Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vào Vai Một Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Đã Thức Tỉnh! - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-10-07 20:34:40
Lượt xem: 745

“Chú Phó, lại đây! Chúng ta cùng uống rượu!”

Mọi người trong nhà Phó gia lớn nhỏ, ai nấy đều choáng váng. Chỉ có Phó Tử Ân là đủ bình tĩnh sau khi được khổ luyện trong một khoảng thời gian dài.

“Tử Ân, vợ của cháu...”

Phó Tử Ân nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, chỉ có tôi mới biết anh dùng lực thế nào.

“Cô ấy chỉ đùa chút thôi.” – Tử Ân lên tiếng.

Chú của anh mỉm cười và lại đi giao lưu với những người khác.

Trong bữa tiệc này, tôi không đi cùng Phó Tử Ân để giao lưu hay chào hỏi mọi người bất kể thời điểm nào. Hình ảnh cô nương đoan trang ngày xưa ấy đã hoàn toàn không còn nữa.

Thậm chí khi quay lại anh ta còn phải nửa kéo, nửa bế tôi lên xe.

Tôi đã ngà ngà say, nhưng vẫn tựa vào vai anh, cố ý hỏi: “Phó Tử Ân, hôm nay tôi đã khiến anh phải xấu hổ à?”

Trong xe ngựa mờ mịt, Phó Tử Ân quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt ranh mãnh của tôi.

“Câu tiếp theo có đề cập đến việc ly hôn nữa không?”

Tôi gật đầu như một chú thỏ nhỏ đáng yêu, có lẽ vì say rượu, lại đặc biệt nói nhiều: “Nhìn anh đi, anh là một người kiêu hãnh như vậy, nhưng ở bên tôi lại phải chịu xấu hổ và ấm ức đến vậy. Thà ly hôn cho rồi.”

Phó Tử Ân nghe những lời này đến phát chán, cũng không thèm nhìn tôi nữa.

Kết quả là tôi vô tình khua tay đánh sưng cằm anh, còn ngồi lên người anh và la lối ầm ĩ…

"Phó Tử Ân, anh có nghe thấy khônggggg?"

Phó Tử Ân cau mày lại nhìn tôi, nhưng lại chỉ thấy trước mắt là một đôi mắt sáng ngời.

Đột nhiên nhịp tim của tôi ngưng lại…

Trong lúc tôi không để ý và đang muốn tiếp tục huyên thuyên, lại đột nhiên có một cảm giác ấm áp trên môi…

Đồng tử của tôi run lên… Phó Tử Ân hôn tôi ? ! !!

Sau đó anh ta đe dọa bằng chất giọng trầm của mình không chút cảm xúc.

“Nếu cô còn dám gây sự nữa, tôi sẽ tiếp tục hôn cô.”

Tôi sững người… không biết mình do say hay bị anh ta làm cho sợ hãi đến im bặt.

...

Về đến nhà, tôi ngã lên giường và ngủ thiếp đi.

Khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, tôi nằm trên giường trong trạng thái choáng váng một lúc lâu.

Những gì xảy ra đêm qua vẫn còn sống động trong tâm trí.

Đặc biệt là... nụ hôn đó!

Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.

Trong nguyên tác, đừng nói là hôn, Phó Tử Ân đối với tôi không có một chút cảm xúc nào khác ngoài sự ch.án gh.ét.

Kể cả lần trước khi anh đột nhiên phát đ.iên, muốn thực hiện nghĩa vụ của người chồng trong cuộc hôn nhân này, anh cũng không hôn.

Nhưng làm sao chuyện đó có thể xảy ra tối qua...

Tôi nắm chặt ga trải giường, nghĩ đến việc chúng tôi thân thiết trong khoảng thời gian này…

Kỳ thật nếu nghĩ kỹ thì, từ khi tôi trở thành yêu qu.ái, anh ta dường như đã bớt thờ ơ với tôi hơn trước.

