Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 830

Cập nhật lúc: 2024-10-11 11:43:00
Lượt xem: 39

Cửu Nghi đứng dậy, trịnh trọng thở dài, áy náy nói: "Khoảng thời gian trước kia khá nhàm chán, ta đã lật chán tàng thư trong nhà, kiếm một chức vị thư lại ngay trong triều đình, dùng tên giả Mai Tư Hiền, Từ đại sư, không phải ta cố ý giấu ngươi, thật sự là loại chuyện này không tiện mở miệng.”

"Có cái gì mà không tiện mở miệng?” Râu mép Từ Tam Tác vểnh lên.

Cửu Nghi: "Nếu như ta nói cho ngươi biết, chỉ sợ ngươi lại lải nhải ta mười ngày nửa tháng, lỗ tai này của ta nhất định sẽ đóng kén mất.”

"Tạm thời tin ngươi một lần.” Từ Tam Tác hầm hừ nói: “Một người hai người đều giấu diếm tiểu lão nhân, tiểu lão nhân rất mất hứng.”

Lục Kiến Vi hỏi: "Xin hỏi tính danh cư sĩ?”

"Tại hạ Mai Cửu Nghi, nhân sĩ Định Châu.” Hắn chắp tay thành khẩn nói: “Lúc trước may mắn biết đến Bát Phương khách điếm, ngưỡng mộ Lục chưởng quầy đã lâu, nên sinh lòng muốn kết giao. Nếu như có mạo phạm, mong được tha thứ.”

"Mai Võ Vương nói quá lời, ngược lại là tiểu điếm trước đó chiêu đãi không chu đáo, còn phát sinh biến cố, bị chê cười rồi.”

Mai Cửu Nghi phe phẩy quạt lông: "Cũng không phải, Lục chưởng quầy ngăn cơn sóng dữ, tại hạ kính phục không thôi.”

"Rốt cuộc các ngươi đang nói cái gì vậy? Có thể cũng nói với tiểu lão nhân biết hay không?”

Mai Cửu Nghi dùng dăm ba câu, nói cho hắn nghe lôi tràng ở Bát Phương khách điếm, sau khi nghe được thì Từ Tm Tác dựng râu trừng mắt nổi giận.

"Tức c.h.ế.t ta rồi!”

"Nếu không phải có Lục chưởng quầy, chỉ sợ lôi trận ngày đó sẽ thương vong thảm trọng.” Mai Cửu Nghi khen ngợi nói: “Từ khi khách điếm xuất hiện trên giang hồ, Lục chưởng quầy lần lượt cứu được tính mệnh của rất nhiều người, rất có phong phạm hiệp nghĩa, cho nên tối hôm qua ta và hai người hầu nhỏ mới nói những lời kia.”

Lục Kiến Vi: "Việc nhỏ không quan trọng, không đáng nhắc đến.”

"Lục chưởng quầy thật sự không có ý nghĩ hiệu lệnh quần hùng sao?”

"Không có.”

"Đáng tiếc, nếu Bát Phương khách điếm có thể nhất thống giang hồ, vậy thì chắc chắn tập tục lạm sát giang hồ sẽ bị thanh tẩy một phen.”

"Nếu như Mai Võ Vương nguyện ý, thì cũng có thể làm được.”

Mai Cửu Nghi lắc đầu: "Mai mỗ không thể nhúng tay vào chuyện giang hồ.”

"Vì sao?”

"Quy củ tông môn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-830.html.]

"Môn phái nào?”

"Không được tiết lộ cho người ngoài.” Mai Cửu Nghi nhìn ánh mắt nàng: “Chắc hẳn Lục chưởng quầy cũng giống như thế.”

Hắn thản nhiên nằm trong dự liệu của Lục Kiến Vi.

Nếu như hắn không muốn bị phát hiện manh mối, sẽ không xuất hiện ở trước mặt nàng, cũng sẽ không nói một ít lời tốt bề ngoài như vậy.

Vậy mục đích của hắn là gì đây?

Từ Tam Tác hiểu được, không khỏi nhíu mày: "Tông môn ẩn thế sao? Tiểu lão nhân đã từng nghe nói, cho dù đệ tử của tông môn ẩn thế hành tẩu giang hồ, cũng không thể can thiệp vào chuyện giang hồ. Tiểu hữu này, ngươi ngược lại đã nhúng tay vào không ít chuyện nha.”

Lục Kiến Vi mỉm cười mà không nói.

Nàng cũng chưa bao giờ nói mình là đệ tử của tông môn ẩn thế.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng đột nhiên truyền đến, thân hình Bùi Tri như điện, túm một thiếu niên mười hai mười ba tuổi từ góc bên kia.

Khuôn mặt thiếu niên có vài phần giống Hổ Tử.

Hắn bị bắt ra cũng không sợ, ngược lại bình chân như vại nói: "Cha bảo ta đến truyền lời.”

"Hừ, Dịch Bách Kha gạt ta lâu như vậy, hắn muốn nói cái gì?” Từ Tam Tác mân mê chòm râu dê nói.

Kẹo và các loại đồ ăn vặt chất đống trên vải, thoạt nhìn tinh xảo lại ngon miệng, thiếu niên vụng trộm liếc mắt một cái, không nhịn được, lại liếc mắt thêm một cái.

"Cha ta nói, các ngươi không thể ở bên ngoài thôn, trừ phi..."

"Trừ phi cái gì?”

"Trừ phi bán những này đồ ăn vặt này cho chúng ta.”

Dáng vẻ hắn tỏ vẻ trấn định chọc cười Lục Kiến Vi.

"Ngươi cười cái gì?!”

"Ta có thể buôn bán với các ngươi, nhưng những thứ đồ ăn này rất đắt, chỉ sợ các ngươi không mua nổi.”

Thiếu niên: "Ta có tiền!”

Hắn móc ra mười cái tiền đồng từ trong ngực, tiền đồng bóng loáng trơn bóng, không biết đã tích góp từ bao giờ.

Loading...