Xuyên không về cổ đại, ta gả cho nông phu làm kiều thê - Chương 200 - Tể Từ tự 1

Cập nhật lúc: 2024-07-05 04:18:49
Lượt xem: 1,302

Hôm trung thu, Thạch Dương đã theo Tiêu Thái xử lý hết những chuyện trong ngoài cửa hàng, không để Phó Nguyệt bận tâm dính tay vào nữa.

Đóng cửa hàng xong, Phó Nguyệt để ba người thạch gia tự ra ngoài du ngoạn.

Nàng cũng chuẩn bị cùng Tiêu Thái đi Tể Từ tự một chuyến.

Ngày lễ như này phải ra ngoài xem náo nhiệt một chút, tất cả mọi người đều rất mong đợi.

Thạch bà bà: “Phu nhân, không bằng để A Giản theo chúng ta ra ngoài chơi.”

Thạch Dương cũng kéo tay Tiêu Giản: “Sư phụ, chúng ta sẽ chăm sóc tốt cho A Giản.”

Tiêu Thái phải săn sóc Phó Nguyệt suốt đường đi, Thạch bà bà lo rằng nếu hắn phải phân tâm để ý Tiêu Giản thì sẽ không chăm sóc được tốt.

Phó Nguyệt cười hỏi Tiêu Giản: “A Giản muốn ra cửa đi dạo chơi chợ với Thạch bà bà hay muốn cùng chúng ta lên núi?”

Tiêu Giản tò mò: “Lên núi làm gì vậy?”

Phó Nguyệt: “Đến Tể Từ tự dâng hương đó.”

Đi miếu dâng hương nào có sự náo nhiệt ngoài chợ.

Tiêu Giản vô cùng vui vẻ theo chân Thạch Dương, cùng nhau đi ra cửa.

Trước khi đi, cậu còn ra vẻ ông cụ non dặn dò Tiêu Thái: “Ca, ca phải chăm sóc cho tẩu tẩu thật kỹ lưỡng đó.”

“Được rồi, đệ đi nhanh đi. Ngoài đường nhiều người, theo sát A Dương.” Tiêu Thái buồn cười khoát khoát tay với cậu.

Chia binh hai đường.

Tể Từ tự nằm trên một ngọn núi nhỏ bên ngoài thành Đông Châu, phong cảnh thanh tĩnh, hương khói nghi ngút.

Bây giờ là trung thu, đường núi ngày thường người đi người đến nối liền không dứt giờ lại ít ỏi không có bao nhiêu.

Chuyện này ngược lại giúp cho hai người Phó Nguyệt đi đứng dễ dàng hơn.

Thế núi không cao, Phó Nguyệt đi một lát lại nghỉ một lát, còn có Tiêu Thái phụ đỡ một tay, nàng nhàn nhã bước vào miếu.

“Thí chủ, người tới rồi.”

Một lão hòa thượng mi mắt hiền từ ra ngoài tiếp đãi nàng.

Phó Nguyệt cụp mắt hành lễ: “Thanh Trần đại sư, lại quấy rầy rồi, vị này là phu quân của ta.”

Tiêu Thái cũng cúi đầu gọi một tiếng theo Phó Nguyệt: “Thanh Trần đại sư.”

“Hai vị thí chủ, mời đi theo ta.” Thanh Trần đại sư gật đầu, dẫn bọn họ ra đằng sau điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/chuong-200-te-tu-tu-1.html.]

Phó Nguyệt nhớ lại lúc trước mình tới, những đường tắt vòng quanh cong cong nàng đều biết, lại còn nhắc nhở Tiêu Thái chú ý dưới chân.

Tiêu Thái lặng lẽ đi theo nàng.

Thanh Trần đại sư đẩy cửa ra, “Thí chủ, mời vào.”

Đợi đến khi hai người bọn họ đi vào, Thanh Trần đại sư yên lặng khép cửa lại, để lại chỗ này cho bọn họ.

Tiêu Thái nhìn xung quanh một lượt.

Căn phòng này không giống những căn phòng khác, tượng thần phật bên trong không nhiều, hai bên căn phòng nhỏ bày đầy giá gỗ cao thấp.

Trên giá gỗ bày đầy đèn dầu, giờ phút này đang sáng rỡ.

Phó Nguyệt lấy giỏ mang tới từ trong tay Tiêu Thái.

Nàng vừa lấy hoa, < Địa Tàng Kinh > do đích thân mình chép ra, đặt trước mặt Địa Tạng Vương bồ tát, vừa giải thích với Tiêu Thái: “Trung thu hàng năm, ta sẽ tới đây cầu phúc nối đèn cho phụ mẫu và huynh của ta.”

Tiêu Thái trầm ngâm nhìn gương mặt bình tĩnh của Phó Nguyệt, mím môi không nói lời nào.