Nghĩ đến đây, nhịp tim của tôi đột nhiên tăng tốc và đập liên hồi.

Chẳng lẽ cốt truyện thật sự có thể thay đổi? ! !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/vao-vai-mot-nu-phu-doc-ac-toi-da-thuc-tinh/chuong-6.html.]

Bất chấp suy đoán này, tôi vẫn không dám đánh cược và hàng ngày vẫn đưa cho Tử Ân một tờ đơn ly hôn.

Một tuần nữa trôi qua trong nháy mắt.

Lễ kỷ niệm của Tập đoàn Phó đã đến, với tư cách là vợ của chủ tịch, tôi đương nhiên phải tham dự.

Lễ kỷ niệm này được tổ chức tại một căn biệt thự trên núi.

Hàng nghìn nhân viên của tập đoàn đã có mặt, khung cảnh rất sống động và hoành tráng.

Không lâu sau khi bước vào biệt thự, tôi nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Tạ Hiểu Thư.

Tôi dừng lại, đột nhiên cảm thấy nặng nề.

Cốt truyện...có lẽ sắp bắt đầu.

“Lại xảy ra chuyện gì thế?”

Phó Tử Ân giật mình hỏi khi thấy tôi bất chợt dừng lại.

"Không có gì."

Tôi lắc đầu, chúng tôi bước vào sảnh tiệc chính.

Suốt đêm qua, tôi lơ đãng suy nghĩ về những thay đổi gần đây của Tử Ân và cái kết định mệnh.

Đôi mắt tôi vô thức tìm kiếm Tạ Hiểu Thư.

Tạ Hiểu Thư đang nhìn người đàn ông đối diện với vẻ sợ hãi.

Người đàn ông đó khoảng bốn mươi tuổi, là giám độc bộ phận của Tạ Hiểu Thư. Ông ta là một kẻ kh.ốn nạn, thích bắt nạt những cô gái mới tốt nghiệp như cô ấy.

“Hiểu Thư, tôi say rồi, giúp tôi lên lầu nghỉ ngơi.”

Người đàn ông bất chấp ôm vai cô, rõ ràng là đang muốn lợi dụng cô.

Tạ Hiểu Thư đã cố gắng hết sức để đẩy anh ra nhưng bị coi là thiếu tôn trọng.

Người đàn ông nháy mắt với thư ký đứng bên cạnh, cô thư ký giả vờ vô tình làm đổ rượu vào người Hiểu Thư.

“Ồ, xin lỗi cô Hiểu Thư, tôi sẽ cử người giám sát đưa cô Hiểu Thư lên lầu thay đồ."

Tạ Hiểu Thư đôi mắt đỏ hoe vẫn cố cự tuyệt, lại sắp bị kéo đi.

Lúc này, Phó Tử Ân đang nói chuyện với quan chức cấp cao thì bất ngờ xuất hiện.

Khuôn mặt lạnh lùng, đá bay gã giám sát, sau đó ánh mắt có chút đờ đẫn khi nhìn thấy Tạ Hiểu Thư.

"Phó… Phó tổng?"

Phó Tử Ân tỉnh táo lại, mặt lạnh gọi vệ sĩ: “Đưa hắn đi cho khất mắt tôi.”

Mọi người đều sửng sốt. Phó thái tử thực sự sẽ ra tay vì một thực tập sinh sao?

Điều khiến mọi người sốc hơn nữa là Phó Tử Ân, một người bị hội chứng “sợ bẩn”, lại bế một người trong trang phục bị ướt lên và bỏ đi sau khi cô ta sợ hãi đến ngất xỉu!

Tôi nhìn theo bóng lưng anh cách đó không xa.

Một sự bất lực dâng lên trong lòng tôi khi chứng kiến định mệnh, đầu tôi chỉ còn lại một câu.

Anh… vẫn là yêu cô ta.

Sức hút của nữ nhân vật chính mạnh đến mức không ai có thể cưỡng lại được.

Loading...