Xuyên không, ta bất ngờ mang con tái hôn - Chương 80

Cập nhật lúc: 2024-07-04 07:20:26
Lượt xem: 303

“Kia, sau đó thì sao? Nếu Lý Tú Tú đã đi rồi, sao nhà vẫn đưa cho Từ Sơn Tùng?” Cũng không thể nào là vì nhân phẩm anh tốt được.

Ngô Quế Phương cười một chút, tiếp tục nói: “Sau khi Lý Tú Tú đi, thì Lý Thuận Lương bị bệnh nặng. Đi khám thì phát hiện là ung thư dạ dày. Bạn bè, người thân nghe tin này đều tránh xa đến đâu thì tránh xa đến đó. Ngẫm lại thì cũng là bệnh ung thư nha, tuy không phải là bệnh truyền nhiễm, nhưng nghe cũng thật khủng bố. Dù gì thì đó cũng là bệnh nan y! Người bình thường sao có thể không sợ. Dù gì thì cũng không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn. Đoạn thời gian đó, đừng nói là Lý Thuận Lương, cả cái viện này, trừ bỏ chồng em, chẳng ai dám đến gần nhà của Lý Thuận Lương cả.”

Niên đại này chính là như vậy, kiến thức về y khoa rất ít được phổ cập. Khắp nơi ở nông thôn đều là thất học, ở thành phố thì đỡ hơn nhưng người đi học cũng không nhiều, đương nhiên bọn họ liền xem bệnh ung thư như mãnh thú là chuyện hiển nhiên.

“Đến cả người thân cũng ghét bỏ. Ngoài trừ chồng của em, ban ngày, cậu ấy bày bán, ban đêm lại đây chăm sóc Lý Thuận Lương, so với con gái ruột còn tốt hơn.” Nói tới đây, Ngô Quế Phương lại thở dài.

“Lý Thuận Lương cũng là người có ơn tất báo, sau khi bị bệnh thì không thể đi làm, anh ấy trực tiếp đem công việc của mình đưa cho Từ Sơn Tùng. Chồng em ban đầu thì không nhận, nhưng bệnh của Lý Thuận Lương ngày một nặng, không thể thiếu người chăm sóc. Bày quán so với đi làm thì vất vả hơn, nên không thể đảm đương nổi hai việc cùng lúc. Cuối cùng, cậu ấy chọn vào xưởng làm, nhận công việc nhẹ nhàng, để có thời gian chiếu cố cho Lý Thuận Lương.”

“Bác sĩ của lão Lý nói là anh ấy không sống nổi quá nửa năm, nhưng cuối cùng vẫn sống được thêm bốn năm! Chúng ta đều nói là nhờ Từ Sơn Tùng chăm sóc tỉ mỉ, bằng không đã không được như thế. Hình như chăm sóc đến năm thứ hai, thì Lý Thuận Lương đem nhà này cho cậu ấy.”

Thời buổi này, đại bộ phận đều cất giấu bất động sản rất kỹ, nhưng lão Lý có nhà hai phòng lại không như vậy, anh ấy không coi đây là tài sản, có thể tự do buôn bán, cũng muốn cho ai thì cho.

“Đến năm thứ năm thì Lý Thuận Lương qua đời, chồng em liền nghỉ việc đi bày sạp, chuyện chính là như vậy.”

Nghe xong, thần sắc Kiều Hoa ngũ vị tạp trần. Cô không nghĩ tới, căn nhà này còn có một câu chuyện xưa.

Ở thập niên 80, nhà rất quan trọng, đem nhà đưa cho người không cùng huyết thống, đừng nói ở Lê An, trên đất nước này cũng không có lấy một người. Không cần nhiều lời, cũng biết được, năm đó Từ Sơn Tùng đối với Lý Thuận Lương là tận tâm tận lực chiếu cố đến cỡ nào, mới làm cho anh ấy hạ quyết tâm như thế.

“Hai vợ chồng em vận khí thật tốt, chúng ta là hàng xóm, nhà nào mà không hâm mộ cậu ấy có nhà hai phòng. Nhưng chị lại không ghét cậu ấy, rốt cuộc nếu không có Từ Sơn Tùng, thì Lý Thuận Lương cũng không sống thêm được bốn năm.”

Ngô Quế Phương vẫn luôn hâm mộ, nhưng hâm mộ thì hâm mộ. Chị đương nhiên biết, mình không có cái gan đó. Ở thời đại này, người gì mà chẳng có, kết quả như thế này, là do ông trời đã sớm an bài tốt….

