô Thúc mà chương 260 đã đi thăm mộ xong rồi 😅

      Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • Mình cũng bị á, vừa 259 tới cảnh Ngô Thúc thả bồ câu xong qua 260 lại là Ngô Thúc gọi Diệp An lấy đồ tặng Trương thẩm, hổng biết có sự kiện gì xảy ra luôn 🥲

      Silv 1 tháng trước · Trả lời

    • Tui cũng kb sao, thui các bồ coi như chỗ đó tình tiết nhanh đi ha ☺️

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay xuất sắc, mê quá sức. Cảm ơn nhà dịch rất rất nhiều. Đọc truyện như đắm mình trong dòng suối mát lành giải toả tâm trạng vô cùng ạ

    Rouge2011 1 tháng trước · Trả lời

    • cảm ơn b đã ủng hộ truyện ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ơi ví dụ mình lười đọc muốn sao chép cho trình đọc văn bản đọc cho nghe thì phải làm sao ạ, chứ đọc vậy hoài đau mắt nhưng truyện lại cuốn quá 😢😢😢

    Ni 1 tháng trước · Trả lời

    • cố lên bồ ơi chứ web chống sao chép á :>

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

Loading...