Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên Không và Bạch Nguyệt Quang Tiên Giới - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-08-07 15:39:33
Lượt xem: 527

"Thư Linh, cô thật sự nghĩ rằng kiếm của cô có thể thắng được ta sao?"

 

"…!" Trong lòng ta rung lên hồi chuông báo động, kích hoạt linh lực, linh lực bao phủ chiếc nhẫn, chỉ cần ta nghĩ đến, có thể hoàn toàn phá hủy chiếc nhẫn!

 

Nhưng Tống Phỉ không làm hại ta, sắc mặt hắn thay đổi liên tục, lông mày nhíu lại, như đang càng thêm lúng túng.

 

"… Ta không phải có ý đó." 

 

Cuối cùng hắn thở dài: "Thư Linh, ta sẽ không làm hại cô."

 

Ta ngẩng mặt cười rất khách sáo: 

 

"Tống Phỉ tất nhiên là tốt nhất."

 

"Còn nữa, Tống Phỉ."

 

"Gọi ta là chủ nhân."

 

Mặt Tống Phỉ đỏ hơn.

 

… Ủa gì zọ, ngươi đỏ mặt làm gì?

 

16.

 

Cuối cùng, ta vẫn quyết định tạm thời tin tưởng vào Tống Phỉ. 

 

Tuy nhiên, ta vẫn sẽ chờ đến khi giế.t được Cố Ứng rồi mới lấy thảo dược hồn hồi cho hắn. 

 

Thực ra, ta biết trong bí cảnh của Ôn Thanh Quân có thảo dược hồn hồi, ta thậm chí còn biết tư khố của hắn ta ở đâu và cách vào như thế nào. 

 

Ta không còn là chim hoàng yến bị mắc kẹt trong màn hạ hồi kiếp trước, và cái gọi là Thanh Vân Tiên Tôn cũng không phải là không thể bị gi.ết. 

 

Chỉ là… hai người này không nên chế.t dễ dàng như vậy.

 

Ta kích hoạt hệ thống và đổi lấy đá truyền tống cấp cao. 

 

Đá truyền tống cấp cao. 

 

Chỉ cần người sử dụng nghiền nát nó, có thể di chuyển tất cả sinh vật trong phạm vi nhất định, và có thể chọn bất kỳ địa điểm nào mà người sử dụng đã đến. 

 

Dễ sử dụng nhưng giá thành đắt đỏ. Sau khi đổi xong, điểm tồn của ta chỉ còn lại vài đơn vị.

 

Không sao, việc tiếp theo ta có thể tự tay làm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-va-bach-nguyet-quang-tien-gioi/chuong-11.html.]

 

17.

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Cuộc thi tiên môn thực ra rất nhàm chán, chỉ là các đệ tử của các môn phái đấu loại, xem ai sẽ là người đại diện cho môn phái nào. 

 

Tuy nhiên, Thanh Vân Tông đã liên tiếp giữ chức vô địch trong mười năm, vì vậy tâm lý của các môn phái khác dần chuyển thành: Không sao, hạng nhì cũng rất giỏi. 

 

Còn đối với các tiên nhân tán tu tham gia, chỉ là muốn các môn phái lớn thấy được tài năng của mình để trở thành quân cờ vào môn phái mà thôi. 

 

Còn về vòng chung kết, họ không dám nghĩ đến.

 

Vì vậy, khi ta, một tiên nhân tán tu lọt vào vòng chung kết top mười, tất cả mọi người đều xôn xao.

 

 

"Rốt cuộc Thư Linh là người nào?"

 

"Trước đây chưa bao giờ nghe nói đến."

 

"Các người không thấy chiêu kiếm của cô ta rất quen thuộc sao?"

 

"Đúng vậy, khi ngươi nói như vậy, ta nhớ ra rồi, chiêu kiếm của cô ta và kiếm ma Tống Phỉ tám phần giống nhau!"

 

"Cô ta có phải là hóa thân của Tống Phỉ không?"

 

"Đừng có mà nói linh tinh! Kiếm ma đã phát cuồng, linh hồn đã tan biến từ lâu, làm gì được luân hồi!"

 

"May mà hắn ch.ết sớm, không thì tiên giới không biết còn có bao nhiêu huyết tinh phong ba…"

 

"Hừ! May mà hắn c.h.ế.t sớm, không thì ta nhất định tự tay giế.t hắn. Cái tên kiếm ma đó, chỉ là một kẻ ham hư vinh mà thôi."

 

Ta nghe họ bàn tán về Tống Phỉ mà cảm thấy buồn cười. 

 

Tôi gõ gõ vào chiếc nhẫn: "Tống Phỉ đại nhân thật sự bị ghét đó nha."

 

Tống Phỉ: "… Hừ."

 

Ta không đùa với hắn nữa, mà nhìn vào đối thủ trước mặt, một đệ tử từ Bách Hoa Cốc, tên… quên mất tên rồi, vừa mới nói chuyện với Tống Phỉ xong là quên luôn.

 

Tiên nữ không tên đó rất xinh đẹp, mặc một chiếc váy hồng, xung quanh có những cánh hoa bay lượn, trông rất dễ chịu, chỉ có điều song kiếm trong tay nàng tấn công ở những góc độ rất hiểm hóc, giống như rắn bay, rất khó đối phó. 

 

Quả là một kẻ mạnh có thể vào top mười.

 

Nhưng kiếm pháp của ta do Tống Phỉ truyền dạy, sau khi nắm rõ chiêu thức của nàng, ta bắt đầu phản công. 

Loading...