Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XƯNG ĐẾ - Chương 21 - 22

Cập nhật lúc: 2024-10-13 13:38:27
Lượt xem: 245

21

Nửa tháng sau, hoàng hậu ở trong cung tổ chức yến tiệc mời ta tới làm khách.

Từ Hằng Chí thay ta chỉnh lại quần áo, cười nói:

“Bệ hạ của chúng ta, đây là học người khác làm hồng môn yến à?”

“Vậy phải xem hắn có năng lực này hay không?”

Lúc ta vào cung, trên người mang theo bội kiếm khiến những người xung quanh phải ghé mắt nhìn.

Hoàng đế và Bùi Tố ngồi ở phía trên, ánh mắt Bùi Tố nhìn ta không dấu nổi ác ý không biết lại muốn làm ra chuyện ngu xuẩn gì đây.

Thấy mọi người đến đông đủ, nàng ta giống như chờ không nổi đứng lên chỉ về phía ta lớn tiếng nói:

“Hôm nay mời chư vị tới đây, bổn cung có chuyện muốn nói!”

“Trung Dũng Vương thật ra là nữ tử, nàng ta căn bản không phải Bùi Ngọc mà là trưởng tỷ Bùi Nhan!”

Quần thần trong yến tiệc lập tức bị tin tức này làm cho chấn động, tiếng thảo luận bên tai không ngừng.

Trong mắt hoàng đế mang theo ý cười “ Bùi Nhan, một nữ nhân xuất đầu lộ diện như ngươi thật sự cho rằng có thể che giấu được thiên hạ?”

“Nếu giờ phút này ngươi tạ tội, trẫm có thể bỏ qua chuyện cũ như vậy cũng không khiến danh tiếng trăm năm của Bùi gia bị hủy hoại”

Bùi Tố đi theo hát đệm “ Tỷ tỷ, ngươi không phải là không dám nhận chứ? Quân thần ở đây! Ngươi có dám nghiệm thân không?”

Hai người kẻ tung người hứng, giống như bắt được điểm yếu hoàn hảo.

Ta lại nhịn không được cười ra tiếng.

“Ta vốn là nữ tử, có gì không dám nhận?”

Thấy ta nhận dứt khoát như vậy, Bùi Tố cùng Hoàng đế ngược lại ngơ ngác.

“Ngươi! Ngươi đã thừa nhận, vậy còn không mau đền tội!”

“Đền tội?”

“Tội gì đây?”

“Bệ hạ, ngài lại nổi điên rồi!”

Ta rút kiếm ra khỏi vỏ, một nhát c.h.é.m đôi chiếc bàn trước mặt.Lại đảo mắt một vòng mỗi nơi ánh mắt ta liếc đến không một ai dám cùng ta đối mặt.

“Bây giờ biên cương yên ổn, quốc thái dân an là do ta một đao mang tới”

“Bệ hạ sẽ không cảm thấy ta là nữ tử liền không thừa nhận những chiến công đó chứ?”

Ta quay đầu nhìn về đám quần thần, không một ai dám hó hé gì.

Vẫn là Thôi gia dẫn đầu lên tiếng “ Đương nhiên là không!”

“Chiến công của vương gia, thiên hạ đều biết, chẳng lẽ lại có người bởi vì vậy mà phủ nhận?Thôi gia đã sớm biết thân phận của vương gia, nguyện hỗ trợ Trung Dũng Vương!”

Nói xong trên mặt ông ta hiện lên mấy phần cảm khái “ Thần chỉ là đau lòng cho vương gia, Nam chinh Bắc chiến vạn phần vất vả, không biết Bình Huy có chiếu cố tốt cho ngài hay không?”

“Bình Huy ngưỡng mộ vương gia đã lâu, đa tạ ngài  quan tâm chăm sóc!”

Sau lời nói này của Thôi gia, những tiếng bàn tán xung quanh liền dừng lại.

Đúng vậy, cho dù ta là Bùi Nhan nhưng những chiến công cùng với sự ủng hộ của bách tính là thật.

Đám người cũng kịp phản ứng, lập tức mắng Thôi Thị là đồ cáo già. Bắt đầu suy nghĩ trong lòng xem trong nhà mình có công tử nào phù hợp để đưa tới bên cạnh ta hay không.

Ta mang theo kiếm, đi từng bước tới.

“Bệ hạ, ngài có biết ta đợi ngày này bao lâu không?”

“Ta chỉ muốn để ngài nhìn kỹ một chút, bản thân thua dưới tay nữ nhân như thế nào!”

“Bùi Tố, con của ngươi bây giờ là Thái tử, chỉ cần hoàng đế ch.ết, ngươi chính là Thái Hậu”

Ta nhìn Bùi Tố chậm rãi nói.

“Ngươi là muốn nhi tử hay là bệ hạ đây?”

Nói xong, ta khẽ chạm vào ống tay áo của nàng ta, bí mật nhét cho nàng ta một con d.ao.

Bùi Tố run rẩy, nhìn về phía Hoàng đế.

“Bệ hạ”

“Tố nương, không được tin nàng ta”

Bùi Tố cầm d.a.o không hề động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xung-de/chuong-21-22.html.]

Hi~~~ Vịt nè

Hoàng đế nhắc lại những hồi ức tốt đẹp trước kia với nàng ta, trong mắt toàn là sự thâm tình.

Bùi Tố nhịn không được lay động, tiến lại gần một chút.

Chớp mắt một cái, hoàng đế đột nhiên đoạt d.ao kề vào cổ Bùi Tố.

“Hộ giá!”

