Xuyên không, ta bất ngờ mang con tái hôn - Chương 268

Cập nhật lúc: 2024-07-04 08:41:12
Lượt xem: 94

Hiển nhiên là bạn nhỏ Kiều Minh của chúng ta thì đang hưng phấn nhưng Kiều Hoa bên này thì vô cùng thấp thỏm.

Từ Sơn Tùng nắm tay hai mẹ con tiến vào hiên nhà, bề ngang của căn nhà này rộng hơn so với nhà của Kiều Yên một chút, nhưng hành lang lại nhỏ hơn.

Hành lang dài chất đầy than tổ ong, củ cải trắng, lê đông lạnh…..Ở phương nam mọi người không có thói quen trữ đồ ăn nhưng người phương bắc một lần mua là mua với số lượng lớn, toàn bộ hành lang cùng lối nhỏ đều là chỗ để chứa đồ.

Bởi vì không gian nhỏ, cho nên mỗi tấc đất đều là tất vàng, không thể nào để lãng phí được.

Bây giờ là thời điểm tan tầm, không ít người đi qua đi lại trên hành lang, thấy một nhà ba người bọn họ không khỏi dụi mắt kinh ngạc.

“Nha, đây là Sơn Tùng?”

“Sơn Tùng sao?”

Người nói chuyện là một chị gái lớn tuổi mặc áo bông đậm chất người đông bắc, tóc ngắn trên vai, trên cổ còn đeo một chiếc khăn quàng cổ chùm từ trên đầu xuống. Thấy một nhà ba người bọn họ liền vội tháng khăn ra.

“Sơn Tùng? Là con út của nhà họ Từ hả?”

Từ Sơn Tùng liếc mắt đã nhận ra chị ấy, cười đến sáng lạn trong miệng cũng phun ra khói: “Thím Nghiêm, chú Khoan.”

Vẫn là cậu thanh niên tuấn tú như trong trí nhớ!

Thấy mình không nhận nhầm người, khóe miệng thím Nghiêm tràn ngập ý cười, dùng sức vỗ vỗ tay anh: “Đứa bé ngoan! Bé ngoan đã trở về rồi a!”

Dứt lời, hàng xóm xung quanh cũng vọt tới.

“Sơn Tùng, tiểu tử này, mấy năm không về rồi? Trước đó còn cùng mẹ cháu nhắc mãi, còn không biết khi nào cháu mới về, giờ thì tốt rồi, đã trở về rồi.”

Bỗng nhiên chú ý tới hai mẹ con đứng bên cạnh Từ Sơn Tùng, “Nha, này….”

Nghiêm Nghê từng nghe Vu Chi Lan nhắc tới chuyện con trai cưới vợ ở phương nam một lần duy nhất, nhưng chưa từng thấy mặt bao giờ, cũng không nhắc tới chuyện về đây làm rượu mừng, vị này hẳn là….”

Mọi ánh mặt lập tức dừng trên người Kiều Hoa, rồi dừng trên người một nhà ba người.

Từ Sơn Tùng cười rộ lên, hào phóng giới thiệu: “Đây là vợ của cháu, còn đây là con trai.”

Hai người hàng xóm nghe vậy thì nhìn nhau, trên mặt không khỏi kinh ngạc, “Nha, cháu, này….”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-268.html.]

“Cháu đi ra ngoài mấy năm, vợ con đều có cả rồi?” Vẫn có rất nhiều hàng xóm không biết chuyện Từ Sơn Tùng đã kết hôn.

Vuốt đầu nhỏ của con trai, ý cười của Từ Sơn Tùng đầy ôn nhu, “Đúng vậy, đã kết hôn.”

Thời điểm có nhiều người, cậu nhóc Kiều Minh lập tức rụt rụt vào trong n.g.ự.c ba ba, nắm chặt lấy gốc áo của Từ Sơn Tùng.

Vì thế ánh mắt của mọi người đều thống nhất dồn lên trên người hai mẹ con Kiều Hoa.

Này, không nhìn còn tốt, vừa nhìn liền….

Đứa bé này lớn lên thật đẹp mắt a! Nhìn này, mắt to, mũi nho, lông mi dày, khuôn mặt nộn nộn như miếng tàu hủ non. Bởi vì thời tiết lạnh, cho nên hai má đỏ ửng khiến cho người đối diện muốn cắn một phát.

Nghiêm Nghê ngồi xổm xuống, cẩn thận đánh giá Kiều Minh, “Nha nha nha, đứa bé này lớn lên thật tốt, giống cháu! Là một khuôn khắc ra!”

