Xuyên không, ta bất ngờ mang con tái hôn - Chương 102

Cập nhật lúc: 2024-07-04 11:25:53
Lượt xem: 207

Mỗi người đều có một cách thu hút khách hàng riêng, Kiều Hoa chỉ nghĩ: Đây là thời đại nhìn mặt mà mua hàng…..

Những ông chủ bán hàng rong đa phần đều là những người to con lực lưỡng, người ôn ôn nhu nhu như Từ Sơn Tùng thật sự là tâm điểm chú ý.

Đa số là khách hàng sẽ bị thu hút với giọng nói và khuôn mặt của Từ Sơn Tùng đầu tiên, sau đó hạ tầm mắt xuống, mới bị những món đồ trang sức hấp dẫn.

Có hai cô gái khẽ nói nhỏ với nhau, khi thì liếc Từ Sơn Tùng một cái, khi thì che miệng cười trộm.

Hai nữ sinh quyết định tiến lên, chỉ vào kẹp thủy tinh trên tay Từ Sơn Tùng.

“Cái này bán thế nào?”

Sạp hàng của Từ Sơn Tùng đều bày bán các sản phẩm trang sức màu tươi sáng. Giống như kẹp thủy tinh này, có màu hồng phấn, có màu xanh da trời,....đều là những màu tươi lại dễ phối đồ. Không chỉ đa dạng màu sắc mà còn đa dạng kiểu dáng, có hình cánh bướm, có hình hoa, có hình bánh quai chèo,....Không dễ bị hư lại khó phai màu, kẹp thủy tinh trong suốt khi bắt ánh mặt trời lấp lánh lại rất thích mắt, quan trọng nhất là bền, đa phần mấy nữ sinh đều không thể kháng cự.

Từ Sơn Tùng hơi hơi mím môi cười, anh chỉ vào kẹp trên sạp, “Tám hào rưỡi, thích có thể thử xem.”

Thanh âm của anh ôn ôn nhu nhu, lại chững chạc trầm thấp, rất khó làm cho người ta có thể cự tuyệt.

Hai nữ sinh nhận lấy, kẹp lên trên tóc.

Sau đó không thích lắm, lại gỡ xuống, cầm lấy một chiếc kẹp kim loại, bỏ lớp như bao bên ngoài kẹp thử lên tóc. Kẹp kim loại này không phải muốn nhấn là nhấn được, phải dùng hai tay mới bẻ ra, kẹp trên đầu rất khó để tìm thấy vị trí mà ấn kẹp.

“Ông chủ, sao kẹp này lại không ấn xuống được, anh có thể giúp… giúp tôi một chút được không?” Nữ sinh thử kẹp tóc mở miệng.

Từ Sơn Tùng nhẹ nhàng tìm một vị trí mà đem kẹp nhấn xuống, ổn định mà kẹp lên tóc của nữ sinh đó.

Tuy nói hai người cách nhau một sạp hàng, nhưng thời điểm Từ Sơn Tùng duỗi tay ra, nữ sinh đó vẫn có thể ngửi thấy được mùi thơm trên cơ thể anh.

Thì ra, ông chủ Từ không chỉ lớn lên đẹp trai, mà cơ thể cũng rất dễ ngửi….Tức thì, mặt nữ sinh đó cũng đỏ ửng lên.

“Cảm ơn anh nha, ông chủ.” Cất giọng mềm mại như con chim hoàng oanh nhỏ hót.

Thấy thế, cô bạn nữ sinh bên cạnh cũng lắp bắp, ngượng ngùng cầm kẹp đưa cho Từ Sơn Tùng, nói: “Anh, anh cũng giúp….”

“Để tôi giúp cho.”

Kiều Hoa tiến lên một bước, nắm lấy cổ tay nữ sinh đó. Nhiệt độ trên mặt nữ sinh không ngừng truyền đến tay cô. Có chút hoảng hốt, cô cảm thấy chính mình giống như mấy nữ nhân xinh đẹp trong truyện hay đi theo canh chồng…..Ạch, cái này là ghen hả?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-102.html.]

Kiều Hoa giúp nữ sinh đó kẹp tóc lên, lại còn có tâm mà chỉnh chỉnh lại mấy sợi tóc cho nữ sinh ấy.

Nữ sinh ấy nhìn Từ Sơn Tùng, liếc qua Kiều Hoa, không cao hứng mà kéo kéo khóe miệng, “Cảm ơn a.”

Kiều Hoa hơi cong môi, “Không cần khách khí.”

Nói rồi, cô lại hướng con trai đang nghịch dây cột tóc, vẫy vẫy, “Minh Minh, lại đây trong hàng giúp ba ba nè.”

