Xuyên không về cổ đại, ta gả cho nông phu làm kiều thê - Chương 2 - Ra khỏi phủ 2

Cập nhật lúc: 2024-07-05 04:41:01
Lượt xem: 4,932

“Thủy Linh, ta chỉ sợ không bảo vệ được ngươi! Ngươi cùng Xảo Lan không còn nhỏ tuổi nữa, để ta đi bẩm báo với phụ thân, thả các ngươi ra khỏi phủ thôi.”

Tự do đột ngột xuất hiện, Phó Nguyệt cảm thấy không chân thật, chậm rãi bình tĩnh lại.

“Tiểu thư, nô tỳ cùng Xảo Lan đều đi rồi, ai sẽ tới hầu hạ tiểu thư. Nô tỳ đã nhận lời phu nhân đời trước rằng sẽ chăm sóc tốt cho tiểu thư.”

Nhắc tới mẫu thân, hốc mắt Triệu Vân Liên hơi ửng đỏ.

“Ngươi đừng lo lắng cho ta. Hôm kia ngoại tổ mẫu gửi thư, chờ ta quay về kinh, bà sẽ đưa hai nha hoàn cùng ma ma lại đây cho ta. Phu nhân sẽ vì sĩ diện, trưởng bối ban cho không thể từ chối.”

“Không phải ngươi còn muốn đi tìm ca ca sao? Đi thôi.”

“Ân tình của tiểu thư, nô tỳ suốt đời không quên!” Phó Nguyệt lui ra phía sau một bước, cúi người hành lễ.

“Tiểu thư! Tiểu thư!”

Xảo Lan vén rèm lên, cao giọng gọi.

“Nhị thiếu gia, tam tiểu thư, tứ tiểu thư đều đã sắp đến đại đường dùng cơm, chúng ta cũng mau qua đi thôi.”

Phó Nguyệt cùng Xảo Lan đỡ Triệu Vân Liên đứng dậy, đi bộ về phía đại đường.

Sau khi dùng cơm dùng xong, người Triệu gia theo thường lệ ai làm việc nấy.

Triệu Thanh Tùng xử lý chuyện giao tiếp hành chính.

Nhị thiếu gia Triệu Thừa Tín là thiếu gia duy nhất trong phủ, năm nay mười lăm tuổi, nhỏ hơn Triệu Vân Liên một tuổi, sau khi Phương Hoa được nâng lên làm chính thê thì càng được chiều chuộng như bảo bối châu báu, hô mưa gọi gió. Không biết đọc sách nhưng ăn nhậu chơi bời cái gì cũng thành thạo.

Triệu Thừa Tín vừa dùng cơm, vừa thỉnh thoảng ngắm Phó Nguyệt đang đứng phía sau Triệu Vân Liên.

Còn tự nhận mọi hành động của mình đã được giấu kín, Triệu Vân Mộng ngẩng đầu nhìn thấy, bĩu môi, trợn trừng mắt, tiện thể trợn mắt nhìn về đại tỷ Triệu Vân Liên.

Triệu Vân Liên cúi đầu thản nhiên dùng cơm, coi như không nhìn thấy gì hết.

Chờ đến khi phụ thân rời đi, Triệu Thừa Tín liền ném chén đũa sang một bên “Nương, con đi trước, hôm nay con có hẹn cùng đám đường huynh đi chơi cờ viện!” Triệu Thừa Tín nói qua với mẫu thân một tiếng, lập tức chạy mất dạng.

Phương Hoa luôn miệng sai đám nô tài đuổi kịp Triệu Thừa Tín, để ý thiếu gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/chuong-2-ra-khoi-phu-2.html.]

Triệu Vân Mộng là muội út cùng một mẹ đẻ ra với hắn, mười ba tuổi, kiêu kỳ bá đạo. Tuy Tam tiểu thư Triệu Vân Vũ cũng mười ba tuổi, nhưng là do người thiếp là Liễu thị sinh ra, tính tình ngoan ngoãn vâng lời, thường thường đi theo sau Triệu Vân Mộng.

Sắp tới ra cửa, trong phủ cần phải dọn dẹp sửa soạn không ít đồ vật.

Triệu phu nhân bảo ba tỷ muội tự đi về phòng sửa soạn rồi nghỉ ngơi.

Tới chạng vạng, sau khi Triệu Thanh Tùng trở về phủ, Triệu Vân Liên dẫn theo Phó Nguyệt và Xảo Lan đi tới thư phòng.

Quản gia nhìn thấy đại tiểu thư tới đây liền vào thư phòng bẩm báo một tiếng, dẫn Triệu Vân Liên vào.

“Có chuyện gì?”

Triệu Thanh Tùng đã đứng tuổi, ông vừa mới vào phủ, trên người vẫn mặc công phục chưa kịp thay, vừa viết chữ vừa hỏi nữ nhi vốn trầm mặc ít lời từ xưa đến nay.

