Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vân Tự phu nhân - Chương 17+18

Cập nhật lúc: 2024-07-26 10:11:54
Lượt xem: 179

17

 

Lòng ta loạn quá, mũi tên của hoàng đế đã lợi dụng ta, nhưng ta cũng không thiệt thòi gì. 

 

Hoàng đế đạt được thứ hắn muốn, ta cũng giúp mẫu thân báo thù. 

 

Nhưng a di thì sao? 

 

Ta nhìn nam nhân trước mắt này, bỗng nhiên nhớ tới a di câu nói kia: "Chỉ có hoàng thất, không nên đụng vào".

 

Một trận phát lạnh. 

 

Năm đó a di đã trải qua chuyện gì? 

 

Vì thế ta cầu xin hoàng đế cho ta thêm vài ngày, để cho ta suy nghĩ thật kỹ. 

 

Hoàng đế vỗ vỗ bả vai ta, "Không có việc gì, ngươi trở về suy nghĩ một chút." 

 

Mèo không ăn cá

Ba chữ cuối cùng hắn đặc biệt nhấn mạnh, ý vị thâm trường. 

 

18 

 

Khi trở về, hoàng đế sai người đưa ta về. 

 

Đội ngũ thật dài kéo dài không dứt. 

 

Thậm chí còn phái Ngự lâm quân bảo vệ ta. 

 

Giống như là hắn nói với ta, hắn muốn bồi thường cho ta.

 

Nhưng ta bây giờ không ra quyết định cứ như vậy, càng giống như là buộc ta đồng ý. 

 

Ta tự mình cười nhạo. 

 

Mới từ trên kiệu đi xuống, đã thấy sắc mặt Lâm Ý Hàm xanh mét đứng ở cửa. 

 

Thấy ta đi tới, càng hận không thể trừng c.h.ế.t ta. 

 

Chờ người của Hoàng đế vừa đi, nàng liền lộ ra bộ dạng hung dữ. 

 

“Ngươi nếu dám để lộ bí mật, ta cam đoan sẽ cắt nát đầu lưỡi của ngươi, có nghe thấy không?"

 

Nàng nói ra như thế, cha đứng bên cạnh nàng lại không hề khiếp sợ. 

 

Ta cảm thấy hiểu rõ, hỏi: "Xem ra ngươi đã nói cho cha, chuyện ngươi đã làm?" 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/van-tu-phu-nhan/chuong-1718.html.]

“Đương nhiên, cha nói nếu có thể làm Thái tử phi, cũng không uổng. "

 

Cha ta yên lặng gật đầu. 

 

Ta trào phúng cười. 

 

Chuyện lớn như thế, cha ta vậy mà cũng có thể ủng hộ Lâm Ý Hàm làm tiếp. 

 

Quả thật là cha con tình thâm. 

 

Ta không muốn nói thêm gì nữa, vòng qua hai người bọn họ liền muốn đi. 

 

Trong đầu còn có quá nhiều chuyện chưa rõ, ta phải trở về suy nghĩ thật kỹ. 

 

Lâm Ý Hàm cũng không muốn buông tha ta, lôi kéo ta không buông tay.

 

“Bộ dạng c.h.ế.t chóc này của ngươi là cho ai xem? Ngươi cũng chỉ là bị bệ hạ triệu kiến một hồi, giả vờ uy phong cái gì? Sớm biết hiện tại, mẫu thân ta lúc ấy liền không nên mềm lòng, nên đem ngươi cùng nhau g.i.ế.c chết!" 

 

Bước chân ta dừng lại, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Lâm Ý Hàm. 

 

Cha ta đứng ở bên cạnh nhìn ra ta không thích hợp, thoáng đề cao âm lượng, muốn ngăn lại. 

 

Lâm Ý Hàm lại kiêu ngạo nói: "Nói thì nói!"

 

"Năm đó mẫu thân ngươi chết, chính là chúng ta làm, làm sao vậy? cha cũng biết! Lâm Ý Đàn, ngươi nhìn ngươi một đứa, sống đến bây giờ, tất cả mọi người hi vọng ngươi chết! ngươi vì sao không đi chết?"

 

Ta nhìn Lâm Ý Hàm bởi vì phẫn nộ mà khuôn mặt trở nên vặn vẹo, cùng người cha không lên tiếng nhưng vẫn đứng ở bên cạnh Lâm Ý Hàm

 

Cuối cùng cũng xé mở khuôn mặt nhu nhược thường ngày của ta. 

 

Ta cười tà ác. 

 

“Thay vì nghĩ ta chết, không bằng nghĩ xem làm thế nào để có được ngân lượng đủ để lấp hố của các ngươi đi. "

 

" Nếu không Thái tử phi rốt cuộc là ai, thật đúng là không thể nói chính xác được. "

 

Lâm Ý Hàm càng thêm phẫn nộ. 

 

“Ngươi biết! Ngươi biết tất cả! “

 

“Ta nói cho ngươi biết, không có khả năng, nó chỉ có thể là của ta! ta từ nhỏ là nữ tử ưu tú nhất trong kinh thành, chỉ có ta xứng đôi với Thái tử điện hạ!" 

 

“Lâm Ý Đàn ngươi là tiện nhân! Năm đó, năm đó nên g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi, không nên để ngươi sống đến bây giờ!”

 

Ta đi rất nhanh, Lâm Ý Hàm liền ở phía sau xa xa mắng.

 

Ta sợ ta đi không nhanh, liền muốn g.i.ế.c bọn họ ngay tại chỗ.

Loading...