Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Sắc Đào Hồng - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-06-12 13:47:31
Lượt xem: 914

Có lẽ lúc đầu người đó chỉ muốn dọa chúng ta, nhưng trời khô vật dễ bén lửa, một tia lửa nhỏ cũng có thể gây ra họa lớn.

 

Lửa cháy ngày càng lớn, những thanh gỗ cháy đùng đùng rồi rơi xuống. Giang Đắc Bảo dùng tay che đầu ta, tập tễnh dìu ta chạy ra ngoài.

 

Giấy tờ nhà đất, bạc, cái rương dưới gầm tủ...

 

Không kịp mang theo thứ gì.

 

Những thứ khác thì thôi đi nhưng trong cái rương đó cất giữ thứ từng là một phần cơ thể hắn.

 

Giang Đắc Bảo từng nói hắn là thái giám, sau khi c h ế t cũng không có ai đốt giấy, để nó chôn cùng, kiếp sau mới có thể làm người toàn vẹn.

 

Lúc này, hắn ngây người nhìn ngọn lửa, ta cứ ngỡ hắn sẽ khóc òa lên ngay sau đó.

 

Hắn không còn hy vọng gì ở kiếp này, ngay cả ước nguyện kiếp sau cũng bị cắt đứt.

 

Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn: "Tướng công, chàng còn có ta!"

 

Hai chúng ta đầu tóc bù xù, mặt mũi đầy tro bụi, trông như những con quỷ lang thang đi trên cầu Nại Hà.

 

Hắn nhìn ta, giơ bàn tay thon dài, xương khớp rõ ràng, nhẹ nhàng xoa đầu ta, rồi ôm ta vào lòng, cười khẽ.

 

"Đúng vậy Đào Đào, ta còn có nàng..." Hắn lẩm bẩm.

 

Chúng ta tìm một ngôi miếu đổ nát để tạm trú.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuan-sac-dao-hong/chuong-5.html.]

Ta cầm đồ chiếc trâm cài đầu duy nhất còn giá trị trên người, đổi lấy một ít thuốc và thức ăn.

 

Ta vừa nhai bánh bao vừa thay thuốc cho hắn: "Tướng công, trước kia chàng sống trong cung nơm nớp lo sợ, giờ có thể thoát khỏi những thứ đó, cũng coi như là chuyện tốt. Ta có thể làm được nhiều việc, chắc chắn sẽ cho chàng cuộc sống tốt đẹp."

 

"Nàng ngốc, câu này phải do nam nhân nói."

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

Hắn nhướng mắt, đôi mắt đen láy tràn đầy vẻ lạnh lẽo, không còn vẻ ôn hòa như trước: "Đào Đào, tuy ta không phải là nam nhân thực sự nhưng ta không thể để người khác tùy tiện làm nhục nàng nữa."

 

Chúng ta dựa vào bức tường loang lổ nghỉ ngơi.

 

Ánh hoàng hôn dịu nhẹ xuyên qua mái miếu rách nát rọi xuống đất, trên khuôn mặt hắn dường như cũng tỏa ra thứ ánh sáng thanh bình, chỉ có khóe mắt vẫn còn quầng thâm nhàn nhạt, hắn cũng đã lâu không được ngủ ngon giấc.

 

Ta cũng có một lần tình cờ tỉnh giấc, mới phát hiện ra rằng hắn để ta ngủ thêm một lát, đã thức dậy giữa đêm để lén dọn sạch rác trong sân.

 

Hắn không nói gì nhưng ta đều nhớ những điều tốt hắn làm cho ta.

 

Ta nhìn khuôn mặt đang ngủ say của hắn mà mỉm cười ngọt ngào, những điều tốt hắn làm cho ta, ta cũng đều nhớ.

Sau đó, hắn đi tìm Tam hoàng tử.

 

Chỉ có hai người có thực lực tranh ngôi, Đại hoàng tử tính tình nhu nhược nhưng gia thế hùng hậu, Tam hoàng tử thông minh tài giỏi nhưng xuất thân thấp hèn.

 

Ngụy Cẩn ngầm đầu quân cho Đại hoàng tử, Giang Đắc Bảo liền chọn Tam hoàng tử. Những việc Ngụy Cẩn từng sai hắn làm, những người hắn tiếp xúc, tuy không phải bí mật nhưng cũng trở thành vật chứng để hắn đầu quân.

 

Tam hoàng tử đang cần người, đương nhiên sẽ không từ chối.

 

Loading...