Xuyên không, ta bất ngờ mang con tái hôn - Chương 100

Cập nhật lúc: 2024-07-04 01:08:30
Lượt xem: 176

Trong mắt Kiều Hoa tràn ngập tia kia ngạc làm cho Từ Sơn Tùng cảm thấy rất thành tụ. Khi nhìn về phía cô, trong mắt anh tràn ngập sự ôn nhu.

Yêu một người, hận không thể đem cho người ấy những gì tốt nhất, thấy món gì tốt không tự giác sẽ nhớ đến người ấy, bất tri bất giác là mua về cho người ấy.

“Anh được lắm, bản lĩnh không tồi.” Kiều Hoa chậm rãi lấy tay vuốt ve, trên mặt vải còn phảng phất độ ấm của cơ thể anh.

Kiều Hoa cười đến thẹn thùng, vui vẻ rạo rực mà chọc chọc n.g.ự.c anh. Hai vợ chồng đều đẹp mắt, thu hút không ít đánh giá của những người xung quanh.

Từ Sơn Tùng nắm lấy bàn tay nhỏ trắng nõn của vợ mình thưởng thức, cười nói: “Anh có bạn bán loại vải này.”

“Là người bạn nào?” Cô hỏi.

Anh vẫn trả lời giống như cũ, “Có cơ hội anh sẽ giới thiệu với em.”

Kiều Hoa mím môi cười ngọt ngào, “Cho dù có là bạn đi chăng nữa, cái này cũng tốn không ít tiền đi.”

Từ Sơn Tùng cười nhìn cô, nụ cười ấy làm cho mọi người biết anh hiện tại đang được tắm trong gió xuân, “Không nhiều lắm, chỉ cần em thấy hợp để may quần áo là được.”

Sao cô có thể không đoán được giá trị của miếng vải này? Loại vải này còn nghi ngờ gì nữa, là vải rất quý.

Bất quá,....Mua cũng đã mua rồi, cô đương nhiên là vui vẻ nhận rồi.

Tiền sao, chỉ là giấy. Về sau….Về sau kiếm lại là được.

Kiều Hoa càng nhìn càng thích, càng sờ càng thích. Ở trong đầu cô đã bắt đầu tính toán sẽ may tấm vải này như thế nào rồi. Người yêu cái đẹp như cô rốt cuộc cũng không cần mặc một cái áo bông đơn giản nữa rồi!

Bỗng nhiên, cô vươn ngón trỏ ra, hướng anh ngoéo ngoéo. Từ Sơn Tùng cũng là nam nhận có nhãn lực, anh cong lưng, khom người về hướng cô. Kiều Hoa lập tức ôm lấy cánh tay anh, nhón chân lên, nhỏ giọng nói nhỏ với anh.

“Em rất thích a. Cảm ơn anh, chồng ạ ~”

Âm cuối vừa kéo dài vừa nâng tông, giống như một dòng điện lướt qua da, kích thích đến độ, Từ Sơn Tùng cảm thấy đầu mình cũng là một trận tê dại, trái tim cũng mất khống chế mà đập loạn…..Anh lẳng lặng chăm chú nhìn cô, trong mắt toàn là nước, lại không che dấu được tia hân hoan lộ ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-100.html.]

Kiều Hoa bị anh nhìn chằm chú hồi lâu, gương mặt cũng nóng lên. Khoảng cách của hai người gần nhau trong gang tấc, hô hấp cùng hòa quyện vào nhau, trong mặt đều là hình dáng của đối phương. Cảm giác vừa quen thuộc vừa kỳ lạ này phảng phất như kéo dài cả ngàn năm.

Cả hai nhìn nhau, trong mắt đều là ý cười, rất lâu sâu cũng không ai mở miệng nói trước. Cho đến khi, Kiều Hoa nhìn thấy anh trong mắt anh có chút gợn sóng, lại nhìn kỹ thêm một chút…..Cô mới phát hiện, lỗ tai của nam nhân nhà mình, sớm đã ửng đỏ như trái cà chua.

Thật sự là….Vô cùng đáng yêu nha, cô thật sự muốn sờ sờ vành tai nhỏ kia.

Từ Sơn Tùng theo bản năng nhìn về phía Lý Hồng Quân, anh thấy anh bạn của mình trong mắt đều là tia hâm mộ. Đối với hành vi ân ái giữa nơi công cộng như thế này tràn ngập vẻ “khinh thường”!

