Xuyên Không Làm Tỳ Nữ - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:46:08
Lượt xem: 1,894

Sau khi tỉnh lại, câu đ.ầ.u tiên hắn nói với Thường Nhạc chính là: "Con muốn làm Hoàng đế."

Thường Nhạc nghĩ rằng hắn nói đùa nên cũng không quá để ý. Dựa theo bản tính của Hách Liên Kỳ, hắn nhất định sẽ không để cho bạo quân trở thành Thái tử.

Bạo quân tiếp tục nhẫn nhịn. Những ai b.ắ.t n.ạ.t hắn, hắn đều sẽ ghi lại. Ở trên bìa cuốn sách đó viết bốn chữ: Danh sách tử thần.

May mắn là người cổ đại dùng chữ hán phồn thể. Nếu họ có thể hiểu được chữ Hán giản thể, nhất định sẽ không tha cho bạo quân.

Vào ngày giỗ của Thôi Chấn Hoài, bạo quân so với Thường Nhạc công chúa càng hiểu rõ hơn, vào ngày này nên đốt chút tiền giấy. Nhưng Hách Liên Kỳ lại cố tình ở lại cung của Thường Nhạc. Thường Nhạc công chúa không làm được, bạo quân có thể giúp bà đốt giấy cho Thôi Chấn Hoài. Người khác đều là đốt tiền giấy cúng cho người thân, bạo quân lại đốt giấy cầu n.g.uyện.

Bạo quân quê ở bên cạnh đống tiền giấy đã đốt, chắp tay nhắm mắt và cầu nguyện.

Mong Hách Liên Kỳ c.h.ế.t sớm để hắn có thể trở thành Hoàng đế một cách suôn sẻ.

Đứa nhỏ này vừa nhìn là biết có thể làm được chuyện lớn.

Thường Nhạc công chúa trước đi nhắm mắt lại gọi bạo quân tới trước giường của bà. Bà đưa cho hắn một khối binh phù, bên trên có một chữ "Hoài".

"Đây là đội quân mà Hoài lang dùng cả đời để huấn luyện, chỉ nhìn binh phù không nhìn người, đang ẩn nấp ở sâu trong núi cách xa đây ngàn dặm. Đội quân này đều là các binh lính tinh nhuệ do Hoài lang tự mình tuyển chọn, ban đầu chính là muốn bảo vệ thiên hạ này."

Thường Nhạc công chúa căm hận: "Bảo vệ cái rắm! Chẳng thà lật đổ cả thiên hạ này."

“Nếu như ngươi còn có lương tâm, bắt buộc phải giành lấy ngôi vị Hoàng đế này. Bằng không mai sau nếu bị kẻ khác khinh thường, đừng trách ta hôm nay không cho ngươi cơ hội.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-lam-ty-nu/chuong-19.html.]

“Những thứ còn lại của Hách gia, nên hủy sạch sẽ đi.”

Thường Nhạc công chúa cảnh cáo bạo quân. Bà nhìn thiếu niên có đôi mắt thâm trầm trước mặt, lần đ.ầ.u tiên nở một nụ cười với hắn: "Ta cho người binh phù này, người phải báo thù cho ta."

Bạo quân cầm binh phù nhìn rất lâu. Hắn nắm chặt nó trong tay, cười vô hại với Thường Nhạc: "Điều đó là tất nhiên."

Ánh nến mờ ảo. Thường Nhạc nằm ở trên giường, mặc một bộ hỉ phục đã cũ, hẳn là đã bị cất giấu quá lâu. Bên trên có rất nhiều chỗ bị hỏng. Thường Nhạc công chúa nhìn bạo quân đang ngắm hỉ phục trên người, vuốt thẳng tay áo. Ánh nến dịu dàng chiếu lên gương mặt đầy những vết sẹo nông sâu của bà.

"Có đẹp không? Đây là y phục mà Hoài lang thích nhất."

Bạo quân gật đầu thật lòng khen ngợi: "Rất đẹp."

Thường Nhạc công chúa cười lớn. Từ nhỏ bạo quân chưa được thấy qua diện mạo xinh đẹp của bà nhưng từ những dấu vết để lại trên khuôn mặt biến dạng kia vẫn có thể nhìn thấy người mẫu hậu đáng thương này quả là một mỹ nhân t.u.y.ệ.t thế.

Có thể khiến cho Hách Liên Kỳ tìm mọi cách để cưỡng đoạt về hậu cung của hắn, làm sao lại có thể không xinh đẹp?

Sau khi Thường Nhạc công chúa qua đời, Hách Liên Kỳ tức giận cởi bỏ hết hỉ phục trên người bà và thay vào đó là một bộ y phục của phi tần, mai táng ở Hoàng lăng, cùng với lăng mộ của Hách Liên Kỳ và Hoàng hậu.

Hách Liên Kỳ lập Hách Liên Hoan làm Thái tử. Bạo quân âm thầm tìm kiếm những tàn dư của tiền triều. Có một công sự cần Thái tử phải hoàn thành. Đường xa ngàn dặm. Hách Liên Hoan không muốn đi. Hoàng hậu tìm cách để cho bạo quân thế chân bạo quân đi xử lý việc này. Hách Liên Kỳ suy nghĩ cả một buổi chiều, cũng cảm thấy đường xa xôi vạn dặm rất n.g.uy hiểm, cho nên đồng ý để bạo quân giả mạo Hách Liên Hoan đi.

Bạo quân ngoài mặt giả vờ không vui, trong lòng lại có những tính toán riêng.

 

Bình luận

3 bình luận

Loading...