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-80.html.]

Kiều Hoa giật mình, cô cảm thán, “Cũng coi như người tốt được báo đáp.”

Hai người tiếp tục hàn huyên thêm chốc lát, sau khi hẹn mai cùng nhau đi mua đồ ăn, thì Ngô Quế Phương liền đi về nhà nấu cơm.

Giữa trưa, trời mưa lất phất, thời tiết trở nên âm u.

Kiều Hoa nghe thấy âm thanh tí tách của hạt mưa rơi xuống mái hiên, cô nghĩ thầm không biết Từ Sơn Tùng có về ăn cơm không? Dù sao trước khi kết hôn, anh nói, mỗi lần trời mưa, anh đều tìm quán mì nào đó ăn đối phó.

Không nghĩ đến, trời đang mưa, anh cũng chạy về nhà. Trên bàn, cơm đã được bày ra. Một bàn ăn đầy đủ dinh dưỡng, có canh, có hầm, lại không thiếu mùi thơm nồng đậm. Mùi hương thật hấp dẫn lòng người.

Thời điểm Từ Sơn Tùng về đến nhà, vợ nhỏ đang bận rộn trong phòng bếp, Kiều Minh ngồi xổm bên kệ bếp tò mò nhìn ngọn lửa màu cam, lâu lâu lại giúp mẹ bê đồ ăn.

“Ba ba!” Cậu chú ý đến Từ Sơn Tùng đã về tới nhà, Kiều Minh như một trận gió mà ào tới chỗ anh, đ.â.m vào lòng n.g.ự.c anh. Cậu nhóc được anh vững vàng đón lấy, nâng m.ô.n.g nhỏ ôm lên.

Cậu nhóc càng ngày càng không kẹo kiệt biểu hiện niềm yêu thích của mình đối với Từ Sơn Tùng.

Hai cha con mặt dán mặt, không khỏi ấm áp.

Nhìn hình ảnh hài hòa trước mặt, nó vốn chỉ là viễn cảnh trong mơ, nhưng hiện giờ, nó lại là sự thật trước mắt Từ Sơn Tùng.

Thời điểm Kiều Minh chạy vào lòng anh, mệt mỏi sáng giờ tựa hồ đều biến mất.

Cuộc sống sau này của anh, không bao giờ phải về nhà đối mặt với căn phòng rỗng tuếch. Đến bây giờ, anh mới thật sự hiểu ý nghĩa của hôn nhân.

Bình luận

8 bình luận

  • Chị 2 kiếm giúp 21 đơn hàng, còn chạy đi giao hộ 😂 nói là sẽ chia % cho chị xong cũng … thôi luôn. Chị bầu bì cũng ko hề tới hỏi thăm nữa 😂😂 Sao bộ truyện cute vậy mà tác giả để nữ 9 đối xử nhạt nhẽo với người nhà thế nhỉ. Bố mẹ ko bao h hỏi thăm, ko về quê lần nào; chị gái ở gần cách 2 con phố cũng mấy tháng mới hỏi

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Mục "bố mẹ không hỏi thăm, không về quê" mình cũng thấy cấn thật sự á

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Ngày xưa bố mẹ nguyên chủ thương như mạng, h lấy chồng xong 300 chương ko thấy nhắc tới bố mẹ đc mấy câu 😂 Chị 2 bị phân biệt đối xử còn gửi 5 đồng 1 tháng mà nữ 9 biệt tích luôn 😂 Mấy chap đầu kêu có tiền sẽ “đền bù” cho chị gái, chị có hũ kem dưỡng xịn cũng cho em, chồng chị phải đi chỗ khác cho nữ 9 ở; mà lúc kiếm được cả nghìn tệ cũng ko thấy nhắc gì tới chị ngoài may cho chị 1 cái váy haha

      Linie 2 ngày trước · Trả lời

  • Chương 129 rồi, có tiền rồi mà nữ 9 vẫn ko về thăm chị gái lần nào 😂 Zị mà bảo nếu có tiền sẽ hồi đáp chị ngay 😂 Chị thương với tốt vậy mà cưới xong ko nhắc tới lần nào lun 😭

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau này có á bạn ơi

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau chị 2 mang thai mà mấy chục chap cũng ko ghé hỏi thăm tới 1 lần nữa 😂 Truyện hay, nhẹ nhàng nhưng cấn đoạn này thật sự.

      Linie 3 ngày trước · Trả lời

  • Truyện nhẹ nhàng nhưng rất hay

    Mộc Lan Trắng 1 tuần trước · Trả lời

Loading...