Xuyên không, ta bất ngờ mang con tái hôn - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:00:33
Lượt xem: 556

Bởi vì suy nghĩ mê man, một phần là do âm thanh quá lớn nên Kiều Hoa không phát hiện sau lưng đang có người dần tiếng lại chỗ cô.

“Sao bây giờ mới đến, anh nhớ em muốn chết!”

Anh ta một tay đặt lên vai cô, tay kia còn ở cằm cô trêu chọc. Bất luận ở thời đại nào, đây đều được coi là hành động quấy rối phụ nữ.

Kiều Hoa hoảng sợ, liên tục lùi về sau hai bước, nhìn thấy người đàn ông sau lưng, vẻ mặt cô nghiêm lại.

“Đồng chí Vương Bân, mời anh tôn trọng tôi một chút!”

Thấy hành động của mình không thành, Vương Bân trừng mắt lớn không thể tin được, chăm chú nhìn cô.

Vương Bân là em vợ của xưởng trưởng của xưởng ươm tơ này, cũng là người đàn ông mà nguyên chủ nhìn trúng, công việc hiện tại của Kiều Hoa cũng là thông qua anh ta đi cửa sau mà có được.

“Em né cái gì!” Vương Bân không vui trừng cô, bộ dạng hoàn toàn là tức giận.

Tên Vương Bân này tuy điều kiện tốt, nhưng lớn lên xấu không chịu được, người thì gầy gò nhỏ bé, mặt đầy tàn nhang, cằm nhọn hoắc làm khuôn mặt anh ta giống như mặt rắn, mắt lại bị lé, cả người lại tỏa ra tà khí.

Nguyên chủ coi trọng anh ta chủ yếu là vì điều kiện của anh ta rất tốt. Mấy ngày trước, khi cùng anh ta đi bộ ở công viên,Vương Bân động tay động chân, nguyên chủ kinh hoàng trượt chân rơi xuống hồ.

Rớt một lần, bay luôn cả mạng, chính lúc này Kiều Hoa xuyên qua.

“Vương Bân.” Kiều Hoa nhíu mày nghiêm mặt nói anh ta: “Lần trước sau khi đi dạo hồ về tôi đã suy nghĩ cẩn thận, tôi thấy hai chúng ta không thích hợp, tôi thu hồi lời nói đồng ý làm vợ anh trước đây.”

“Gì?” Vương Bân cho rằng mình nghe lầm, quấy quấy lỗ tai: “Chuyện rơi xuống nước không phải là anh cô ý, em phải nháo đến mức chia tay sao?”

May Kiều Hoa vẫn chưa giãn ra, cô lùi về phía sau một bước: “Tôi nói đều là thật, tôi rất nghiêm túc về vấn đề này, sau này chúng ta không còn quan hệ.”

Nếu lúc nãy Vương Bân còn cho rằng Kiều Hoa làm mình làm mẩy vì rơi xuống nước, nhưng hiện tại anh ta trực tiếp ngốc lăng.

Là bởi vì anh ta muốn ăn đậu hủ của cô…?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-2.html.]

Nhưng không phải cô ta nguyện ý làm vợ của anh ta sao, đã là vợ tương lai, ăn chút đậu hủ thì đã sao? Không phải anh ta cũng đã an bài công việc cho cô đấy thôi! Còn không cho anh ta ăn thử một chút?

Càng nghĩ anh càng cảm thấy Kiều Hoa đang cố tình làm giá, có được công việc tốt thì không thèm để anh ta vào mắt, sau này lấy nhau về thì phải làm sao?

Sắc mắt Vương Bân lúc này không quá đẹp, anh ta không tin mà đưa tay ra sờ má cô, nhưng tay vừa duỗi ra giữa không trung, liền nghe âm thanh cực kỳ thanh thúy vang lên “Bang”-

Mặt bị ăn cú tát trời giáng, năm ngón tay in rõ trên khuôn mặt anh ta, kéo anh ta từ mộng bước ra, ngũ quan của Vương Bân vặn vẹo, miễn bàn có bao nhiêu buồn cười.

“Kiều Hoa! Cô điên rồi à!”

Vừa dứt lời, thì những công nhân nữ đều chú ý về phía bên này.

Phảng phất như đụng vào thứ đồ dơ bẩn nào đó, Kiều Hoa ghét bỏ mà đem tay chùi vào tạp dề.