Hoàng đế hốt hoảng kêu lên, nhưng bên trong hoàng cung lại không có một ai lên tiếng.

Mấy lão thần lộ ra vẻ mặt không đành lòng, biểu cảm như tro tàn.Nhưng cũng không dám chọc giận ta để cứu hoàng đế.

Người người đều biết, hoàng đế đã là nỏ mạnh hết đà, mà hiện tại ta giống như mặt trời ban trưa, thiên hạ cũng sẽ sớm phải thay tên đổi họ.

Ta kịp thời ngăn lại,  Bùi Tố cũng chỉ bị thương ngoài da.

“Bệ hạ! ngài vậy mà ra tay với ta?”

 Bùi Tố nhặt d.a.o lên, lập tức phản kích.

Hoàng đế chịu một cước của ta, bị thương đến lục phủ ngũ tạng. Trong tay Bùi Tố còn có d.ao hắn khó tránh khỏi rơi vào thế hạ phong.

Cuối cùng Bùi Tố tự tay chấm dứt hoàng đế.

“Là ngươi bức ta!”

Hoàng thượng ngã lăn xuống dưới mặt đất, ch.ết không có chút thể diện nào.

Bùi Tố quay đầu, lôi kéo thái tử đang hoảng sợ khóc lóc, giống như phát điên mà hét lớn:

“Ta là thái hậu, con a, ngươi là hoàng đế rồi!”

Lời còn chưa dứt, nàng ta ngây người cúi xuống, nhìn thấy trong tay thái tử lóe lên hàn quang đang xuyên qua lồng n.g.ự.c mình.

Thái tử lau nước mắt nói “ Ta báo thù cho phụ hoàng, vương gia sẽ dìu ta lên làm hoàng đế!”

Thân thể Bùi Tố ngã ngửa ra đằng sau, ta chế trụ cổ nàng ta thấp giọng nói:

“Ngu ngốc, ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”

Ta chỉ muốn nhìn một nhà ba người các ngươi như chó cắn chó thôi.

Phía sau, quần thần đều hốt hoảng như không ai dám nói gì.

Ta lạnh lùng quay đầu nhìn “Thất thần làm gì? Bệ hạ đã ch.ết còn không tranh thủ nâng đỡ thái tử đăng cơ”

Ta sờ lên khuôn mặt dính đầy m.áu của thái tử “ Đúng là đứa trẻ đáng thương”

“Nước một ngày không thể không có vua, Thái tử phải đăng cơ thôi”

22

Ba năm sau, tân đế tự cảm thấy bản thân không có tài đức không xứng ngồi trên long ỷ, hạ chiếu chỉ nhường ngôi cho ta.

Ta từ chối mấy lần, nhưng dưới sự thỉnh cầu của quần thần đăng cơ đổi quốc hiệu là Chu, đổi niên hiệu là Vi Kiến Vũ, phong trưởng tử Thôi Thị làm chính quân, lại lập tướng quân Bắc quận Từ Hằng Chí cùng nhi tử Sùng Diên Hầu Hoắc Giang An làm phụ quân.

Nữ đế đăng cơ, triều đình từ đó đổi mới hoàn toàn. Từ thế gia đến thứ dân đều có nữ tử ra làm quan, làm võ tướng tham gia triều chính.

Sau này nữ đế lại lập nữ cơ, ba đời sau này đều là nữ đế. Người đương thời đều nói nữ tử không thể làm quan, cuối cùng đều cảm thấy thời cuộc đã thay đổi.

.....

Ta đăng cơ làm nữ đế, tất nhiên có không ít hoàng tộc tiền triều  bất mãn, nguy cơ cùng sinh cơ đều phải tồn tại song song.

Tuy nhiên cũng không có vấn đề gì cả, dù sao ta cũng là cưỡi trên lưng ngựa giành được thiên hạ muốn cùng ta đối nghịch thì phải xem bản thân có bao nhiêu bản lĩnh.

Bản thân ta cũng lấy dân làm trọng, giảm bớt tiền thuế giúp dân bớt đi phần nào gánh nặng. Sau khi ổn định, lại mở cửa biên giới dạy dân cách nuôi tằm, mở ra con đường ngoại thương giúp đất nước ngày càng đi lên.

Lại một năm nữa qua đi, Bùi Ngọc ở bên cạnh ta, Sau khi thảo luận xong chuyện triều chính lại bắt đầu nói chuyện phiếm, hắn cười nói:

“Nghe nói lần này phía Bắc tiến cống một cặp vương tử song sinh, mỹ mạo vô song”

“A tỷ, hậu cung này của tỷ có phải cũng nên đổi gió không?”

Ta giương cung b.ắ.n thẳng vào thỏ rừng, cong môi nói:

“Đến lúc đó lại nói!”

[Sử ký]

Chu Thái Tổ Bùi Nhan, dũng mãnh thiện chiến, dụng binh như thần.

Lấy danh nghĩa đệ đệ  Bùi Ngọc đầu quân vào Nhạn Môn Quan, trước đánh bại đột quyết, sau lại chinh phạt Cao xương, chưa từng thua trận.

Hoàng đế tiền triều sau khi nhường ngôi ,Thái tổ lên ngôi là người có tấm lòng nhân hậu yêu dân như con. Trong thời gian trị vì của người thiên hạ thái bình, dân giàu nước mạnh. Những khoản thuế sưu được giảm đi, những tội nhân phạm trọng tội cũng bị trừng phạt thích đáng. Dân chúng chịu khó làm đồng áng, cơm áo no đủ được sách sử ghi lại là triều đại thịnh vượng Vi Kiến Vũ.

<<Hoàn>>

 

Loading...