“Dạ được ~” Cậu nhóc bỏ dây cột tóc xuống, lộc cộc chạy đến trước mặt Kiều Hoa, duỗi tay nhỏ ra, muốn được cô ôm.

Kiều Hoa cười bế con trai lên. Cơ hồ, lúc thấy Kiều Minh chạy đến, mặt hai nữ sinh cứng lại, biểu tình cũng ngưng đọng….

Khóe môi Kiều Hoa không tự giác mà giơ lên.

Tâm tư tiểu cô nương. Chậc!

Hai nữ sinh nhanh chóng mua hàng rồi rời đi. Qua mười phút, Từ Sơn Tùng bán ra được bảy đơn, sau khi trừ phí hao thì lời được hai đồng sáu. Chỉ là lúc này mấy học sinh vội vàng chạy về nhà. Thời điểm nhiều khách nhất là mười hai giờ rưỡi đến một giờ rưỡi, lúc mà mấy học sinh chuẩn bị đi học lại.

Kiều Hoa đột nhiên nhớ đến cái gì, cô nói rồi chạy nhanh ra đầu ngõ.

“Anh trông con trai một lúc nha.”

Kiều Minh muốn đuổi theo, nhưng Kiều Hoa đi nhanh quá, cậu nhóc không đuổi theo kịp.

Từ Sơn Tùng vội đem người ôm lên, “Mẹ đi một lát liền về, con với ba ba chờ một lát nha.”

“Vậy cũng được.” Cậu nhóc Kiều Minh xoay người chôn vào n.g.ự.c Từ Sơn Tùng.

Từ Sơn Tùng cười cười, vừa định hôn khuôn mặt của cậu nhóc, lại có học sinh nữ đi tới, anh quay đầu, bán hàng cho khách.

Kiều Hoa rất mau đã trở về, cô chạy đến một cửa hàng nhỏ ở đầu phố, mua một chiếc gương second-hand giá thấp.

“Bán đồ trang sức sang lại có thể thiếu gương được chứ.”

Vừa nói, cô vừa chọn một chiếc kẹp chín răng, lại cầm một dải lụa màu xanh nhạt. Cô nhanh chóng bắt tay vào biến hình cho cái kẹp, làm cho hai ba con nhìn đến hoa cả mắt.

Chỉ tốn bốn năm phút, một chiếc kẹp vừa đẹp vừa thời thượng đã ra lò, Kiều Hoa lại dùng keo 502 dán tấm lụa vào thân kẹp.

Bình luận

8 bình luận

  • Chị 2 kiếm giúp 21 đơn hàng, còn chạy đi giao hộ 😂 nói là sẽ chia % cho chị xong cũng … thôi luôn. Chị bầu bì cũng ko hề tới hỏi thăm nữa 😂😂 Sao bộ truyện cute vậy mà tác giả để nữ 9 đối xử nhạt nhẽo với người nhà thế nhỉ. Bố mẹ ko bao h hỏi thăm, ko về quê lần nào; chị gái ở gần cách 2 con phố cũng mấy tháng mới hỏi

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Mục "bố mẹ không hỏi thăm, không về quê" mình cũng thấy cấn thật sự á

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Ngày xưa bố mẹ nguyên chủ thương như mạng, h lấy chồng xong 300 chương ko thấy nhắc tới bố mẹ đc mấy câu 😂 Chị 2 bị phân biệt đối xử còn gửi 5 đồng 1 tháng mà nữ 9 biệt tích luôn 😂 Mấy chap đầu kêu có tiền sẽ “đền bù” cho chị gái, chị có hũ kem dưỡng xịn cũng cho em, chồng chị phải đi chỗ khác cho nữ 9 ở; mà lúc kiếm được cả nghìn tệ cũng ko thấy nhắc gì tới chị ngoài may cho chị 1 cái váy haha

      Linie 2 ngày trước · Trả lời

  • Chương 129 rồi, có tiền rồi mà nữ 9 vẫn ko về thăm chị gái lần nào 😂 Zị mà bảo nếu có tiền sẽ hồi đáp chị ngay 😂 Chị thương với tốt vậy mà cưới xong ko nhắc tới lần nào lun 😭

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau này có á bạn ơi

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau chị 2 mang thai mà mấy chục chap cũng ko ghé hỏi thăm tới 1 lần nữa 😂 Truyện hay, nhẹ nhàng nhưng cấn đoạn này thật sự.

      Linie 3 ngày trước · Trả lời

  • Truyện nhẹ nhàng nhưng rất hay

    Mộc Lan Trắng 1 tuần trước · Trả lời

Loading...