Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vào Vai Một Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Đã Thức Tỉnh! - Chương 27

Cập nhật lúc: 2024-10-12 09:01:08
Lượt xem: 140

Hóa ra cái tên đó rốt cuộc cũng không quan trọng đến thế, Lương Yên vẫn gọi cô như trước.

Thành phố này thích hợp nhất để du lịch vào mùa thu. Ngay cả khi bạn luôn suy nghĩ về một điều gì đó thì cũng thật khó để không bị say đắm bởi cảnh sắc. Lý Tố Tố ra ngoài đi dạo và cảm thấy tốt hơn nhiều. Lương Yên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi nhìn vào đôi lông mày của người phụ nữ bên cạnh đã được thả lỏng.

Lý Tố Tố nhìn cậu ấy không khỏi thắc mắc: "Sao vậy?"

Lương Yên nói một cách cường điệu: "Chị Tiểu Tố, chị không biết vẻ mặt của chị khi tôi vừa đón chị căng thẳng đến thế nào đâu! Ai không biết sẽ cho rằng tôi đã bắt cóc chị."

Lý Tố Tố cười khúc khích: "Thật sao? Tôi hoàn toàn không chú ý điều đó."

"Thật mà," Lương Yên gật đầu, quay đầu lại và nghiêm túc nhìn vào mặt cô, "Mặc dù chị rất xinh đẹp nhưng khi chị cười mới là lúc chị đẹp nhất."

Lý Tố Tố biết rằng dù cô có tự trấn an mình đến đâu thì chuyện của Phó Tử Ân vẫn có ảnh hưởng rất lớn đến cô. Cô mỉm cười nói với Lương yên: "Cảm ơn lời mời của cậu, nếu không thì tôi có lẽ vẫn đang cảm thấy vô cùng khó chịu."

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Lương Yên chân thành, "Tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp chị."

.........

"...Ừm," Lý Tố Tố dường như đang chăm chú nhìn về một nơi nào đó, vài giây sau, cô cụp mắt xuống và nhẹ nhàng nói: “Có lẽ tôi thực sự cần cậu giúp tôi một việc.”

Trước mặt là một cửa hàng trang sức xa hoa nổi tiếng, Lương Yên nhìn theo ánh mắt của cô hướng về phía đó mà không hiểu chuyện gì.

Trong cửa hàng có một đôi nam nữ, hình như họ đang chọn nhẫn cưới. Cô gái có khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn có chút trẻ con và ngây thơ.

Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.

Nhưng bóng lưng của người đàn ông này khiến Lương Yên có chút quen mắt..

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/vao-vai-mot-nu-phu-doc-ac-toi-da-thuc-tinh/chuong-27.html.]

Lý Tố Tố đã mong đợi một cảnh tượng như vậy từ lâu, nhưng lúc này cô cảm thấy vô cùng đau đớn, cô giật mình quay đầu lại và chạm vào một bên mặt của Lương Yên khi cô gái trong cửa hàng đột nhiên quay lại nhìn cô.

Cô nhẹ nhàng nói: "Tôi xin lỗi."

Đôi mắt của Lương Yên hơi sững sờ, cô tiến sát lại gần cậu ấy hơn với hơi thở run rẩy.

Trong mắt cậu ấy lóe lên sự kinh ngạc, nhìn thấy cô gái trong cửa hàng trang sức hoàn toàn bị sốc, đang kéo tay áo người đàn ông bên cạnh.

Người đàn ông quay lại.

Bỗng nhiên nhận được sự ưu ái, Lương Yên hiểu Lý Tố Tố đang nghĩ gì. Anh ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, giơ bàn tay vuốt ve gò má, tiến đến gần cô một cách nhẹ nhàng và thân mật.

Họ luôn giữ khoảng cách an toàn, nhưng khao khát đấu tranh tâm lý trong lòng khiến Lương yên có cảm giác muốn hôn cô.

Bất chợt cảm thấy được vòng eo cô đột nhiên cứng lại, anh vẫn hít một hơi nhẹ.

“Chị Tiểu Tố,” giọng anh rất nhẹ nhàng, đôi mắt ấm áp lộ ra dưới mí mắt hơi rũ xuống, “Nếu yêu anh ta mà khó khăn đến thế, chị có muốn thử với tôi không?”

Phó Tử Ân đã sải bước đi tới, theo sau là Tạ Hiểu Thư, quả thực trên tay anh ta đang cầm một chiếc nhẫn.

Trước khi anh ta kịp nói, Lý Tố Tố đã quay lại với vẻ mặt bình tĩnh.

“Phó Tử Ân,” vô cùng kiên quyết, “Chúng ta ly hôn đi.”

Hãy ngừng hành hạ nhau, đừng thách thức số phận mà tất cả chúng ta đều biết rằng không thể thay đổi được gì thêm nữa.

Vào ngày thu ảm đạm hôm ấy, Lý Tố Tố thầm nghĩ, có lẽ mình đã thực sự bỏ cuộc.

Loading...