Chạm để tắt
Chạm để tắt

Vị phò mã áo đỏ - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-06 12:44:38
Lượt xem: 1,006

6

Ta lấy Thẩm Vân Gián ra chặn miệng Sở phi, cũng không phải là chưa từng cân nhắc.

Năm đó chư hầu hỗn loạn, phụ hoàng đã cứu được Thẩm vương gia và được ban một ân huệ.

Thẩm vương gia chí khắp, muốn phụ hoàng ta cùng hắn cùng thu phục thiên hạ.

Phụ hoàng ta lá gan nhỏ, nói rõ là chỉ xuất tiền, không xuất mệnh.

Về sau giang sơn nhất thống, Thẩm vương gia lại không muốn kế thừa ngôi vị hoàng đế, ngài nói, vong thê ngài táng thân ở đây, ngài nguyện đóng ở biên quan, để an táng vong hồn.

Kể ra thì ta và Thẩm Vân Gián cũng được cho là thanh mai trúc mã.

Năm ấy chia tay ở biên quan, Thẩm Vân Gián cũng chỉ là một thiếu niên.

Cát vàng đầy trời, hắn ở trên ngựa hướng về phía ta vẫy tay: “Trần Bảo Gia, sau này nếu ngươi không có người cưới, tiểu gia ta sẽ hạ thấp địa vị mà cưới ngươi.”

Lúc đó ta đã trả lời hắn như thế nào?

“Trần Bảo Gia ta tuyệt đối sẽ không gả cho một võ phu thô bỉ.”

Kiếp trước, ta cho rằng nhiều năm trôi qua, Thẩm Vân Gián giấu giếm chút tâm tư kia đối với ta chắc cũng đã không còn sót lại chút gì.

Nhưng khi ta bị nhốt vào tù, lúc người người hô đánh, Thẩm Vân Gián ở biên quan đã nổi dậy.

Chỉ trong bảy ngày đã liên tục hạ mấy thành.

Hắn đưa thư nói rõ có thể hàng, nhưng chỉ cần một người, Hoa An trưởng công chúa Trần Bảo Gia.

Đáng tiếc, Trần Trân Ninh so với bất cứ ai đều lo sợ cái mạng của ta được giữ lại. Ta đã bị tuyên án tử hình trước công chúng.

Ta cùng Thẩm Vân Gián, chung quy là đã sai lầm.

7

Phụ hoàng vẫn theo ý ta đồng ý tác hợp cho ta và Thẩm Vân Gián.

Mấy ngày sau, Thẩm Tiểu Hầu gia tiếp chiếu vào kinh.

Một lần nữa gặp nhau như cách cả một đời

Trong phòng khách phủ công chúa, Thẩm Vân Gián đưa lưng về phía ta, dáng người cao lớn.

Hắn vẫn thích y phục màu đỏ.

Năm đó Thẩm vương gia nam chinh bắc chiến, giữ hắn ở lại thành An Nhiêu, cuối năm, thân thích đông đảo, thân phận Thẩm Vân Gián cần phải giấu giếm.

Phụ hoàng nói với bên ngoài là trưởng tử của bằng hữu người.

Những người chơi cùng chúng ta nhưng vẫn không ngừng lên tiếng khiêu khích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/vi-pho-ma-ao-do/4.html.]

Mùa đông, tuyết lớn phủ kín cả An Nhiêu.

Bọn họ dùng tuyết cầu đập hắn, châm chọc Thẩm Vân Gián là "Tên khốn Trần gia".

Tất nhiên Thẩm Vân Gián rất tức giận, nhưng hắn vẫn ghi nhớ lời dạy của phụ thân và kìm chế.

Ta ngồi ở đầu tường, cầm quả cầu tuyết ném về phía kẻ gây rối: "Tên ng..ốc, đang nói ngươi đấy."

Sau đó, Thẩm Vân Gián lại hung hăng mắng ta một trận.

Hắn cao hơn ta một cái đầu, luôn tự cho mình là huynh trưởng của ta.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

“Trần Bảo Gia, ngươi biết sai rồi sao?”

Ta nhìn chằm chằm vào con vịt chiên giòn bọc giấy dầu trong tay hắn, gật đầu như giã tỏi.

Thẩm Vân Gián bị ta nhìn không thoải mái, liền nói: "Mau ăn, buổi chiều theo ta đến trường luyện kiếm.”

Khi ta sa vào chuyện cũ, chẳng biết từ lúc nào, Thẩm Vân Gián đã xuất hiện trước mặt ta.

Hắn vươn tay, quơ quơ trước mặt ta, trêu chọc nói: "Trưởng thành rồi, Trần Bảo Gia.”

Thấy ta không nói gì, Thẩm Vân Gián tỏ vẻ nghiêm túc: "Đang suy nghĩ gì đấy?”

Ta ngước mắt nhìn hắn: "Phụ hoàng muốn ban hôn cho ngươi.”

Thẩm Vân Gián ngẩn ra, ra vẻ không sao cả cười nói: "Biết rồi, Trần Bảo Gia nàng nhất định sẽ không chịu gả cho võ phu thô bỉ như ta, nàng đã không muốn, ta có thể nói rõ với bệ hạ.”

Thấy hắn muốn đi, ta thấp giọng gọi hắn: "Thẩm Vân Gián.”

Bước chân hắn khựng lại.

“Ta cũng không phải không muốn.”

Thẩm Vân Gián quay đầu lại, ánh mắt sáng quắc bức người: "Trần Bảo Gia, nàng bị cái gì kích thích?"

Ánh mắt của ta dừng ở trên đôi môi đỏ sẫm của hắn: "Môi Thẩm khanh rất đẹp, không biết hôn sẽ có cảm giác gì.”

Thẩm Vân Gián đơ người một chút, hô hấp có chút hỗn loạn.

Hắn từng bước tới gần ta, đến đứng ở trước mặt ta, mới khàn giọng nói: "Nàng nghiêm túc sao?"

8

Thúy Trúc than thở, nói: "Mấy ngày nay đồ ăn cũng không cay, sao miệng công chúa sưng đến như vậy?"

Nàng lục lọi giúp ta tìm thuốc tiêu sưng.

Hôn sự của ta và Thẩm Vân Gián định vào một tháng sau.

Hắn nói: "Trần Bảo Gia, đây là chính nàng nói, đã nói rồi thì không được nuốt lời, đời này, nàng tuyệt đối không có khả năng gả cho người khác.”

Thẩm Vân Gián quay về biên quan, nói muốn chuẩn bị cho ta một kinh hỉ.

Loading...