Hắn đi lên trước, cùng Phó Nguyệt quỳ xuống đệm hương bồ, chân thành dập đều.

Phó Nguyệt rất ít khi nói tới chuyện phụ mẫu ngày xưa, Tiêu Thái cũng từng trải qua chuyện này nên không hỏi nhiều tránh đ.â.m vào vết thương của nàng.

Nếu nàng định mở miệng bày tỏ hết, hắn sẽ kiên nhẫn nghe.

Tiêu Thái nghĩ vậy cũng là đang hiểu lầm Phó Nguyệt.

Phó Nguyệt không phải không nói, mà là nàng cũng không biết.

Nguyên chủ bệnh nặng không thể chống đỡ được nữa, nàng có duyên nên một lần nữa mở mắt trên người nàng ta.

Tuổi của tiểu cô nương không lớn lắm, từ thời thơ ấu đã lớn lên dưới sự sủng ái của cha mẹ. Bất ngờ gặp biến cố, phải sống lang thang, Phó Nguyệt cứ hồi tưởng lại chuyện ngày trước thì đều cảm giác chúng bị trùm lên một bức màn, những thứ có thể nhớ rất ít.

Hơn nữa đã chừng mười năm trôi qua, trí nhớ vốn thưa thớt cũng ở dòng thời gian trôi qua vô tình từ từ nhạt nhòa.

Phó Nguyệt hơn hai mươi tuổi ở thời hiện đại không thể tính là tin phật, tin đạo làm người.

Nàng xuất thân là cô nhi, không tin trời cũng chẳng tin số mệnh, chỉ tin mình.

Từ không tới có, nàng dựa vào hai bàn tay mình, đánh liều mua được một nơi dung thân.

Nhưng ngày đó chuyển kiếp, nàng không thể nói được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Phó Nguyệt dứt khoát không bận lòng.

Đối với những chuyện bản thân không biết, mang lòng kính sợ là được.

Bình luận

71 bình luận

  • Truyện cực hay ,văn phong mượt Cảm ơn các dịch giả nhé❤️

    Ngân Nguyễn 2 ngày trước · Trả lời

  • sao từ chương 326 lại không xem được nhỉ

    LILY 4 ngày trước · Trả lời

  • Truyện hay, cốt truyện mạch lạc. Chương ko quá dài, đọc ko bị oải .Nhà dịch rất mượt, phong cách hành văn rất ổn luôn. Mn nên đọc nha khá thú vị

    Rain 1 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn shop đã dịch bộ này ❤️ mạch truyện nhẹ nhàng mà cuốn quá, đọc rất dễ chịu ❤️ ddúng chất chữa lành luôn ạ

    GiangPer 3 tuần trước · Trả lời

    • cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện ạ :3

      Anan 3 tuần trước · Trả lời

  • Hết luôn rồi à shop?

    Hellen 1 tháng trước · Trả lời

    • dạ truyện đã full rùi ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bài học rút ra: nhất định phải thật giỏi một cái gì đó để thành công. Hãy giúp đỡ mọi người trong khả năng của mình.

    Chimmytata 1 tháng trước · Trả lời

    • Ai bảo ngôn tình là nhảm nhí, nhiều cái bài học hay mà đúng khum 😘

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Nàng ơi t thấy thiếu 1 đoạn ngắn mn về thăm mộ và truongg thẩm kể tr ý

    Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

    • đoạn đó mình check lại cũng không thấy nên coi như tình tiết nhanh nhó :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chô khạp

      Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

  • Chương 260 bị cắt mất 1 đoạn liên kết vs chương 259 xong còn bị lặp lại nữa editor ơi

    Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • ko biết có bị lỗi ko chứ mình vẫn thấy bthg ý :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chương 259 mới gặp Ngô Thúc mà chương 260 đã đi thăm mộ xong rồi 😅

      Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • Mình cũng bị á, vừa 259 tới cảnh Ngô Thúc thả bồ câu xong qua 260 lại là Ngô Thúc gọi Diệp An lấy đồ tặng Trương thẩm, hổng biết có sự kiện gì xảy ra luôn 🥲

      Silv 1 tháng trước · Trả lời

    • Tui cũng kb sao, thui các bồ coi như chỗ đó tình tiết nhanh đi ha ☺️

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay xuất sắc, mê quá sức. Cảm ơn nhà dịch rất rất nhiều. Đọc truyện như đắm mình trong dòng suối mát lành giải toả tâm trạng vô cùng ạ

    Rouge2011 1 tháng trước · Trả lời

    • cảm ơn b đã ủng hộ truyện ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ơi ví dụ mình lười đọc muốn sao chép cho trình đọc văn bản đọc cho nghe thì phải làm sao ạ, chứ đọc vậy hoài đau mắt nhưng truyện lại cuốn quá 😢😢😢

    Ni 1 tháng trước · Trả lời

    • cố lên bồ ơi chứ web chống sao chép á :>

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

Loading...