Xuyên không, ta bất ngờ mang con tái hôn - Chương 472

Cập nhật lúc: 2024-07-04 15:48:02
Lượt xem: 44

Bên này, Từ Sơn Tùng tự ngồi xe buýt đến công ty tổng bộ của Kim Tường thành phố bên cạnh.

Bọn họ có chi nhánh ở Lê An, đơn đặt hàng lần này hợp tác với chi nhánh, nguyên nhân là vì giám đốc ở chi nhánh thấy xưởng của bọn họ trên báo, sau đó tới thăm quan một vòng xưởng An Tiếu, rồi quyết định hợp tác với xưởng An Tiếu.

Lộ trình dài 40 km, ngồi xe buýt mất một tiếng rưỡi, Từ Sơn Tùng chỉ dẫn theo một trợ ký đi cùng.

Sau khi tới bến xe, hai người ra cửa tìm một chiếc xe ba bánh, Từ Sơn Tùng chọn một chiếc xe thoạt nhìn trong rất mới, trả hết năm đồng để đi đến tổng bộ của Kim Tường.

Kim Tường không hổ là xưởng trang phục sỉ nổi danh ở đây, quyên một xưởng có sáu kho, so với chi nhánh ở Lê An thì lớn gấp ba lần! Bọn họ mở xưởng ở đây to như vậy chủ yếu là vì ở đây mức chi tiêu của người dân khá nhiều, còn những tỉnh thành khác thì không cần phải tiêu tốn nhiều như thế.

Sau khi tới nơi, đánh tiếng chào hỏi, nói rằng muốn gặp người phụ trách của Kim Tường, hai người Từ Sơn Tùng còn mang theo ít hàng mẫu, muốn bàn chuyện hợp tác với công ty, nếu có cơ hội thì rất mong được hợp tác.

Tuy rằng Kim Tường phát triển rất mạnh ở Vân Thị, nhưng những chi nhánh ở các tỉnh khác cũng cần phải phát triển.

Hiện tại là năm 86 a, toàn bộ phía nam đều có sự xuất hiện của Kim Tường, đây cũng là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của Tử Tinh Đình trong tương lai.

Bất quá, Tử Tinh Đình đi theo con đường bán lẻ, còn Kim Tường là bán sỉ, cũng coi như là không cạnh tranh trực tiếp.

Chuyện hàng hóa của Kim Tường không phải là quá tốt, bọn họ không có xưởng thuộc về mình, cho nên nguồn cung chủ yếu dựa vào hợp tác với các xưởng mà nhập hàng như vậy thì phí tổn khá cao.

Công ty Kim Tường chỉ tập trung mở chi nhánh lại không suy xét đến chuyện mở xưởng, điểm này có chút đáng tiếc.

Chỗ tốt duy nhất chính là bọn họ không mở xưởng thì không cần phải tìm chỗ cung cấp nguyên vật liệu, không cần lo chuyện phí tổn thất của vải dệt, máy móc, hay phải đau đầu chuyện nâng cấp dây chuyền sản xuất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-472.html.]

Từ Sơn Tùng bỗng nhiên cảm thấy quyết định mở xưởng của mình là một quyết định đúng đắn, hai đầu đều có thể kiếm tiền, phí tổn lại thấp, cũng không lo hàng hóa có vấn đề.

Tổng bộ Kim Tường nghe nói người đến là xưởng trưởng xưởng An Tiếu, lập tức mời người vào văn phòng.

Rốt cuộc bọn họ cũng là công ty bán sỉ hàng đầu, văn phòng so với văn phòng của Từ Sơn Tùng thì khí phái hơn nhiều, hai bên còn để chậu cây phát tài, cây cối xanh um vừa nhìn liền biết hằng ngày tốn không ít công chăm sóc. Trong văn phòng cũng bỏ không ít sách, trên kệ sách không chỉ có sách mà còn có những món đồ khác như là mẫu vải hay là ảnh chụp gia đình, thậm chí còn có đồ chơi con nít.

Từ Sơn Tùng đến rất đúng lúc, mấy hôm trước nhân viên của Kim Tường còn bận đến mức chân không chạm đất nhưng hôm nay bọn họ lại khá thanh nhàn, bằng không, tổng giám đốc của Kim Tường cũng không có thời gian tiếp đãi anh thế này.