“Tôi làm gì sai sao? Là anh dở trò lưu manh trước, không phải tôi nên phản kháng sao?”

“Cái gì mà dở trò lưu manh? Ông đây giở trò lưu manh với cô làm gì?” Vương Bân bị tát đến phát ngốc, đầu còn ông ông chưa tỉnh táo.

Rõ ràng là anh ta động thủ trước.

Kiều Hoa vừa nói ba chữ kia, công nhân trong xưởng bắt đầu khinh thường, ghét bỏ, thậm chí còn có người cúi đầu, chụm lại nói xấu.

Vương Bân thấy mặt mũi của mình bị bay sạch, mặt biến sắc, tay chỉ vào mặt cô run run: “Mẹ nó, cô, cô cùng lắm chỉ là một quả phụ, ở chỗ này giả bộ thanh thuần cái gì? Ông đây sắp xếp xong cho cô một công việc thì cô phủi sạch quan hệ với ông đây? Kiều Hoa, cô hay lắm! Ai cho phép cô qua cầu rút ván kiểu này?”

Từ lúc bắt đầu, anh ta đã biết nữ nhân này tiếp cận mình vì có mục đích riêng, bây giờ nói với anh ta hai người họ không thích hợp? Sao lúc đầu không nói thế đi?

Kiều Hoa tay khoanh trước n.g.ự.c cười lạnh: “Tôi nói này, hai chúng ta hảo tụ hảo tán không được sao, anh có nhất thiết phải động tay động chân kiểu này không? Tôi đây chỉ là tự vệ chính đáng.”

Hay cho câu “Hảo tụ hảo tán”, anh ta duỗi tay kéo tay Kiều Hoa, “Đi, đi theo tôi ra ngoài, chúng ta nói chuyện.”

“Đừng chạm vào tôi!” Kiều Hoa né ra, cô bày ra tư thế nếu anh ta còn động chân động tay thì cô sẽ liều mạng với anh ta.

“Được!” Vương Bân nhớ tới trước đây mình đối xử tốt với Kiều Hoa, kết quả bây giờ cô dùng thái độ như thế đối đãi với mình, không khỏi, giận sôi máu: “Cô muốn thế nào?”

Bình luận

8 bình luận

  • Chị 2 kiếm giúp 21 đơn hàng, còn chạy đi giao hộ 😂 nói là sẽ chia % cho chị xong cũng … thôi luôn. Chị bầu bì cũng ko hề tới hỏi thăm nữa 😂😂 Sao bộ truyện cute vậy mà tác giả để nữ 9 đối xử nhạt nhẽo với người nhà thế nhỉ. Bố mẹ ko bao h hỏi thăm, ko về quê lần nào; chị gái ở gần cách 2 con phố cũng mấy tháng mới hỏi

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Mục "bố mẹ không hỏi thăm, không về quê" mình cũng thấy cấn thật sự á

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Ngày xưa bố mẹ nguyên chủ thương như mạng, h lấy chồng xong 300 chương ko thấy nhắc tới bố mẹ đc mấy câu 😂 Chị 2 bị phân biệt đối xử còn gửi 5 đồng 1 tháng mà nữ 9 biệt tích luôn 😂 Mấy chap đầu kêu có tiền sẽ “đền bù” cho chị gái, chị có hũ kem dưỡng xịn cũng cho em, chồng chị phải đi chỗ khác cho nữ 9 ở; mà lúc kiếm được cả nghìn tệ cũng ko thấy nhắc gì tới chị ngoài may cho chị 1 cái váy haha

      Linie 2 ngày trước · Trả lời

  • Chương 129 rồi, có tiền rồi mà nữ 9 vẫn ko về thăm chị gái lần nào 😂 Zị mà bảo nếu có tiền sẽ hồi đáp chị ngay 😂 Chị thương với tốt vậy mà cưới xong ko nhắc tới lần nào lun 😭

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau này có á bạn ơi

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau chị 2 mang thai mà mấy chục chap cũng ko ghé hỏi thăm tới 1 lần nữa 😂 Truyện hay, nhẹ nhàng nhưng cấn đoạn này thật sự.

      Linie 3 ngày trước · Trả lời

  • Truyện nhẹ nhàng nhưng rất hay

    Mộc Lan Trắng 1 tuần trước · Trả lời

Loading...