Xuyên không về cổ đại, ta gả cho nông phu làm kiều thê - Chương 102 - Tin đồn 2

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:18:52
Lượt xem: 1,979

Tẩu tử nàng ấy kéo đệ muội mới nói tùy tiện này qua, thấp giọng nói: “Muội không biết vụ kiện này, Tiêu gia có mười mẫu đất, còn lại sáu mẫu đất đều bị đại phòng chiếm.”

“Nhiều như vậy sao?”

Vương nhị lão thái: “Ta nhớ rõ Tiêu lão ca cùng Tiền muội muội năm đó đều là người chăm chỉ, đất tốt và nhà gạch đều cho đại phòng. Quanh năm tích cóp sao lại chỉ phân chia cho các ngươi ba lượng chứ?”

Người mà Vương nhị lão thái nhắc đến chính là ông bà nội của Tiêu Thái.

Tiêu gia gia chạy nạn tới thôn An Bình, cưới cô nương độc nhất nhà họ Tiền, mọi gia sản và đồng ruộng của Tiền gia đều cho nữ nhi và con rể.

Ông bà nội đều là người chăm chỉ, nếu không cũng sẽ không thay những đồng ruộng cấp trung đẳng và hạ đẳng bằng những ruộng mới, phòng đắp bùn đất biến thành phòng xây bằng gạch.

Nếu nói không có tích cóp gì thì đoàn người kia không tin.

Tiêu Thái cụp mắt, che giáu sự lạnh lẽo trong mắt, hờ hững nói: “Trưởng thôn cùng trưởng lão trong tộc ba năm trước đây đã chủ trì phân chia xong rồi, nếu Vương nhị bà bà không tin thì đi hỏi trưởng thôn một chút.”

“Haiz, vậy ta sẽ đi hỏi một chút…… hỏi một chút.” Vương nhị lão thái nghe được đáp án mà mình muốn, cười mỉa lui về chỗ bên cạnh nương tử Tôn Trường Phú.

Phó Nguyệt thấy toàn thân Tiêu Thái lãnh đạm, nhẹ vỗ về cánh tay hắn, xoay người xa cách mà cười nói: “Ta nhớ trong nhà quần áo còn phơi ở trong sân, hôm nay trời tối rồi, ngộ nhỡ ngấm sương sớm thì không tốt. Mọi người cứ đi từ từ, chúng ta đi trước.”

Nàng vừa nói xong, Tiêu Thái ăn ý mà bế Tiêu Giản lên, theo Phó Nguyệt nhanh chóng đi xa, bỏ xa đám đường đang đi chậm rãi ở phía sau.

Tiêu Giản không hiểu lắm những người đó vừa bàn tán cái gì, nhưng không hiểu vì sao cậu bé lại cảm thấy không phải chuyện tốt, giờ phút này ngoan ngoãn mà ôm ca ca.

Chờ cách một đoạn, Phó Nguyệt mới chậm lại bước chân: “A Thái ca, chuyện quá khứ cứ để cho nó qua đi. Chúng ta dựa vào chính mình cũng sẽ có cuộc sống tốt đẹp, đừng chấp nhặt những kẻ tiểu nhân đó, khiến làm hỏng tâm trạng của chúng ta.”

Nhìn Phó Nguyệt nghiêm túc an ủi mình, con ngươi lạnh băng của Tiêu Thái một lần nữa nhuốm đầy ấm áp: “Ừ, ta có các nàng.”

Thấy hắn dường như thật sự không để ý nữa, Phó Nguyệt yên lòng, nói nói cười cười cùng nhau về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/chuong-102-tin-don-2.html.]

Nàng quay đầu lại, không chú ý tới cánh môi của Tiêu Thái nhếch lên một nụ cười khẩy.

Nếu đại phòng Tiêu gia không năm lần bảy lượt tới tìm bọn họ gây phiền phức, từ trước đến nay Tiêu Thái chẳng thèm chấp nhặt đến người nhà kia.

Nhưng bọn họ cứ luôn mãi mạo phạm Phó Nguyệt và Tiêu Giản, Tiêu Thái không thể nhẫn nhịn được nữa.

Lần này coi như cho bọn họ một bài học nho nhỏ, chẳng qua chỉ thả ra một ít tin tức chân thật, còn những chuyện về sau thì ……

**

Thấy ba người nhà Tiêu gia đi xa, nương tử Tôn Trường Phú hơi đắc ý mà nói với Vương nhị bà tử: “Bà bà, con nói đúng không. Tiền bạc trong gia sản Tiêu gia kia đều rơi vào tay đại phòng.”

Vương nhị lão thái đáp: “Tiểu tử Tiêu Thái này thế mà cũng nhịn được? Nhị phòng dường như chỉ được phân số lẻ.”

Nương tử Tôn Trường Phú cười nhạo: “Chỉ sợ là ngay cả số lẻ cũng chẳng có. Với tính cách của Thôi Hạnh Hoa kia, không chừng ôm khư khư hết bao nhiêu bạc đó.”