Thoát ly khỏi hội cẩu độc thân, lại quay đầu nhìn cẩu độc thân. Bỗng nhiên Từ Sơn Tùng cảm thấy có chút vui sướng khi người khác gặp họa.

Bạn nhỏ Kiều Minh cũng cảm nhận được không khí hồng phấn vừa rồi, cậu nhóc nhanh chớp chen vào giữa ba ba và mẹ, chân nhỏ còn không quên nhón lên, “Ba mẹ đang nói nhỏ chuyện gì vậy! Con cũng muốn nghe!”

Kiều Hoa xoa đầu nhỏ của con trai, đem cậu ôm lên, “Con muốn nghe cái gì, lại đây ngồi với mẹ, để ba ba ăn cơm.”

“Vậy được rồi.”

Từ Sơn Tùng đang tận hưởng cơm hộp tình yêu của vợ mang qua, anh vừa ăn vừa khen hết cỡ.

Có vợ thật là tốt! Có người quan tâm mang cơm trưa nóng hầm hập đến tay, đãi ngộ thế này chỉ có thần tiên mới có.

Bên này, Lý Hồng Quân hâm mộ đến đỏ mặt. Vì cái gì, hai vợ chồng kia cứ không coi ai ra gì mà ân ái, quả thực là không để anh vào mắt mà!

Nhìn một cái lại nhìn thêm một cái nữa, bộ dạng kia giống mấy trăm năm rồi chưa được ăn cơm. Lý Hồng Quân hung hăng nuốt nước miếng liên tục, âm dương quái khí nói: “Thật thơm nha, còn có thịt, làm bụng tôi thật đói. Cậu ăn cơm thế này quá là không có đạo đức rồi.”

Kiều Hoa lúc này mới nhớ đến anh ấy, cô xấu hổ cười cười, “Anh Hồng Quân, em quên đem cho anh, thật xin lỗi. Lần sau, em cũng mang thêm cho anh một phần.”

“Ai nha” Lý Hồng Quân liên tục xua tay, cười cười.

“Hắc hắc, em dâu đừng để ý! Tôi chỉ nói giỡn thôi, không cần đâu!”

Anh ấy cùng Từ Sơn Tùng nói giỡn, nào biết Kiều Hoa cho là thật.

Bình luận

8 bình luận

  • Chị 2 kiếm giúp 21 đơn hàng, còn chạy đi giao hộ 😂 nói là sẽ chia % cho chị xong cũng … thôi luôn. Chị bầu bì cũng ko hề tới hỏi thăm nữa 😂😂 Sao bộ truyện cute vậy mà tác giả để nữ 9 đối xử nhạt nhẽo với người nhà thế nhỉ. Bố mẹ ko bao h hỏi thăm, ko về quê lần nào; chị gái ở gần cách 2 con phố cũng mấy tháng mới hỏi

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Mục "bố mẹ không hỏi thăm, không về quê" mình cũng thấy cấn thật sự á

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Ngày xưa bố mẹ nguyên chủ thương như mạng, h lấy chồng xong 300 chương ko thấy nhắc tới bố mẹ đc mấy câu 😂 Chị 2 bị phân biệt đối xử còn gửi 5 đồng 1 tháng mà nữ 9 biệt tích luôn 😂 Mấy chap đầu kêu có tiền sẽ “đền bù” cho chị gái, chị có hũ kem dưỡng xịn cũng cho em, chồng chị phải đi chỗ khác cho nữ 9 ở; mà lúc kiếm được cả nghìn tệ cũng ko thấy nhắc gì tới chị ngoài may cho chị 1 cái váy haha

      Linie 2 ngày trước · Trả lời

  • Chương 129 rồi, có tiền rồi mà nữ 9 vẫn ko về thăm chị gái lần nào 😂 Zị mà bảo nếu có tiền sẽ hồi đáp chị ngay 😂 Chị thương với tốt vậy mà cưới xong ko nhắc tới lần nào lun 😭

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau này có á bạn ơi

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau chị 2 mang thai mà mấy chục chap cũng ko ghé hỏi thăm tới 1 lần nữa 😂 Truyện hay, nhẹ nhàng nhưng cấn đoạn này thật sự.

      Linie 3 ngày trước · Trả lời

  • Truyện nhẹ nhàng nhưng rất hay

    Mộc Lan Trắng 1 tuần trước · Trả lời

Loading...