Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 873

Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:27:31
Lượt xem: 29

Một cuộc điện thoại gọi tới.

“Từ chức?!” Giọng của bạn thân cất cao mấy độ: "Hôm nay không phải ngày cá tháng tư chứ?”

Lục Kiến Vi mở loa ngoài, để di động ra xa chút.

“Ừ, từ chức rồi, không muốn làm nô lệ cho tư bản nữa.”

“Có phải cậu có chuyện gì hay không?”

“Đúng vậy.”

“Có phải tên sếp dầu mỡ kia động tay động chân với cậu không?”

“Không phải, tớ trúng vé số rồi.”

“…”

Bạn tốt trầm mặc thật lâu mới nói: “Tớ xin nghỉ nửa ngày, lát nữa đi tới gặp cậu.”

“Tớ thật sự không có việc gì.” Lục Kiến Vi trịnh trọng nói: "Thật ra hôm nay ở tàu điện ngầm cứu người kia xong, tớ đột nhiên cảm thấy không có gì quan trọng hơn tánh mạng của bản thân.”

“Công việc làm cậu cảm thấy nghẹt thở?” Bạn thân dường như hiểu ra ý nàng: “Cậu muốn đi thả lỏng đúng không?”

“Ừ.” Lục Kiến Vi không thể nói thật với cô ấy, nói trúng vé số bạn thân cũng không tin, chỉ đành dùng cái cớ này.

Bạn thân: “Vậy được rồi, cậu muốn đi đâu chơi?”

“Còn chưa nghĩ xong.”

“Quyết định xong nhất định phải nói cho tớ đó, để cậu đi một mình tớ không yên tâm.”

Lục Kiến Vi: “Cậu quên video lúc nãy rồi sao?”

“Cái đó không phải do tiềm lực của cậu bùng nổ sao, tên kia lại thần chí không rõ, nếu gặp phải tám hy mười tên cao to thì sao… Phi phi phi! Cậu cứ xem như tớ đánh rắm đi.”

Lục Kiến Vi bị cô chọc cười.

“Chủ quản gọi tớ có việc rồi, tắt máy đây.”

“Hẹn gặp lại.”

Mấy ngày sau, di động của Lục Kiến Vi nhận được vô số thông báo, thù lao hơn 3 tỷ của hệ thống đã gửi vào thẻ ngân hàng, còn có mấy khu bất động sản.

Đời trước nàng đã gặp qua vô số vàng bạc tài bảo, hiện giờ hơn 3 tỷ này với nàng mà nói chỉ là một con số nhỏ.

Nàng đã có bản lĩnh an cư lạc nghiệp, cho dù làm gì cũng sẽ không để bản thân bị đói.

“Bùi Tri, chúng ta đi Điền tỉnh đi.”

Bùi Tri ngẩng đầu, buông cây bút nước trong tay xuống, nghiêm túc nói: “Điền tỉnh đúng là rất tốt, nhưng không biết có thể tìm được việc làm hay không.”

Mấy ngày nay hắn vẫn luôn dùng máy tính để học tập tri thức hiện đại, rong chơi trong vùng biển tri thức không thể tự kềm chế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-873.html.]

Hắn còn nhập gia tùy tục, đi tới tiệm cắt tóc dưới lầu cắt tóc ngắn, tóc cắt ra xong bỏ vào trong hộp cất giữ.

Lục Kiến Vi đi trung tâm thương mại mua cho hắn mấy bộ đồ thể thao, thân hình hoàn mỹ của Bùi Tri mặc vào quần áo mới mang đến cảm giác thoải mái lại sạch sẽ.

Nàng ngồi đối diện hắn, chống cằm cười hỏi: “Chàng muốn làm việc gì?”

“Nàngi đã nói nơi này có chỗ phá án giống với nha môn, ta có tìm hiểu thử, người bắt giữ phạm nhân gọi là cảnh sát, ta có thể làm cảnh sát không?”

Lục Kiến Vi: “Nhưng chàng hiện tại đến hộ khẩu cũng không có.”

“…”

“Hơn nữa muốn làm cảnh sát cần phải hoàn thành chín năm giáo dục bắt buộc, thi đậu cấp ba và đại học, sau khi tốt nghiệp còn phải thông qua thi tuyển mới có thể lên làm cảnh sát.”

Bùi Tri đã hiểu, cũng không cảm thấy thất vọng.

Nơi này so với võ lâm Khải triều yên ổn hơn rất nhiều, có lẽ không cần hắn và Vi Vi tiếp tục hành hiệp trượng nghĩa.

“Trước khi đi Điền tỉnh chúng ta phải đi mua xe.”

Bùi Tri đến giấy tờ còn không có, không thể ngồi giao thông công cộng, cho nên nàng lựa chọn mua xe, tự mình đi tới Điền tỉnh.

Lục Kiến Vi không mang tâm lí giàu xổi mà chi tiền phung phí, nàng chi một khoản tiền mua một chiếc xe tương đối khiêm tốn, mua bảo hiểm, thời gian chờ cấp biển số và xử lý một vài việc vặt cũng mất một tuần.

Trong cuối tuần này, nàng đồng thời tìm kiếm nơi dừng chân ở Điền tỉnh.

“Bùi Tri, chúng ta mở một homestay ở Điền tỉnh có được không?”

Bùi Tri buông bút vẽ, gật đầu nói: “Nàng muốn làm gì cũng được.”

“Nếu thâm hụt tiền thì sao?” Lục Kiến Vi cố ý chọc hắn.

Hắn không biết nàng có hơn 3 tỷ tiền tiết kiệm, thông qua học tập thường thức hiện đại, hắn đã nhận thức được hiện tại nàng “nghèo” như thế nào.

“Không sao, ta có thể kiếm tiền.” Bùi Tri nói: "Ta có xem qua mấy bộ phim cảnh sát, trong đó có nói có thể làm họa sĩ phác họa ngoài biên chế.”

Lục Kiến Vi nhướng mày: “Trách không được chàng bắt đầu học phác hoạ, chờ đi Điền tỉnh ta sẽ ghi danh lớp cho chàng học.”

“Nhưng…” Bùi Tri có chút chần chờ: "Đi học phải tốn rất nhiều tiền.”

“Nếu ta nói, kỳ thật ta là đệ tử ra ngoài rèn luyện của thế gia võ thuật thì chàng có tin hay không?”

Bùi Tri: “Tin.”

Khi còn ở Khải triều hắn nhận định trong lòng, lai lịch của Lục Kiến Vi không giống người bình thường, sau khi đi tới hiện đại, cơ thể hắn trở lại tuổi hai mươi tám, Bùi Tri càng thêm tin tưởng điều này.

Mặc kệ là thần tiên hạ phàm rèn luyện hay là cái khác, hắn hoàn toàn không để bụng.

Hắn chỉ cần biết, nàng vĩnh viễn luôn đáng tin là đủ rồi.

Lục Kiến Vi sống cả đời cùng hắn, tự nhiên cũng hiểu suy nghĩ của hắn. Việc của hệ thống nàng không thể nói rõ, nhưng hắn đã lựa chọn cho nàng có không gian, vậy thì nàng sẽ không đề cập đến.

“Cho nên chàng không cần quan tâm tiền bạc.”

3 tỷ đủ cho hắn học đến thiên hoang địa lão.

Loading...