“Chẳng thế thì sao! Ta nhớ rõ khi Tiêu lão ca còn sống, cuộc sống của nhà hắn không tệ đâu.”

Thấy hai người bọn họ nói qua nói lại về chuyện Thôi Hạnh Hoa rốt cuộc chiếm bao nhiêu bạc, mọi người liền hạ giọng thấp xuống nghe hai người tám chuyện.

Nương tử Tôn Trường Phú thấy mọi người đều chờ nghe bọn họ tiếp tục nói, có người cổ động khiến bà ta càng nói càng hăng: “Con giặc cái kia tính tình bủn xỉn, nghe nói chỉ chịu lấy năm lượng để cho Tiêu Đại Bảo đón dâu.”

“Năm lượng? Nhà ta cưới vợ, còn phải lấy sáu lượng tích cóp ra để làm sính lễ đó!” Một bà thím kinh ngạc hô lên.

Mọi người nghe được một tin tức bùng nổ như vậy, thi nhau ríu rít bàn tán sôi nổi.

Vương nhị lão thái: “Ta nhớ Tiêu Đại Bảo xem mặt cô nương nhà họ Vương ở thôn bên cạnh phải không?”

Có một bà thím từ thôn ấy gả về đây đứng ra nói: “Đúng là ở bên kia của nhà mẹ đẻ ta, gia cảnh của cô nương ấy cũng không kém.”

Nương tử Tôn Trường Phú nhìn những bà con lối xom xung quanh trao đổi tin tức, nước miếng bay tứ tung, cười ha hả mà thầm nghĩ: “Lại có trò hay xem rồi!”

Bình luận

71 bình luận

  • Truyện cực hay ,văn phong mượt Cảm ơn các dịch giả nhé❤️

    Ngân Nguyễn 2 ngày trước · Trả lời

  • sao từ chương 326 lại không xem được nhỉ

    LILY 4 ngày trước · Trả lời

  • Truyện hay, cốt truyện mạch lạc. Chương ko quá dài, đọc ko bị oải .Nhà dịch rất mượt, phong cách hành văn rất ổn luôn. Mn nên đọc nha khá thú vị

    Rain 1 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn shop đã dịch bộ này ❤️ mạch truyện nhẹ nhàng mà cuốn quá, đọc rất dễ chịu ❤️ ddúng chất chữa lành luôn ạ

    GiangPer 3 tuần trước · Trả lời

    • cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện ạ :3

      Anan 3 tuần trước · Trả lời

  • Hết luôn rồi à shop?

    Hellen 1 tháng trước · Trả lời

    • dạ truyện đã full rùi ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bài học rút ra: nhất định phải thật giỏi một cái gì đó để thành công. Hãy giúp đỡ mọi người trong khả năng của mình.

    Chimmytata 1 tháng trước · Trả lời

    • Ai bảo ngôn tình là nhảm nhí, nhiều cái bài học hay mà đúng khum 😘

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Nàng ơi t thấy thiếu 1 đoạn ngắn mn về thăm mộ và truongg thẩm kể tr ý

    Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

    • đoạn đó mình check lại cũng không thấy nên coi như tình tiết nhanh nhó :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chô khạp

      Tee_456789 1 tháng trước · Trả lời

  • Chương 260 bị cắt mất 1 đoạn liên kết vs chương 259 xong còn bị lặp lại nữa editor ơi

    Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • ko biết có bị lỗi ko chứ mình vẫn thấy bthg ý :

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

    • Chương 259 mới gặp Ngô Thúc mà chương 260 đã đi thăm mộ xong rồi 😅

      Hannah 1 tháng trước · Trả lời

    • Mình cũng bị á, vừa 259 tới cảnh Ngô Thúc thả bồ câu xong qua 260 lại là Ngô Thúc gọi Diệp An lấy đồ tặng Trương thẩm, hổng biết có sự kiện gì xảy ra luôn 🥲

      Silv 1 tháng trước · Trả lời

    • Tui cũng kb sao, thui các bồ coi như chỗ đó tình tiết nhanh đi ha ☺️

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay xuất sắc, mê quá sức. Cảm ơn nhà dịch rất rất nhiều. Đọc truyện như đắm mình trong dòng suối mát lành giải toả tâm trạng vô cùng ạ

    Rouge2011 1 tháng trước · Trả lời

    • cảm ơn b đã ủng hộ truyện ạ ^^~

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ơi ví dụ mình lười đọc muốn sao chép cho trình đọc văn bản đọc cho nghe thì phải làm sao ạ, chứ đọc vậy hoài đau mắt nhưng truyện lại cuốn quá 😢😢😢

    Ni 1 tháng trước · Trả lời

    • cố lên bồ ơi chứ web chống sao chép á :>

      Anan 1 tháng trước · Trả lời

Loading...