“Nhìn này, mặt to, miệng nhỏ là một khuôn như đúc với Từ Sơn Tùng!”

“Đúng là như vậy nha, không khác gì Sơn Tùng khi còn nhỏ!”

Tuy là hàng xóm với nhau hơn hai mươi năm, lại nhìn Từ Sơn Tùng từ nhỏ đến lớn, nhưng nói thật, cho dù là ba mẹ ruột của Từ Sơn Tùng cũng không nhớ con mình lúc nhỏ có bộ dạng thế nào, mấy vị chú và thím hàng xóm còn có thể nhớ rõ sao?

Rốt cuộc vẫn là khoa trương, còn nói mũi với mắt, ngữ khí này….

Nếu không phải Kiều Hoa có ký ức của nguyên chủ, sợ là cô nghe vậy cũng cho là Kiều Minh là con ruột của Từ Sơn Tùng.

Chẳng lẽ câu nói kia là đúng, ở lâu sẽ giống nhau, sẽ chậm rãi trở nên giống với người kia?

“Minh Minh, may chào ông, bà đi con.” Kiều Hoa nhắc nhở nói.

Dứt lời, Kiều Minh đứng thẳng lên, nói từng chữ rõ ràng không một chút luống cuống, “Cháu chào ông ~ Cháu chào bà ~”

Dưới sự hướng dẫn tỉ mỉ của Kiều Hoa, hiện tại Kiều Minh đã thành thuật kỹ năng chào hỏi người lớn, cho dù là ở trong hoàn cảnh xa lạ, cậu nhóc vẫn bày ra được tư thế hào phóng cùng khéo léo.

Từ trên người Kiều Minh sẽ không còn nhìn thấy bóng dáng hạt đậu nhỏ đứng bên sau lưng mẹ nhút nhát, sệt như trước đây.

“Thanh âm thật dễ nghe, đâu giống như mấy đứa nhỏ ở phương bắc.” Bống nhớ tới cái gì, Nghiêm Nghễ hô to: “Chi Lan! Vợ chồng hai người có ở nhà không a? Sơn Tùng về rồi nè, còn không mở cửa!”

Hàng xóm cũng đã làm quen hết một lượt, kết quả là ba mẹ còn chưa xuất hiện, đúng là buồn cười mà.

Bình luận

8 bình luận

  • Chị 2 kiếm giúp 21 đơn hàng, còn chạy đi giao hộ 😂 nói là sẽ chia % cho chị xong cũng … thôi luôn. Chị bầu bì cũng ko hề tới hỏi thăm nữa 😂😂 Sao bộ truyện cute vậy mà tác giả để nữ 9 đối xử nhạt nhẽo với người nhà thế nhỉ. Bố mẹ ko bao h hỏi thăm, ko về quê lần nào; chị gái ở gần cách 2 con phố cũng mấy tháng mới hỏi

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Mục "bố mẹ không hỏi thăm, không về quê" mình cũng thấy cấn thật sự á

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Ngày xưa bố mẹ nguyên chủ thương như mạng, h lấy chồng xong 300 chương ko thấy nhắc tới bố mẹ đc mấy câu 😂 Chị 2 bị phân biệt đối xử còn gửi 5 đồng 1 tháng mà nữ 9 biệt tích luôn 😂 Mấy chap đầu kêu có tiền sẽ “đền bù” cho chị gái, chị có hũ kem dưỡng xịn cũng cho em, chồng chị phải đi chỗ khác cho nữ 9 ở; mà lúc kiếm được cả nghìn tệ cũng ko thấy nhắc gì tới chị ngoài may cho chị 1 cái váy haha

      Linie 2 ngày trước · Trả lời

  • Chương 129 rồi, có tiền rồi mà nữ 9 vẫn ko về thăm chị gái lần nào 😂 Zị mà bảo nếu có tiền sẽ hồi đáp chị ngay 😂 Chị thương với tốt vậy mà cưới xong ko nhắc tới lần nào lun 😭

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau này có á bạn ơi

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau chị 2 mang thai mà mấy chục chap cũng ko ghé hỏi thăm tới 1 lần nữa 😂 Truyện hay, nhẹ nhàng nhưng cấn đoạn này thật sự.

      Linie 3 ngày trước · Trả lời

  • Truyện nhẹ nhàng nhưng rất hay

    Mộc Lan Trắng 1 tuần trước · Trả lời

Loading...