“Chào Kim tổng, tôi là người phụ trách của xưởng An Tiếu, trước đó tôi có liên hệ với ngài qua điện thoại.”

Buông chung trà trong tay, Kim Thắng Lâm ngửa đầu đánh giá hai người, ông ấy tiện đà nhìn qua ngũ quan của Từ Sơn Tùng, trong mắt hiện lên tia kinh diễm.

Tiện đà đứng dậy, bắt tay với anh, “Chào cậu, chào cậu, cậu là xưởng trưởng xưởng An Tiếu đi? Không nghĩ tới cậu lại trẻ tuổi như vậy? Đúng là tuổi trẻ tài cao, tuổi trẻ tài cao.

Kim Thắng Lâm lớn hơn Từ Sơn Tùng ít nhất hai mươi tuổi, năm nay đã 48 tuổi, nhưng so em rể là Lưu tổng 41 tuổi lại trẻ hơn nhiều.

Dáng người của ông ấy được bảo dưỡng rất tốt, không bị phát phì, trên người mặc kiểu áo Tô Trung Sơn, tạo cho người ta loại cảm giác ông ấy là nam nhân trung niên nho nhã.

Có thể là do hình tượng trước đó của Lưu tổng cho nên Từ Sơn Tùng hơi kinh ngác, anh có ấn tượng khá tốt với Kim Thắng Lâm. Trên cơ bản ông ấy khác rất nhiều so với tên Lưu tổng kia.

Ngồi xuống, Kim Thắng Lâm pha trà cho hai người, mở xưởng lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên Từ Sơn Tùng có loại đãi ngộ này.

Những đơn đặt hàng trước đó bởi vì xưởng An Tiếu là xưởng mới cho nên những người phụ trách đều không coi trọng bọn họ. Nếu không phải bởi vì xưởng An Tiếu có thanh tốt thì nói không chừng đến cơ hội tự giới thiệu bọn họ cũng không có.

“Công ty con bên Lê An vẫn luôn do cháu ngoại ta quản, trước đó ta có nghe qua về cậu nhưng bên này vẫn luôn bận rộn nên không có tìm hiểu quá nhiều, không nghĩ tới hôm nay cậu tự mình cầm

Bình luận

8 bình luận

  • Chị 2 kiếm giúp 21 đơn hàng, còn chạy đi giao hộ 😂 nói là sẽ chia % cho chị xong cũng … thôi luôn. Chị bầu bì cũng ko hề tới hỏi thăm nữa 😂😂 Sao bộ truyện cute vậy mà tác giả để nữ 9 đối xử nhạt nhẽo với người nhà thế nhỉ. Bố mẹ ko bao h hỏi thăm, ko về quê lần nào; chị gái ở gần cách 2 con phố cũng mấy tháng mới hỏi

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Mục "bố mẹ không hỏi thăm, không về quê" mình cũng thấy cấn thật sự á

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Ngày xưa bố mẹ nguyên chủ thương như mạng, h lấy chồng xong 300 chương ko thấy nhắc tới bố mẹ đc mấy câu 😂 Chị 2 bị phân biệt đối xử còn gửi 5 đồng 1 tháng mà nữ 9 biệt tích luôn 😂 Mấy chap đầu kêu có tiền sẽ “đền bù” cho chị gái, chị có hũ kem dưỡng xịn cũng cho em, chồng chị phải đi chỗ khác cho nữ 9 ở; mà lúc kiếm được cả nghìn tệ cũng ko thấy nhắc gì tới chị ngoài may cho chị 1 cái váy haha

      Linie 2 ngày trước · Trả lời

  • Chương 129 rồi, có tiền rồi mà nữ 9 vẫn ko về thăm chị gái lần nào 😂 Zị mà bảo nếu có tiền sẽ hồi đáp chị ngay 😂 Chị thương với tốt vậy mà cưới xong ko nhắc tới lần nào lun 😭

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau này có á bạn ơi

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau chị 2 mang thai mà mấy chục chap cũng ko ghé hỏi thăm tới 1 lần nữa 😂 Truyện hay, nhẹ nhàng nhưng cấn đoạn này thật sự.

      Linie 3 ngày trước · Trả lời

  • Truyện nhẹ nhàng nhưng rất hay

    Mộc Lan Trắng 1 tuần trước · Trả lời

Loading...