Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 232

Cập nhật lúc: 2024-08-07 09:11:18
Lượt xem: 43

"Cha, vẫn nên mời người vào đây đi."

Khương Tu Võ làm một quyết định khiến hắn phải hối hận vô cùng, chính là lần thứ hai khiêu khích ở trước mặt cha hắn. Cha hắn giấu kín không để lộ thân phận khác, điều này hại hắn thật thảm.

"Tìm ta."

Khương Tu Võ lộ vẻ mặt cao thâm khó đoán, nói với Phùng Đại Xuân: "Phùng thúc, nhận quà đi, chúng ta nhận được."

"Con nói cái gì?"

Khương Bát Đấu lui về phía sau hai bước, ông không tin.

Nghịch tử Khương Tu Văn vẫn luôn chỉ có vũ lực, không có đầu óc thể mà lại là Ngô Thừa Ân, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!

"Lão nhị, con không được mạo danh người khác!"

Người kia có thể là Khương Tu Văn chứ không thể là Khương Tu Võ được.

Bị một người văn hóa thấp vượt qua, Khương Bát Đấu chịu đả kích nặng nề.

Vấn đề là ông đang theo đuổi (( Tây Du Ký )), cũng cảm thấy là mình kỹ không bằng người.

Khương Bát Đấu không nói ra là vì chờ chương mới mà mỗi ngày ông đều phái Khương Đại đi tới hiệu sách hỏi tiểu nhị. Hình tượng Ngô Thừa Ân cao lớn như vậy, là ai cũng được, nhưng vì sao lại là Khương Tu Võ?

Khương Bát Đấu hít thở không thông, suýt nữa trợn trắng mắt.

"Cha, nhi tử viết không tốt lắm, chỉ là may mắn mà thôi."

Khương Tu Võ xua tay, làm ra vẻ không sao cả, ra vẻ khiêm tốn nói.

"Khương Tu Võ, nhãi ranh ngươi, khó trách ngươi nói có thoại bản mới vượt qua Đại Minh Bạch, thì ra là ngươi đã có tính toán từ trước, làm cha ngươi là ta rơi vào khốn cảnh!"

Khương Bát Đấu cởi giày, ném một chiếc giày về hướng Khương Tu Võ.

Một cái đế giày bay ra, Khương Tu Võ thấy để giày hình thành một đường parabol bay thẳng đến cổng.

Lai khách vẻ mặt hào hứng đang chuẩn bị gặp mặt Ngô Thừa Ân, thì bị đế giày đánh vào mặt, đau đến mức nhe răng nhếch miệng.

Bọn họ mạo muội ghé thăm, hình như Ngô Thừa Ân không thân thiện với bọn họ.

"Cha, đang trời lạnh, ngài làm gì vậy?"

Khương Tu Võ không hiểu nguyên nhân, mặc kệ ai là Ngô Thừa Ân thì ước nguyện ban đầu là kiếm tiền nuôi gia đình, đây là chuyện tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-232.html.]

Cha Khương Bát Đấu nổi giận thật vô lý.

Nhưng làm nhi tử, Khương Tu Võ không thể phân rõ phải trái, nếu không thì sẽ còn phải bị đánh tiếp.

"Các vị theo ta đến thư phòng tiền viện đi."

Khương Tu Võ nói rồi dẫn theo đám người rời đi, để lại Khương Bát Đấu hỗn loạn trong gió.

Khương Tu Võ là Ngô Thừa Ân, viết thoại bản chèn ép ông.

"Cha, ngài là Đại Minh Bạch ở biên thành sao?"

Khương Bảo Châu đứng ở bên cạnh, đột nhiên hiểu rõ mọi chuyện.

Xong đời rồi, là nàng gây ra họa lớn, nhị ca làm người đỡ đạn thay cũng thôi đi, còn bị cha công kích nhân hai.

Cuối cùng có nên thẳng thắn hay không?

Khương Bảo Châu lấy hết dũng khí, dự định ôm hết sai lầm lên người của mình, ai ngờ lúc mở miệng nói chuyện thì lời nói ra lại không đúng như suy nghĩ.

"Cha, nhị ca cũng là suy nghĩ cho nhà ta, ngài đừng tức giận."

Chết đạo hữu bất tử bần đạo, lúc trước nhị ca gặp bóng trắng lập tức bỏ lại nàng mà chạy mất, nàng hại Khương Tu Võ một lần không quá đáng đâu đúng không?

Nghĩ đến đế giày của cha bay thẳng về hướng mình, Khương Bảo Châu lập tức thấy sợ hãi.

"Lão gia, ngài có người kế tục, nên vui mừng mới đúng.

Trước kia ở kinh thành, tiểu bối trong nhà không nên thân, người nào cũng làm Văn Thị phải nhọc lòng.

Từ khi cả nhà lưu đày đến phương bắc, nhi nữ hiểu chuyện, trong nhà hòa thuận, ngày nào Văn Thị cũng đều rất vui mừng. "Có người kế tục?"

Khương Bát Đấu thật sự thấy đau tức lồng ngực, há miệng thở dốc, vốn định ngang ngược vô lý mắng vài câu, chợt phát hiện (( Tây Du Ký )) không tìm ra một chút tỳ vết nào.

Không chỉ như vậy, ông còn đang theo dõi thoại bản này, lỡ như Khương Tu Võ bị đả kích không chịu viết tiếp thì phải làm sao bây giờ?

"Lão nhị à, có tài học."

Vì phần sau của thoại bản, lần đầu tiên Khương Bát Đấu lừa dối lương tâm của mình mà bịa chuyện.

Trong thư phòng ở tiền viện, mấy vị khách lập tức bao vây xung quanh Khương Tu Võ.

Trong số bọn họ có người đến từ thành lân cận, chỉ vì mời Ngô Thừa Ân rời núi.

Chỉ cần Ngô Thừa Ân bằng lòng hợp tác với hiệu sách thì bọn họ sẽ in ấn hơn vạn cuốn, phân tán bán đến các thành trì trên Đại Tề.

Loading...