Sau khi Triệu Vân Liên hành lễ liền dịu dàng nói: “Chúng ta ít ngày nữa sẽ phải quay về kinh, dựa theo lệ thường đám nha hoàn bên cạnh nữ nhi cũng đã đến tuổi kết hôn có thể thả ra khỏi phủ. Nữ nhi liền nghĩ trước khi quay về kinh thả bọn họ ra khỏi phủ, tránh cho sau này về kinh mọi việc bề bộn lại phải làm phiền phụ thân và phu nhân việc nhỏ này.”

“Ừ, con suy xét chu đáo. Việc ở sau nhà con cứ nói với phu nhân là được.”

“Phụ thân, bọn họ là do lúc mẫu thân còn sống chọn mua, làm bạn với nữ nhi đã hơn mười năm. Nữ nhi muốn cho mỗi người bọn họ một phần lễ vật làm hồi môn, thả bọn họ ra khỏi phủ tự do kết hôn, cũng làm trọn một phần duyên số của mẫu thân và nữ nhi.”

Nghe thấy con gái nhắc tới phu nhân đời trước, ngòi bút của Triệu Thanh Tùng chợt ngừng lại, hơi ngơ ngẩn một chút, người kia đã qua đời cũng đã hơn mười năm rồi.

Ngay sau đó ông lại cầm bút lông lần nữa, tiếp tục viết.

“Nếu như thế, con cứ quyết định là được. Lễ vật ta sẽ sai quản gia lát nữa đưa cho con.”

“Nữ nhi cảm tạ phụ thân đã chấp thuận, con xin cáo lui trước.”

“Ừ… Về đi.”

Triệu Vân Liên rời khỏi thư phòng.

Vừa mới trở lại viện Lạc Hà, quản gia đã đưa tới bốn mươi lượng bạc.

Cảm tạ quản gia xong, Triệu Vân Liên chia bạc thành hai phần, đẩy về phía Phó Nguyệt cùng Xảo Lan.

Xảo Lan nghi hoặc mà nhìn về phía tiểu thư, đây là ý gì?

Bình luận

71 bình luận

  • Truyện cực hay ,văn phong mượt Cảm ơn các dịch giả nhé❤️

    Ngân Nguyễn 2 ngày trước · Trả lời

  • sao từ chương 326 lại không xem được nhỉ

    LILY 4 ngày trước · Trả lời

  • Truyện hay, cốt truyện mạch lạc. Chương ko quá dài, đọc ko bị oải .Nhà dịch rất mượt, phong cách hành văn rất ổn luôn. Mn nên đọc nha khá thú vị

    Rain 1 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn shop đã dịch bộ này ❤️ mạch truyện nhẹ nhàng mà cuốn quá, đọc rất dễ chịu ❤️ ddúng chất chữa lành luôn ạ

    GiangPer 3 tuần trước · Trả lời

    • cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện ạ :3

      Anan 3 tuần trước · Trả lời

  • Hết luôn rồi à shop?

    Hellen 1 tháng trước · Trả lời

    • dạ truyện đã full rùi ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bài học rút ra: nhất định phải thật giỏi một cái gì đó để thành công. Hãy giúp đỡ mọi người trong khả năng của mình.

    Chimmytata 1 tháng trước · Trả lời

    • Ai bảo ngôn tình là nhảm nhí, nhiều cái bài học hay mà đúng khum 😘

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Nàng ơi t thấy thiếu 1 đoạn ngắn mn về thăm mộ và truongg thẩm kể tr ý

    Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

    • đoạn đó mình check lại cũng không thấy nên coi như tình tiết nhanh nhó :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chô khạp

      Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

  • Chương 260 bị cắt mất 1 đoạn liên kết vs chương 259 xong còn bị lặp lại nữa editor ơi

    Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • ko biết có bị lỗi ko chứ mình vẫn thấy bthg ý :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chương 259 mới gặp Ngô Thúc mà chương 260 đã đi thăm mộ xong rồi 😅

      Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • Mình cũng bị á, vừa 259 tới cảnh Ngô Thúc thả bồ câu xong qua 260 lại là Ngô Thúc gọi Diệp An lấy đồ tặng Trương thẩm, hổng biết có sự kiện gì xảy ra luôn 🥲

      Silv 1 tháng trước · Trả lời

    • Tui cũng kb sao, thui các bồ coi như chỗ đó tình tiết nhanh đi ha ☺️

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay xuất sắc, mê quá sức. Cảm ơn nhà dịch rất rất nhiều. Đọc truyện như đắm mình trong dòng suối mát lành giải toả tâm trạng vô cùng ạ

    Rouge2011 1 tháng trước · Trả lời

    • cảm ơn b đã ủng hộ truyện ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ơi ví dụ mình lười đọc muốn sao chép cho trình đọc văn bản đọc cho nghe thì phải làm sao ạ, chứ đọc vậy hoài đau mắt nhưng truyện lại cuốn quá 😢😢😢

    Ni 1 tháng trước · Trả lời

    • cố lên bồ ơi chứ web chống sao chép á :>

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

Loading...