Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1266

Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:15:38
Lượt xem: 16

Chỉ có bảy, tám nam nhân trung niên trong đám thôn dân, còn lại tất cả đều là lão nhân, phụ nhân cùng hài tử.

Vừa nghe nàng hỏi như vậy thì rất nhiều người nhỏ giọng khóc lên.

Từ thôn Hòe Hoa thoát ra đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Hơn hai trăm người bọn họ đi theo Triệu Đại Sơn lên núi, chọn một chỗ không có nước chảy quá xiết để bơi ngược dòng lên, những chiếc thuyền tạm kia đột nhiên bị lật úp, bị dòng nước chảy xiết cuốn trôi, vài hài tử đã bị cuốn theo dòng nước… Cuối cùng thật sự là không có cách nào khác nên các nam nhân trong thôn đã bắt tay với nhau tạo thành một bức tường người yếu ớt, bọn họ đứng ở trong nước, nỗ lực chống đỡ dòng nước xiết, bảo hộ trong lão nhân, phụ nhân và hài tử trong thôn đi lên trước.

Cuối cùng nam nhân còn sống sót chỉ có bốn hán tử dẫn đường phía trước, cùng với bốn nam nhân đi sau, nam nhân của Hoàng nương tử ở trong số đó nên mới còn sống sót.

Trong bụng Trình Loan Loan có trăm ngàn lời nói, lại mím môi cũng không biết nên nói cái gì.

Đã thấy rất nhiều người tranh đoạt lợi ích cho mình nên nàng cũng không tin tưởng sẽ có người nguyện ý trả giá sinh mệnh của mình vì người khác, nhưng chuyện này thật sự đã xảy ra, bằng không nhiều lão nhân, phụ nhân và hài tử như vậy làm sao có thể an toàn vượt qua dòng lũ chảy xiết?

Lý chính lo sợ không yên hỏi: “Tuệ Cung nhân tới, người của triều đình nhất định cũng tới, chúng ta sẽ được cứu chứ?”

Trình Loan Loan gật đầu: “Đương nhiên sẽ cứu, nhưng mà hiện tại bên ngoài mưa to, người của triều đình trong chốc lát không thể tới được nơi này, mọi người trước mắt cứ nghỉ ngơi cho tốt, bảo toàn thể lực.”

Hơn một trăm thôn dân của thôn Hòe Hoa nhẹ nhóm thở phào một hơi, bọn họ ở chỗ này trốn hai ngày rồi, mắt thấy thế nước càng ngày càng mạnh lên, toàn bộ huyện thành đều bị nhấn chìm, bọn họ thật sự sợ… sợ mình sẽ bị quên đi, sợ bị từ bỏ, sợ sẽ phải c.h.ế.t trong hang động này.

Nhưng có những lời này của Tuệ Cung nhân, bọn họ tin tưởng triều đình nhất định sẽ đến.

“Tuệ Cung nhân, nơi này có chút quả dại.” Một lão phụ run run rẩy rẩy đi tới, trong tay cầm bốn năm quả táo: “Động vật trên núi đã chạy hết, chỉ còn thừa lại mấy quả dại này, xin Tuệ Cung nhân đừng ghét bỏ.”

Lão bà này chính là người mà Triệu Đại Sơn đánh cược tính mạng cứu về, nhà trượng phu họ Dương, người trong thôn đều gọi là Dương tam bà.

Dương tam bà vẫn luôn ngồi ở trong một góc khóc, vô cùng tự trách bởi mình mà Triệu Đại Sơn bị hại cho hôn mê bất tỉnh, bà đã khóc tới hai mắt sưng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1266.html.]

Trình Loan Loan nghĩ thầm, nếu không phải vì muốn đưa cho nàng mấy quả dại này thì sợ là Dương tam bà vẫn sẽ trốn trong góc tiếp tục khóc.

Nàng đành phải nhận lấy quả dại, cong môi lộ ra một nụ cười nhạt: “Cảm tạ.”

Biểu tình của Dương tam bà nhẹ nhàng một ít, giống như đã hoàn thành một việc thiêng liêng.

Trình Loan Loan cầm quả dại, nhẹ nhàng cắn một ngụm, rất chua, ăn không ngon, nhưng nàng lại nghe được âm thanh nuốt nước miếng xung quanh.

Ngẩng đầu thì thấy có rất nhiều hài tử đang nhìn nàng, không, là thèm thuồng nhìn vào quả dại trên tay nàng.

Mấy phụ nhân vội vàng lôi hài tử đi, không thể ở đây làm chuyện xấu hổ mất mặt.

Trình Loan Loan mở miệng dò hỏi: “Xung quanh đây không tìm được bất cứ thứ gì để ăn nữa sao?”

Lý chính thở dài một hơi: “Xung quanh đây chỉ có quả dại, ngày đầu tiên trốn lên núi đã bị bọn ta hái xuống hết, phân cho một người hai mươi trái, may mắn Dương bà tử còn giữ lại bốn, năm trái, Tuệ Cung nhân mau ăn đi, tuy rằng có chút chua nhưng tốt xấu gì cũng có thể lấp đầy bụng.”

Trình Loan Loan gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Nàng nhìn thoáng qua bên ngoài hang động, sắc trời đã hoàn toàn tối đen, ban đêm núi rừng có rất nhiều mối nguy không nhìn thấy được, lúc này ra ngoài “tìm thực vật” hiển nhiên không được, chỉ có thể chờ đến sáng mai.

Thật ra nàng cũng không đói, nàng đưa cho ba hài tử ba quả dại còn lại: “Ta không đói bụng, các ngươi ăn đi.”

Mẫu thân của mấy hài tử kia lập tức mở miệng: “Tuệ Cung nhân, bọn chúng đều đã ăn rồi, không đói bụng chút nào đâu…”

Nói xong thì vội vàng kéo hài tử nhà mình đi, không cho Trình Loan Loan bất cứ cơ hội nào.

Mạng của mấy người bọn họ không đáng tiền, c.h.ế.t cũng không sao, còn Tuệ Cung nhân tuyệt đối không thể chết, cần phải sống để chờ quân triều đình tới tiếp viện…

Loading...