Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 171

Cập nhật lúc: 2024-08-05 08:42:28
Lượt xem: 41

Đêm qua Tiền bà tử ho khan cả một đêm, ăn bánh xốp lại uống thêm cháo gạo kê an thần, rất nhanh đã ngủ. Lúc này Tiền Ngọc Lan mới mang Khương Bảo Châu vào trong phòng, mở ra tư tàng của nàng, đây đều là các loại thêu thùa nàng tích cóp được, cho Khương Bảo Châu tùy ý chọn lựa.

"Đều là thêu hoa, Ngọc Lan tỷ tỷ, chỗ tỷ không có túi tiền thêu cho nam tử sao!"

Tiền Ngọc Lan là có tiếng khéo tay, ngày thường chẳng những đan làn mà ngẫu nhiên còn thêu thùa trợ cấp gia dụng.

"Muội muốn túi tiền nam tử làm gì?"

Tiền Ngọc Lan do dự một lát, lấy ra một cái rương nhỏ từ dưới giường, giao cho Khương Bảo Châu chọn lựa. "Nói trước nhé, ta không làm túi tiền của nam tử và khăn tay"

Nói đến đây thì Tiền Ngọc Lan có chút bất đắc dĩ.

Trước kia nàng nhận việc thêu thùa từ phường thêu thì túi tiền nam tử có giá cao hơn một ít, yêu cầu đơn giản, đưa tiền không dong dài, bởi vậy vì kiếm tiền nên Tiền Ngọc Lan thường nhận việc này.

Nhưng từ sau khi nàng làm đồ dùng của nam tử, thường xuyên bị người chỉ trỏ, đặc biệt là Quý đại nương thích tranh cãi, sau lưng lắm mồm, bôi nhọ nàng và nam tử lén lút trao nhận.

"Ngọc Lan tỷ, tính tình của tỷ thật là tốt, gặp được bà ta thì nên tát cho bà ta một cái mới đúng, bảo đảm bà ta sẽ nhớ lâu."

Khương Bảo Châu bẻ tay, từ sau khi trong nhà nuôi chó săn thì cách vách vẫn luôn không có động tĩnh, có lẽ là đang nghẹn chiêu lớn gì đó.

"Đối với người ác, nhường nhịn và lùi bước sẽ chỉ làm bọn họ cảm thấy ngươi dễ bắt nạt, do đó càng làm kinh khủng hơn"

Sau khi đến Đại Tề, có một bộ quy tắc mới, tàn khốc nhưng hiện thực.

Ban đầu, Khương Bảo Châu còn muốn trở thành một thanh niên tốt không mắng người, nhưng nàng phát hiện mọi chuyện không phải như vậy.

"Đúng là đạo lý này."

Tiền Ngọc Lan rất thích Khương Bảo Châu, nhéo mặt nàng, nhưng nàng ấy không muốn giao tiếp với Quý đại nương.

"Cha mẹ ta mất sớm, trong nhà chỉ có tổ mẫu sống nương tựa lẫn nhau, đã không thèm để ý thanh danh từ lâu. Đến nỗi không muốn có bất cứ liên quan gì đến Quý gia là do trong đó có ẩn tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-171.html.]

Ba đứa con trai của Quý đại nương đều là hạng người không đàng hoàng.

Hai năm trước, Tiền Ngọc Lan cập kê, nàng xinh đẹp động lòng người nên bị Quý đại nương nhìn trúng, muốn nàng gả cho con trai thứ ba của bà ta.

"Ngọc Lan tỷ tỷ, sao ta nghe nói Quý lão tam thích đánh bạc thành tánh, bị băm đầu ngón tay cơ mà?"

Cái đêm trong nhà có trộm, Văn Thị đứng ở trong sân chửi bậy, mắng thực sự có hiệu quả, chỉ cần Văn Thị ra ngoài gặp phải người xung quanh là có thể nghe được một số "sự tích huy hoàng" của Quý gia.

"Đúng vậy, cho nên Quý lão tam mới cưới không được vợ."

Nếu như Quý đại nương mời người tới cửa cầu hôn, khó tránh khỏi thanh danh ép buộc bé gái mồ côi, quê nhà đều biết cách làm người của Quý lão tam, sẽ bị người ta chọc cột sống.

Nhưng Quý đại nương không ngốc, nghĩ tới nghĩ lui, muốn làm Tiền Ngọc Lan vào cửa, đầu tiên phải làm hỏng thanh danh của nàng.

Đợi khi Tiền Ngọc Lan trở thành một con chuột chạy qua đường, Quý gia lại mở rộng cửa tiếp nhận, việc này liền thành công.

"Bà già kia thật nham hiểm!"

Chưa từng có ai nhắc tới nên đây là lần đầu tiên Khương Bảo Châu nghe nói chuyện này.

Lúc trước trong nhà hầm đồ ăn, Quý đại nương bò đầu tường muốn xin ăn, Khương Bảo Châu đã đem người này định nghĩa là cực phẩm, ai ngờ là nàng chưa hiểu việc đời.

"Vậy sau đó thì sao?"

Khương Bảo Châu nhìn những món thêu trong tay, chỉ cảm thấy tiếc hận.

Chẳng qua nàng không phải tới cầu Tiền Ngọc Lan làm túi tiền, là nàng cầu loại thêu, tự mình làm tặng người. "Sau đó hàng xóm thấy ta đáng thương nhiều hơn, nhìn ra quỷ kế của Quý đại nương, chẳng qua từ đó ta cũng không làm túi tiền nam tử nữa"

Thấy Khương Bảo Châu chọn đồ rất nghiêm túc, Tiền Ngọc Lan hỏi: "Muội làm túi tiền cho cha hay là hai ca ca?" Mỗi độ tuổi khác nhau sẽ phù hợp với những hình thù khác nhau, có phú quý có ổn trọng, mỗi người mỗi khác. "Cái này sao..."

Khương Bảo Châu đỏ mặt, đều không phải, nàng muốn đưa cho Thẩm Hoài Dung một cái túi tiền, muốn chọn một cái tươi mát thoát tục.

Loading...