Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vào Vai Một Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Đã Thức Tỉnh! - Chương 32

Cập nhật lúc: 2024-10-14 00:23:29
Lượt xem: 156

Người bán hàng sửng sốt nhưng vẫn không hỏi nhiều mà làm chiếc nhẫn theo đúng kích cỡ họ cung cấp.

Lần vô tình chạm mặt Lý Tố Tố và Lương Yên đang hôn nhau ở đây chính là vết thương nặng nhất mà Phó Tử Ân từng phải gánh chịu.

Trên thắt lưng và bụng có một vết d.a.o chảy nhiều m.á.u, gần như từ ng.ự.c trái đến bụng phải, dù có khâu cũng không cầm m.á.u được.

Trước khi mọi chuyện lắng xuống, việc nhất quyết muốn gặp Lý Tố Tố chẳng khác gì tìm đến cái ch.ết.

Nhưng Phó Tử Ân vẫn muốn nhìn thấy Lý Tố Tố, càng muốn hôn lên đôi mắt bướng bỉnh đầy nước mắt của cô.

Anh muốn nói với Lý Tố Tố rằng anh không lừa dối cô và anh đã không làm cô thất vọng.

Khoảnh khắc nhìn thấy Lương Yên, Phó Tử Ân nhanh chóng nhớ lại khi anh chạm mặt lần đầu với cậu ta lúc ở Tây Nam, căn phòng khách sạn ngay bên cạnh…

Hóa ra lúc đó Lý Tố Tố và Lương Yên đã ở bên nhau?

Sự miễn cưỡng tràn ngập hơi thở của anh sau khi nhìn thấy tờ thỏa thuận ly hôn nằm lặng lẽ trong hộp thư, Phó Tử Ân không còn ngồi thẳng được nữa, cúi đầu tuyệt vọng.

Lý Tố Tố thực sự đang rời xa anh, và anh chưa bao giờ cảm nhận trực giác của mình rõ ràng hơn lúc này.

Phó Tử Ân lặng lẽ thở dốc, đôi mắt đỏ hoe.

Tạ Hiểu Thư cũng rất xấu hổ.

Ban đầu họ đã hẹn tổ chức đám cưới vào tuần sau, nhưng giờ cả hai đều muốn đưa ra quyết định nhanh chóng.

Không có khách, không có tiệc chiêu đãi, những đồ trang trí và vòng hoa đơn giản, cùng một chiếc nhẫn cưới lúng túng.

Ngoài ra còn có bộ váy và âu phục giản dị, tinh tế nhất của cô dâu chú rể. Khuôn mặt họ vô cùng u ám.

Đám cưới này không phải là một đám cưới hài hòa và vui vẻ mà thay vào đó lại lộ ra một âm điệu hết sức nặng nề.

Vị linh mục đã được yêu cầu không được nói quá nhiều về lời thề trong đám cưới nên ông chỉ hỏi.

Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/vao-vai-mot-nu-phu-doc-ac-toi-da-thuc-tinh/chuong-32.html.]

"Cô Tạ thân mến, cô có bằng lòng làm vợ anh Phó không?"

"Tôi đồng ý."

Ba chữ ngắn ngủi này thật khiến người ta đau lòng, nhưng khi vừa nói ra, một cảm giác bình tĩnh kỳ lạ bao trùm lấy Tạ Hiểu Thư.

"Anh Phó thân mến, anh có bằng lòng làm chồng của cô Tạ không?"

"Tôi đồng ý."

Cơn gió dâng trào xung quanh anh dừng lại trong vài giây, những chiếc lá trên bãi cỏ cũng ngừng xào xạc, trái tim của Phó Tử Ân đập thình thịch, anh lo lắng siết chặt nắm tay.

Cảm giác bị theo dõi khắp nơi đã biến mất, kể từ giờ trở đi, không ai còn có thể ngăn cản họ đến với người mà họ yêu thương thật sự nữa.

Nó đi ngược lại với bản năng yêu thương một ai đó tận sau trái tim khi bọn họ được tạo ra ở thế giới tiểu thuyết này. Họ khao khát được là chính mình.

Họ nhìn nhau và biết rằng lần này họ đã đặt cược đúng.

Phó Tử Ân trở về nước ngay lập tức.

Tạ Hiểu Thư vẫn cần nộp đơn xin nghỉ nên tạm thời cô ở lại trường, còn anh thì không thể chờ đợi thêm một giây nào nữa. Phó Tử Ân thậm chí còn chạy băng băng trên đường đến sân bay.

Nhìn bộ dạng của anh, tài xế mỉm cười hiền từ.

"Có chuyện gì vui sao?"

Anh cũng mỉm cười đáp: “Cuối cùng tôi cũng sắp được gặp người mình yêu thật sự rồi.”

Chuyến bay kéo dài gần mười hai tiếng, trên máy bay không có tín hiệu, mãi đến giây phút cuối cùng khi tiếp viên nhắc anh tắt điện thoại di động, Phó Tử Ân mới nhắn được với Lý Tố Tố.

“Anh về rồi đây,” anh vội vàng gõ những chữ này, “Đợi anh.”

Dọc đường đi dù có mệt mỏi đến đâu, anh cũng không muốn ngủ vì niềm hưng phấn ấy, giữ trên khuôn mặt một đôi mắt thâm quầng.

Vừa xuống máy bay, Phó Tử Ân đã nhìn thấy Lý Tố Tố đang đứng ở ven đường.

Loading...