Chạm để tắt
Chạm để tắt

Vương Nguyệt - 11

Cập nhật lúc: 2024-07-20 14:31:23
Lượt xem: 327

Tôi để cô ta mang theo đồ ăn, cô ta bỏ toàn bộ đồ ra ngoài.

Bây giờ trong balo trống không, chỉ có một ít son môi và phấn phủ trang điểm.

Mặt tôi lập tức lạnh như băng.

“Cô có biết cô đang làm gì không?”

“Gọi điện thoại vệ tinh, kêu tổ tiết mục đến đón cô đi.”

Ôn Du đến với chương trình tạp kỹ ngoài trời này để khẳng định minh là chủ, nếu ngày đầu tiên tham gia đã bị đón về thì cô ta lấy đâu ra thể diện?

Cô ta cau mày: “Tại sao phảo ra ngoài? Tôi hoàn toàn có thể kiên trì!”

Tôi tức giận cười: “Kiên trì? Ngay cả đồ ăn cô còn không có, lấy cái gì kiên trì?”

Ôn Du cau mày: “Tôi vốn ăn rất ít, bình thường khi quay phim mỗi ngày tôi chỉ ăn một quả táo, không ăn ba ngày cũng có thể sống sót.”

..............

Ôn Du rất nhanh sẽ hối hận.

Lúc ăn tối, chúng tôi ngồi thành vòng tròn, trong khi những người khác lấy thịt khô và bánh ra ăn.

Ôn Du ngồi mộ bên, háo hức nhìn, nuốt nước miếng.

Cô ta bước tới, che bụng lại thì thầm với mấy nam khách mời: “Bụng của Du Du không biết sao mà cứ kêu hoài, dừng lại đi.”

Ôn Du nghỉ rằng cô làm như vậy sẽ có nam khách mời mời cô ăn cùng.

Tuy nhiên, giống như có sự hiểu nhau ngầm, ba vị khách mời trước đó đã phục vụ nước trà, đồ ăn và dây giày cho cô ta đều im lặng ăn uống, không ai cử động.

Ôn Du không nhẫn nại nữa.

Cô ta tiến đến chỗ của Châu Tử Di, người gần cô ta nhất:

“Tử Di, thịt khô anh ăn là vị tiêu phải không? Có ngon không?....”

Ôn Du chưa nói xong, đã bị Châu Tử Di cắt ngang:

“Đại tiểu thư, cô đừng như vậy nữa có được không?”

“Ở nơi hoang dã này, tôi cho cô ăn, tôi sẽ như thế nào?”

“Cô không tự mang đồ ăn trong balo của mình, đến lúc quan trọng mới dùng chiêu trò trà xanh này, chúng tôi không có bị mù.”

Ôn Du tức giận.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Dù sao ở đây cũng không có người nên cô ta không cần giả bộ nữa, giọng trở nên chói tai:

“Châu Tử Di, lúc trước anh còn cầu xin tôi cho anh biểu diễn ở M&W,  anh nịnh nọt tôi như một con ch.ó mà bây giờ lại quay lại cắn tôi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/vuong-nguyet/11.html.]

“Thật là ca sĩ hàng đầu sao? Không phải tất cả tài nguyên của anh đều do phú bà kia hỗ trợ sao? Bây giờ bị bà ta bỏ rơi rồi à? Có thấy tuyệt vọng không?”

Từ Trác cố gắng giả chết, nhưng Ôn Du tiếp tục quay sang anh ta:

“Những bức hình của anh và anh em của anh hút thuốc vẫn đang còn trong tay paparazzi. Chẳng phải anh chỉ mong anh trai tôi có thể ngăn chặn chuyện này giúp anh sao? Nếu muốn cầu cứu , không phải trước tiên nên tỏ ra thành thật một chút sao?”

Trước màn hình, khán giả đã rất phấn kích.

Nhiều thuật ngữ khác nhau đã trở thành hotsearch.

#Cố Châu Lâm người đàn ông mạnh mẽ kiêu ngạo#

#Số lượng hình phạt của Từ Trác#

#Châu Tử Di phú bà#

Tất nhiên lúc này Ôn Du không biết là mình đã một tay nâng độ nổi tiếng của chương trình lên cao như vậy.

Sau bao nhiêu nỗ lực mà không ai cho cô ta đồ ăn, cô ta tức giận quay về lều.

Đi bộ một ngày, mọi người ai cũng mệt.

Vì vậy không ai còn sức tranh cãi với Ôn Du, ăn xong đều ngủ thiếp đi.

Nửa đêm tôi nghe có tiếng động lạ.

Tôi thức dậy và đi ra ngoài lều.

Dưới ánh trăng, Ôn Du đang ăn một miệng lớn đồ ăn.

Cô ta rõ ràng rất đói, cô ta nhét đồ ăn vào miệng một cách đói khát và không quan tâm đến hình ảnh của bản thân.

Tôi hét lên: “Ôn Du, cô đang làm gì vậy?”

Lưng cô ta cứng lại nhưng tay vẫn nhét đồ ăn vào miệng thật nhanh.

Nghe tiếng hét, mọi người cũng hoảng hốt lần lượt ra khỏi lều.

“Ôn Du, em.......”Cố Lâm Châu kinh ngạc nhì balo bị Ôn Du mở ra, bên trong không còn gì.

Khi tôi kéo Ôn Du đứng dậy, cô ấy đã ăn ít nhất gấp ba lần.

Phải biết rằng khi đi bộ ở khu vực không có người, thức ăn cần phải tính toán thật kỹ.

Nếu cô ta làm như vậy. những người khác sẽ không có đồ ăn.

Ôn Du no nê nhìn tôi mỉm cười.

Môi trường khắc nghiệt bộc lộ những phẩm chất tồi tệ trong con người được bộc lộ ra, cô ta chậm rãi nói: “Tôi ăn xong rồi, cô còn có thể bắt tôi nôn ra ngoài không?”

Tôi giơ tay lên dùng hết sức tát cô ta thật mạnh.

Loading...